[ĐM] Hết Thương Cạn Nhớ
Độc lập đến rồi, hai ta cùng sống đến bạc mái đầu em nhé.CP : Hanh - Quốc Bối cảnh Việt Nam những năm chống Pháp.* Tất cả dựa trên trí tưởng tượng của tác giả…
Độc lập đến rồi, hai ta cùng sống đến bạc mái đầu em nhé.CP : Hanh - Quốc Bối cảnh Việt Nam những năm chống Pháp.* Tất cả dựa trên trí tưởng tượng của tác giả…
Chỉ là một thoáng yêu thương...Nhưng, yêu thương vốn dĩ là để hoài niệm...…
chỗ này có tình yêu của mình dành cho F4, cho thy ngọc và ánh quỳnh.là F4 trong vũ trụ của toi, mọi thứ diễn ra đều không có thật.…
Tên tác phẩm: Bên Trong Lồng Ngực Hoa Nở RộĐược viết bởi: Khuynh QuỳNguyên tác: Ma Đạo Tổ SưTác giả nguyên tác: Mặc Hương Đồng KhứuThể loại: Đam mỹ, Đồng nhân, Truyện ngắn, 1×1, Hiện đại, Niên hạ, SE, HanahakiĐộ dài: 5 chươngTình trạng: Đã hoàn thành.VĂN ÁNLồng ngực âm ỉ đau.Vô thức đưa tay lên ôm ngực, phổi như có thứ gì đó quấn lấy.Giống như bên trong lồng ngực mọc lên một mầm non nhỏ, rồi rễ lan rộng, thân cây vươn ra, hình thành nên những nụ hoa.Nụ hoa vốn dĩ rất bé nhỏ, lại lấy cảm xúc của chủ nhân mà nở rộ...Phủ kín lồng ngực.Khiến cho chủ nhân của chúng thở cũng không được.Cảm xúc càng mãnh liệt, hoa sinh trưởng càng nhanh, càng yêu, càng đau đớn, hoa lại càng rực rỡ.Cho đến một ngày, thoát ra khỏi lồng ngực, vừa xinh đẹp lại đau đớn tựa như tình yêu của chủ nhân.Chủ nhân một tay che miệng, tay kia run rẩy xòe ra, giữa lòng bàn tay xuất hiện mấy cánh hoa bé nhỏ, rực rỡ, xinh đẹp.Người cười, người cũng khóc."Hoa kia nở ra thật đẹp mắt, chỉ là người không thể nhìn thấy, mà ta đã đau đớn chịu không nổi, đau đến muốn chết đi."Một ngày nào đó, hoa nở cùng với máu, người khép mắt, chẳng thể nào tỉnh lại.…
Thật hay thách - Cuối cùng ai sẽ là kẻ thua cuộc? Written by ilmoliuoSản phẩm của trí tưởng tượng, không áp đặt lên người thật.…
Author: Triết Dương Công TửCouple: Trương Thụy Du x Ngô Gia BảoGiới thiệu:Cậu ta là một kẻ có tâm tư thối nát, mang đầy thù hận, tự nguyện để bản thân bị bóng tối nuốt chửng. Ngô Gia Bảo ở trong bóng tối lâu đến mức cậu ta đinh ninh rằng mình sẽ không giờ nhìn thấy bất kì tia sáng nào cho tới khi gặp Thụy Du.Anh không hề ngần ngại mà bước vào bóng tối đen đặc, đáng sợ kia để mang đến ánh sáng cho cuộc đời vốn tâm tối, chỉ toàn đau khổ của cậu ta."Vì sao phải làm đến mức này vì một kẻ đáng chết như tôi?""Tui không biết nữa, tại con tim mách bảo thế."Câu trả lời vô thưởng vô phạt đó của Thụy Du khiến cho Ngô Gia Bảo bật cười.⚠️🚫CẤM RE-UP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!⚠️🚫 TRUYỆN CHỈ ĐĂNG TẢI TRÊN NỀN TẢNG WATTPAD⚠️🚫…
Cường Công, Cường Thụ 1x1 HE…
Team HOH - Head Over Heels chuyên hoạt động về Boy's love tuyển thành viên mảng write và design ⭐…
Kí ức là những chuyện đã qua đi mà thực chất là ở lại trong ta. Chúng ta đi qua kí ức để tiếp tục chuyến hành trình cuộc đời. Kí ức mỏng mảnh mơ hồ đôi khi gãy vụn rời rạc, quặn xói chất tụ thành triền cảm nghiệm tiếp nối, dai dẳng theo thời gian, đậm ngắt theo ngọt bùi cuộc sống, thẳm sâu theo những vết hằn bi hoan chất đời, để rồi trở thành người bạn kín cậy theo ta đến tận cùng chôn sâu... biến tan vào hư vô sương khói. Tình trong "Kí Ức Của Mưa" là những cội tình gần gũi mà thiêng liêng nhất của mỗi người: Tình cảm gia đình, Tình bạn hữu, Tình yêu đôi lứa, Tình yêu thiên nhiên tươi đẹp. Tất thảy "HỌ" đan hòa, tranh đấu trong bà mẹ tình yêu chân thụ vĩ đại nhất - "Tình yêu cuộc sống". Kí ức không lặp lại mà nó náu nương ẩn khuất đâu đó để rồi sẽ trỗi dậy như khi đủ gió thì mưa, đến kì thì hoa nở, mùa đi thì hoa lại rụng... rơi rụng vào trong quên lãng của nhân sinh. Mưa chảy xuôi còn kí ức thì chảy ngược, cái lặng nhìn về những sự đã ngang qua cuộc đời... Nhìn vào kí ức là soi vào tấm gương quá vãng đa chiều, lục lọi, chiêm tường chính ta ở những tháng năm bao la vùng vẫy. Một chuyến đến nhân gian, ai nỡ hững hờ lãng đãng như một hình hài di động chờ ngày tàn tháng lụn, vì thời gian là hữu hạn cho đặc ân diệu tuyệt đó. Tận cùng của đời người nói theo cách nào đó chính là chiều sâu của kí ức... Viết tặng những ngày tháng có Ta ở trên đời!…
truyện OOC,không đúng tính cách nv, khác mạch truyệnthể loại :học đường,tình cảm,tsundere…
- Là Hoa ắt sẽ về trời- Vậy thì để em chắn gió, hoa không rụng nữa, sẽ không về trời...Hoa Lan, vì một biến cố khiến hồn phách lạc mất một nửa. Tg: Thanh Thanh Vy( xin lỗi nhưng mị thật sự không có ảnh nào phù hợp với bìa truyện cả)…
Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…
Đoản văn H, SE, OE, BE, HE chủ yếu là về KingdomS…
Một tác phẩm thành xuân vườn trường tình củm, mong được sự đón nhận và ủng hộ của mọi người. 谢谢 (Cảm ơn)…
Con người đẹp nhất là khi họ có hồi ức Và hồi ức của họ đẹp nhất là khi có người cùng họ dùng một đời để tạo nên nóCũng như Seungho và Seunghee vậy khi còn có thể bên nhau thì họ đang cố gắng từng ngày tận hưởng quãng thời gian ấy để tạo nên những hồi ức đẹp đẽ nhất để khi nhìn lại họ không còn hối tiếc điều gì cho dù người này có quên người kia hay là người kia có bỏ mặc người này thì họ vẫn luôn bên nhau và nghĩ về nhau " Từ sâu trong trái tim họ, họ đã dành cho nhau, cho dù có cố chia rẽ hay làm hại đến họ thì họ vẫn là của nhau, Tình duyên tiền kiếp"- Choi Seunghee con có đồng ý lấy Yang Seungho làm chồng không?-...- Yang Seungho con có đồng ý lấy Choi Seunghee làm vợ không?-... ___________ Cảnh báo nhaCon viết fic bị ám ảnh ngược cho nên fic ngược đến khi nào là điều không thể nói trước…
sao không ai nói với em chuyện tình mình đau nhiều thế?sao không ai nói với em những tang thương, những não nề?…
Nội dung câu chuyện này được viết bằng cảm xúc thật, từ câu chuyện thật của chính tôi. Có thể nó không hay, không lôi cuốn, nhưng tôi muốn viết một câu chuyện để giãi bày hết tình cảm trong lòng mình...…
Nhật ký Bảo Trâm và câu chuyện về thanh xuân của tớ…
Hóa ra chỉ cần trái tim rung động thì mọi tiêu chuẩn đều trở nên vô nghĩa.…