Truyện: Trao em viên kẹo ngọt (cái tên lừa phỉnh)Tác giả: Ếch Xanh【@thanhminh1709】Thể loại: học đường, kì ảo, hạt nhài,... (yếu tố không xác định)Giới thiệu:Tôi đã trải qua cái mà trên mạng người ta hay gọi là xuyên không. Tôi đã bị kéo vào một thế giới khác, một thế giới được tạo nên từ cuốn tiểu thuyết...…
Cô biết bản thân và hắn là hai người của hai thế giới, nhưng bản thân vẫn không kiềm chế được mà lao vào cuộc sông của hắn. Đến lúc hối hận cũng quá trễ... Lúc cô hối hận lại là lúc hắn yêu cô nhất...…
(Cập Nhật Chậm) Đây là tác phẩm đầu tiên , nếu có sai sót thì mọi người hãy comment hoặc .. ừm...bỏ qua cho hehe, viết từ thời trẻ trâu 2017, nên rất nhiều từ ngữ trẻ trâu.Cô học sinh chuyển trường chẳng có gì đặt biệt (chắc vậy), thêm cặp đít chai bị một thằng cá biệt nhưng đẹp trai hết phần thiên hạ phát hiện bí mật ra bí mật mà mình cất giấu ngay ngày đầu tiên nhỏ đến, trời! Nhỏ là đầu gấu à...( Truyện này khá là dài , hơn 40 chap hoặc dài hơn)Chap 1 rất chán nên mong các bạn thông cảm , đừng đọc hết chap 1 rồi thấy chán mà từ bỏ , thử đọc đến chap 2 xem !…
Tác giả: LPD.Nam chính: Hướng Đạo.Nữ chính: ???Thể loại: Tâm linh, kinh dị.Giới thiệu: Hướng Đạo và hành trình đi tìm thầy học đạo quyết tâm trao dồi đạo pháp giúp đỡ nhân gian không phụ cơ đồ trời cao giao phó nhưng đường hành đạo không dễ đến thế có vô số thử thách cậu ở phía trước liệu Hướng Đạo sẽ đi về đâu để đúng với chân lý cả đời.Tâm sự: Truyện được viết chủ yếu là kể chuyện mong các bạn ủng hộ. Truyện được cập nhật hàng tuần vào thứ 2,5.…
Là thanh mai trúc mã của Lê tổng nổi tiếng khó chiều,tôi lỡ rơi vào lưới tình của hắn!!Mà khoan,bạch nguyệt quang của hắn về rồi tôi phải trốn thôi!!-"Trốn con khỉ!!không có em nữa đời sau tôi sống như nào?bắt đền em đó!!"-"??"…
Bệnh chắc ănMark Zuckerberg, ông chủ facebook mà chúng ta đang kết nối với nhau, được xem là một bộ óc xuất sắc của nhân loại thời đại chúng ta đang sống.Và câu nói nổi tiếng của anh " Rủi ro lớn nhất là không dám rủi ro. Trong thế giới thay đổi nhanh chóng hiện nay, có một cách làm đảm bảo bạn sẽ thất bại trong mọi thứ, chính là không dám mạo hiểm". Như vậy, tâm lý "chắc ăn" sẽ chứa đựng nhiều rủi ro hơn "mạo hiểm". Một con tàu ra khơi sẽ an toàn hơn việc nó nằm ở cảng. Sóng thần không gây hại ngoài khơi, nó chỉ tàn phá đất liền, nơi con tàu tưởng như bình yên trú ngụ. Thế giới đã khác, cách tiếp cận của giới trẻ phải khác. Đặc biệt là việc chọn nghề để học và chọn việc để làm, để khởi nghiệp.Hình mẫu ngoan hiền, vở sạch chữ đẹp, "khi đi em hỏi khi về em chào, miệng em chúm chím" không được đánh giá cao nữa. Hình mẫu cá tính, đột phá, quyết đoán, làm khác, nghĩ khác, xê dịch, mạo hiểm, thay đổi...(nhưng không hư) là hình mẫu giới trẻ mà thế giới đang cần. Nhưng thật tiếc là…
Trong đời học sinh của mỗi con người có lẽ những năm tháng cấp 2 là đẹp đẽ nhất . Vì nó chứa đựng nhiều sự ngây ngô với những suy nghĩ đơn giản vô lo của mình và có rất nhiều kỉ niệm tuyệt đẹp mà chắc hẳn trong lòng mỗi người sẽ không bao giờ quên . Mặc dù mình chưa học hết những năm cấp 3 nhưng mình có thể cảm nhận được những năm tháng cấp 2 là tuyệt vời nhất và khó phai đi . Đây là những đoạn nhỏ kỉ niệm của mình về năm cấp hai thật sự tuyệt vời của mình .…
Nói về Đông Đình Phong là một người đàn ông máu lạnh, thuộc hàng quý tộc ở Ba Thành, tôn quý, thân sĩ, thâm sâu khó lường, thậm chí không chỉ ở Ba Thành mà trên cả nước đều có năng lực hô phong hoán vũ, hắn là giấc mơ của vô số nữ nhân chưa lập gia đình.Sáu năm trước, lúc hắn 24 tuổi, do một lần sơ suất, đột nhiên được dâng tặng cho một cô vợ. Sau khi kết hôn, vợ chồng coi nhau như người dưng nước lã.Sáu năm sau, trong một trận tai nạn máy bay, thân phận được hoán đổi, Ninh Mẫn thay thế Hàn Tịnh trở thành cô vợ giả của hắn, mượn thân phận cô vợ giả này mà quang minh chính đại sống lại một lần nữa. Không vì tiền và quyền của hắn mà chỉ muốn nhanh chóng ly hôn.Người ta luôn cho rằng cô vẫn là Hàn Tịnh nhu nhược, yếu đuối của ngày nào, nhưng đâu biết rằng cô đã sớm không phải là cô nữa, đối mặt với những khó khăn do cô em chồng gây ra, sự rắc rối của một cô vợ, sự theo đuổi của bạn trai, cùng với ông chồng lạnh nhạt... Chẳng lẽ cô phải chịu đựng?…
_ Tình yêu cũng giống như đôi giày vậy. Chiếc đẹp thì ko đi vừa. Chiếc vừa thì ko đẹp nhất.Không thoải mái Yêu hoàn hảo một người chứ đừng tìm một người hoàn hảo để yêu. Cả một đời người em chỉ có thể nắm tay một người thôi, không phải anh không hoàn hảo, chỉ là anh chưa hoàn thiện bản thân và hiểu hết về tình yêu. Có yêu mới có nhớ, có yêu mới có đau thương, anh buông tay, em buông tay, cả hai buông tay mới là điều tha thứ cho nhauChạy quá lâu sẽ mệt. Đứng quá lâu sẽ mỏi. Vấp quá nhiều sẽ đau. Đợi quá lâu sẽ chán. Thà rằng cô đơn vì không yêu ai cả...còn hơn yêu ai đó mà vẫn cô đơn.Có những chuyện không phải cứ cố gắng là đượcChẳng hạn như yêu thương một người và mong rằng nơi trái tim họ cũng có một chố thật ấm áp dành cho mình._#Luna…
Dương Hồng Quân và Trương Tiến Hùng là hai cậu bé lớn lên bên nhau trong những năm tháng tuổi thơ êm đềm. Với Quân, Hùng là cậu em trai nhỏ luôn ríu rít bên cạnh. Nhưng với Hùng, Quân lại là cả thế giới mà cậu thầm thương từ những ngày còn chưa biết tình yêu là gì.Để giấu đi cảm xúc khác lạ ấy, Hùng chọn cách lặng lẽ rời xa Quân, chấp nhận khoảng cách ngày một lớn dần giữa hai người. Thế nhưng định mệnh không để họ mãi xa cách. Khi Hùng bước vào cấp 3 và bất ngờ trở thành bạn học cùng trường với Quân, những ký ức, những cảm xúc bị chôn giấu bỗng chốc ùa về.Liệu tình cảm mà Hùng luôn giấu kín có được đáp lại? Hay đó chỉ là một mối tình đơn phương mãi mãi không thể chạm tới?…
nếu bạn nào dị ứng với kiểu viết truyện như nói chuyện thì không nên đọc nheee.có một số từ ngữ dân dã nên khi gặp từ khó hiểu có thể cmt. iu thương ♡…
Chỉ là một câu chuyện về thời học sinh, một chàng trai tương tư một cô gái.*Trích đoạn* Đang lướt Mess hăng say, đọc lại những đoạn tin nhắn với Mi mà cười húc hắc, bỗng nhiên nhận được tin nhắn từ chó Việt: "Hoàng Việt đã đặt biệt danh cho bạn là Em Eng" Quách Minh:"....." Một lúc sau Quách Minh:"em eng là j mày" Hoàng Việt:" tao ko biết" "Em Eng đã đặt biệt danh cho bạn là Bé Đựu" Hoàng Việt :"...." Một lúc nữa... Hoàng Việt:"bé đựu là gì mày" Quách Minh:"tao hong biết" ..... Quách Minh:"thú vị nhỉ, bé đựu" Hoàng Việt:"tao có thể đi bán muối chung với mày đó em eng" Out khỏi cửa sổ chat với bé đựu, lại dạo qua một vòng nữa, bỗng thấy thông báo "Min Min đang online", nhất thời trái tim hơi co rút lại, lại nhìn thêm lần nữa để xác định rồi hồi hộp nhấn vào. Vào cài đặt một lát, tại chỗ đặt biệt hiệu cho Min Min, ngồi suy nghĩ nửa ngày. Đặt biệt hiệu cho bạn, cũng như thể hiện sự thân mật. Giống như mình đã gọi thằng Việt là Bé Đựu, thằng Huy là Bóng Chúa, thằng Tân là Bé Thắm này nọ, mà chỉ có bạn thân gần gũi vs nhau lắm mới gọi bằng biệt danh vậy thôi. Suy nghĩ mãi nghĩ mãi, phải đặt một biệt danh sao cho không có tục tĩu như bọn vừa rồi, cũng mang tính xúc phạm thật ít, và phải hài hước mới gây ấn tượng với cô ấy được. "Quách Minh đã đặt biệt danh cho bạn là Mi Ỉn" Gõ enter xong, mong ngóng hồi âm khoảng 2 phút thôi mà cứ thấp thỏm mãi. "Mi Ỉn đã đặt biệt danh cho bạn là Minh BÉO" Quách Minh:"....." Có phải mình lại phạm sai lầm gì nữa rồi không?…
một lần nữa tôi mơ màng bước vào giấc ngủtôi mơ thấy bản thân đang đứng giữa khoảng sân trong góc bị che khuất của sân trường, bầu trời lúc này cũng đang giăng kín mây, mắt tôi nhìn lên sân thượng, nơi có một nữ sinh đang đứng trên lan canđây chắc hẳn là lần thứ 3 tôi nhìn thấy cô bé ấy, một cô bé có mái tóc ngắn đen dài đến vai, cùng khuôn mặt khá xinh xắn và dễ nhìnnhưng khuôn mặt ấy lại tựa hồ như mặt nước hồ tĩnh lặng, không có một biểu cảm nào rõ rệt mà tôi có thể nhìn ra, hoặc có thể vì tôi không thể đoán được biểu cảm của cô bétôi nhìn thấy mắt con bé hướng về phía xa xăm, lúc này nó đang đứng trên sân thượng dãy E của trường, cùng với đôi chân trần đang rươm rướm máu, tôi đoán chắc là chân con bé vì bị thương bởi các mảnh thủy tỉnh của cửa kính phòng thư viện khi nó chạy lên đócó lẽ cho khi gió nổi lên, ánh mắt nó dừng lại ở tôi, trước khi nở một nụ cười méo mó đến đáng sợ, nhưng nụ cười ấy dần bị thay thế bởi vẻ mặt đau đớn khi con bé nhảy từ trên sân thượng xuốnghai mắt tôi mở to, gương mặt phút chốc cứng đờ, hai bên tai cũng vọng lại tiếng ong ong, tôi chỉ cảm thấy khó thở ngay lúc nàytuy biết là mơ, nhưng nó chân thật đến mức đáng sợthi thể con bé rơi xuống cách không xa chỗ tôi đang đứng, đầu của nó nát nhừ, bê bết máu, khuôn mặt của con bé cũng đã bị phần tóc che khuất mất, một khoảng đất xung quanh cũng dần bị nhuộm màu đỏ thẫm…
Cp nam học bá ngây thơ mong manh dễ vỡ x nữ đội sổ lưu manh háo sắc vô liêm sĩ" Tao mà thích nó, thì tao chính là ch-ó!"Dương Minh Châu dậm chân lên bàn, khẳng định chăc nịch.----------------" Huỳnh Duy Minh, 'tao thích mày' nói bằng tiếng chó thế nào nhỉ? "----------------…