Truyện có yếu tố phi thực tế ảo ma Canada đá với Bồ Đào Nha nhưng phát hiện ra Xuka ngồi cạnh Nobita mua hàng Lazada và đuợc viết bởi con tác giả không có kịch bản nghĩ gì viết đó và hay sai chính tả do máy tự sửa nhưng luời sửa lại…
"cậu có muốn cùng tôi bỏ lại thế giới này sau lưng không?""hiện tại thì chưa." đây là lần thứ ba osamu hỏi tôi như thế. và cả ba lần tôi đều có cùng một câu trả lời, tua đi tua lại như cuộn băng cát sét cũ. tôi muốn cùng đón giáng sinh với osamu thêm nhiều năm nữa. muốn được gục đầu lên vai cậu mà nức nở suốt những đêm dài.và nếu có thể, tôi cũng mong được ôm osamu thật lâu... muốn thay osamu bao dung bóng tối thẳm sâu bên trong lòng cậu, để cậu không còn cảm thấy chới với giữa dòng đời vội vã này nữa._______pairing: dazai osamu × suzuki hasu/suzuki yumemiru (osasuzu)_______(!) commission art update trên đây đều sẽ được credit đầy đủ. toàn bộ commission art đều thuộc quyền sở hữu của mình và cũng là của tác giả. vui lòng không reup dưới bất cứ hình thức nào.disclaimer: suzuki hasu là per của mình (hoặc gần thế). mục đích mình viết fic chủ yếu là để healing, và viết trong lúc mê sảng, khi thì câu từ trau chuốt, khi viết vớ vẩn lằng nhằng. rất tùy hứng nên không có plot rõ ràng. mình vẫn sẽ cố gắng sao để không ooc nhất có thể, nhưng chắc chắn là sẽ không thể tránh được rồi. nếu có gì không hợp thì mọi người góp ý nhẹ nhàng, mình sẽ cân nhắc. và mình là thanh như, rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ ꒰ᐢ. .ᐢ꒱ _bìa truyện: karina yuu (edit bởi mình).…
"Trở về.. ta muốn mang ngươi về""Sư phụ say rồi. Người nên ngủ một giấc mới phải. Trước kia như mộng, người không cần thương nhớ."...Edit lại chỉ để thoả mãn sở thích cá nhân của bản thân. Tuyệt đối không kinh doanh và kiếm tiền từ truyện.…
Truyện mượn nhân vật, kể về mối tình đầu của Kyo.Bản thảo+ Nội dung: Kyo (chủ thớt).Update by: Cua.--------------------------------#Vì hiện tại Kyo bị tịch thu hết các thiết bị cần thiết (điện thoại, máy tính,...) trừ giấy và bút, nên Cua sẽ thay Kyo đăng truyện. Có gì sai sót mong mn góp ý nhẹ nhàng, Cua sẽ sửa và rút kinh nhiệm ạ ^^.*NOTE: Mong mn đừng mang truyện ra ngoài, nếu muốn phải xin phép Kyo trc.…
Xóm quê ngoại tôi có vài người là thương binh, trong đó có ông tôi. Không ai cụt chân tay, chỉ là sau chiến tranh thì sức khỏe yếu đi, người mất 60% sức lao động, người 70%Riêng ông tôi, 80%, không còn làm việc nặng được nữa................................................................................................................................Nghỉ hè, tôi được bố mẹ cho về quê ngoại.................................................................................................................................Thi thoảng, vào buổi chiều tà, khi con Mun- con mèo "quàng thượng" nhà ông bà đang nằm ngủ phè phỡn với cái dang không thể nào đặc trưng hơn ( nằm ngửa rang luôn chân tay ra ), mấy bác thương binh thân với ông lại sang nhà, ngồi uống trà đàm đạo dưới giàn mướp, kể chuyện hành quân, chuyện rừng sâu nước độc, chuyện ăn cơm trộn muối cũng thấy ngon. Tôi khi ấy còn nhỏ, cứ ngồi nghe mê mẩn - chẳng hiểu hết, nhưng cảm thấy gần gũi lắm.......................................................................................................................................Mùi khói bếp, tiếng kể chuyện và tiếng cười khàn khàn của mấy ông... in sâu trong ký ức tôi, như màu khói lam chiều, vương vãi trong kí ức mà chẳng bao giờ tan hẳn...........................................................................................................................................Tựa đề: ( ở trên )Thể loại: Truyện lịch sử/hài ( một chút )Tác giả: Sie0812Tất cả nhân vật đều đc đổi tênDựa trên câu chuyện có thậtCopy xin hãy cre ( ghi nguồn )…
Thể loại: Ngôn Tình ,Truyện SủngTác giả: An Chỉ ManhTình trạng: Hoàn ThànhChương: 977Giới thiệu:Một lần lạc đường đi nhầm vào phòng Tổng thống cả nước đang coi mắt, vội vàng bỏ chạy nhặt được một tờ giấy, trực tiếp ném vào thùng rác lại rước lấy lệnh truy nã của tổng thống cả nước.Cận Tư Hàn có ba nguyên tắc: "Lúc thân mật, muốn chủ động. Cưng chiều em, không được trốn. Lúc tôi yêu, không được...... Ngừng."An Chỉ Manh muốn khóc, người kiêu ngạo lãnh khốc nay còn đâu! Yên lặng hạ quyết tâm không khuất phục trước quyền uy, nhất định phải ' chạy... '.(Đó là em trốn, tôi sủng, sủng đến mọi người hạnh phúc choáng váng, ngọt tới rơi răng, nảy sinh tính đồng lòng của mọi người)Nguồn: thichdoctruyen…
dù là ship bin với 6 con mèo của ẻm mà ship với nhỏ nào cũng hợp tui đang phân vân nên là chơi allbin lùn cho cháy "đây là mẫu chuyện vừa kịch tính và hài hước" và nói luôn con t/g ng* văn và thiếu muối đang đi mua muối nha°zui quá nè ° ^^…
Vĩ nhân nói: con người ai cũng thích liếm mút gì đó. Triển Du nói: khó trách kẹo que đã bán chạy nhiều năm vẫn có thể đứng thẳng không ngã. Nam Khôn nói: khó trách anh vừa nhìn thấy bốn lạng thịt trước ngực em đã thấy ngứa miệng. Triển Du nói: anh không biết xấu hổ đến chó cũng phải ngại, mấy thứ anh nói có khác gì sở thích của chó hả!Vĩ nhân nói: sự tồn tại của một sinh mạng là ở sự vận động. Triển Du nói: mà vận động là phải kiên trì. Nam Khôn nói: cho nên mỗi lúc trời tối anh luôn kiên trì vận động. Người xem nói: nhưng mà không tính vận động trên giường!!!Chuyên gia súng ống đạn dược với cảnh sát chìm xinh đẹp độc miệng.Một hồi ác mộng, một hồi hạnh phúc, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Cô và anh mãi cứ như thế này sao?…