Lý Ngọc Hoa là một cô gái làm việc bình thường.Khi bị người chồng sắp cưới chia tay vì đã phải lòng cô gái khác.Cô liền đi đến một đám cưới.Trong đó cô gặp Lục Tổng và cô vợ sắp cưới của anh ấy đang bỏ trốn.Vì lúc đó quá say nên cô đã làm cô dâu trong lễ cưới đó...…
"Em là cái tên đượm tâm anh. Để anh so sánh cho nhé, giống như là một chiếc cây sau khi bị bật rễ vẫn sẽ đọng lại trong mặt đất những chất dinh dưỡng và những lỗ hổng không thể bù đắp, em cũng vậy."…
đọc rồi biết nha !!! =)))))1 số lời của TG-viết nhạt lắm ai không thích thì đừng đọc và LƯU Ý truyện không dành cho thanh niên nghiêm túc và trẻ con đang mang tha còn đàn ông đang cho con bú !! =)))) -mii…
Nếu ai đã coi chuyện của mình rồi thì chắc cũng hiểu thể loại mình thường viết mà nhỉ * thể loại: np, đồng nhân, đam mĩMình đã chỉnh sửa bộ truyện này từ ngôn tình thành đam mĩ nên lưu ý: AI KỲ THỊ NAM x NAM THÌ LÀM ƠN ĐỪNG ĐỌC! Cảm ơn các bạn rất nhiều…
một cô gái điệu đà , với một cá tính mạnh mẽ sẽ như thế nào trong một cuộc tình lãng mạng ấy?( mọi người ơi mình bị mất cái nít kia rồi nên mình quyết định đăng lại nè. Với lại lần này sẽ bù cho lần trước nha ! )…
kể về quá trình lớn lên của nhân vật Duyên. Cô là người sống hơi nội tâm nhưng rất biết yêu thương người khác. Cuộc đời của cô có rất nhiều thăng trầm nhưng cũng rất nhiều vui vẻ. Chuyện phù hợp với người thích thể loại gia đình và niên thiếu tuổi học sinh Đây là bộ truyện đầu tay hi vọng mọi người ủng hộ.…
Tóm tắt :)))"Kể từ đó, không có cặp song sinh nào trong gia đình họ Dương . Trên thế giới chỉ có một Mễ , không có rượu rừng hay rượu!" Cô gái nói xong, và con dao trên tay rơi xuống sàn tàu, tạo ra một tiếng ồn ào. "Không!" Dương Mễ cuối cùng cũng hiểu lý do tại sao chị gái sinh đôi của mình Dương Tuyết muốn nói điều đó, và tại sao cô ấy vừa đánh gục cô. Hóa ra là cô ấy sẽ chết vì cô! Cô lao về phía trước như điên, cố gắng che vết thương không đổ máu của Dương Tuyết, nhưng dù cố gắng thế nào, máu vẫn tiếp tục chảy ra từ ngón tay cô. Và cô cảm thấy rõ ràng rằng cuộc sống của chị gái mình trôi qua rất nhanh. "Hãy nhớ rằng tôi luôn bên cô.." Dương tuyết nhìn người giống mình trước mặt, nói một cách cứng rắn và nhẹ nhàng: "Hãy sống cho tôi sống, đừng nói với ai, tên thật của cô..." "Không, đừng rời xa tôi ..." Nước mắt Dương Mễ chảy dài, và cô ấy lau nó một cách ngẫu nhiên, gây ra máu trên mặt. Cô ấy lắc đầu liên tục: "Chị ơi, em là người nên rời đi, tại sao chị lại chết ..." "Em gái của tôi, lẽ ra tôi nên sống tốt, nhưng tôi không có cơ hội đốt pháo hoa với em một lần nữa ..." Dương Tuyết kết thúc, mà không biết cô ấy đến từ đâu, và ném một ít rượu rừng . Sau đó, trong trạng thái thôi miên của mọi người, anh ta ngả người ra sau và ngã vào những con sóng xanh phía sau...........................…