Vòng xoáy của thời gian sẽ chẳng bao giờ chịu ngừng lại, những chuyện mà ta mong muốn chưa chắc là sẽ thành.Dẫu cho không thể cảm nhận, cũng chẳng thể nhìn thấy, nhưng có một điều mà nàng sẽ luôn có được, chính là trái tim này của cô.Ai cũng có cách yêu cho riêng mình, vậy nên đừng trách khi cô cứ giữ mãi trong tim một người.28/3/2024.…
Tên khác: Sau khi gả cho bạo quân ta mỗi ngày đều nghĩ mình đang thủ tiếtTổng số chương: 119c + 17pnNhân vật chính: Cơ Việt x Vệ LiễmThể loại: Cổ trang, cường cường, song khiết, cung đình hầu tước, tương ái tương sát, giả heo ăn hổ, ngọt sủng, đối với người ngoài tàn bạo đối với vợ bó tay toàn tập bạo quân công X phúc hắc điềm tĩnh mỹ nhân thụ, 1 x 1, HE.Giới thiệu: Công tử nước Sở phải đến nước Tần làm con tin, vì cải thiện chất lượng cuộc sống nên có ý định tiếp cận Tần vương máu lạnh tàn bạo trong truyền thuyết, lại bất ngờ phát hiện Tần vương thật ra chỉ là một nam tử ngây thơ khả ái trêu chọc một chút là tức giận mặt đỏ bừng nói không nên lời. Hai người ngày ngày ở chung mà dần dần nảy sinh tình cảm, trải qua thử thách cho tới khi thẳng thắn thổ lộ tấm lòng, sau đó cùng nắm tay nhau chinh phạt thiên hạ, lập nên cơ nghiệp đế vương trăm năm.NGUỒN: BẢN DỊCH CỦA TỦ LẠNH CỦA KEM (HNOVELS)LƯU Ý: TRUYỆN ĐĂNG KHI NPH ĐÃ NGỪNG XUẤT BẢN VÀ VỚI MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI.…
Một chiếc textfic xàm xí của mình, nó chẳng có nội dung gì máu chó đâu, chỉ là cuộc sống thường ngày của một nhân viên nhân sự nhỏ bé Đinh Trình Hâm với một đám thanh niên sim lỏ thôi.…
Tag: Tình trai, Hiện đại, Bot cưng Top, Bot đội Top lên đầu.Ba mẹ ly hôn, Vũ Hoàng theo ba rời Đồng Tháp để trở về Sài Gòn - quê nội mà cậu chưa một lần đến thăm kể từ khi sinh ra. Biến cố gia đình tan vỡ chưa kịp nguôi ngoai thì giờ đây cậu đã phải đối mặt với những thứ lạ lẫm ở thành phố hoa lệ. Môi trường mới, lớp học mới và hơn hết là anh hàng xóm mới luôn quấn lấy cậu mọi lúc mọi nơi...."Không chê anh nghèo thì lên xe anh đèo." Hải Duy nháy mắt, vỗ vỗ lên yên xe. "Sao hả em bé, có chê không?"Vũ Hoàng nhún vai, đáp: "Em mà chê chắc ba chửi chết mất." Sợ thì sợ chứ thật sự không có lựa chọn nào khác nữa, cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi lên xe anh, cùng anh phóng vun vút trên đường xá Sài Gòn. Anh lại mở miệng trêu: "Ngồi chắc nha, có té anh cũng không dừng lại nhặt em lên đâu đấy.""Anh yên tâm, em lớn rồi mà sao lại té được.""Lớn rồi thì đi uống bia nhá?""Dạ thôi, em bé uống coca thôi ạ."..."Cứ thế thì ế đấy, không có bồ được đâu em bé."Hoàng vỗ vỗ eo anh, lại thì thà thì thầm ra chiều bí mật lắm: "Anh đừng lo nha, em qua nhà anh ở rể rồi, không ế được đâu.""Em gái anh còn nhỏ, bớt bớt đi." Hải Duy lườm thiếu niên đang nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu. "Anh thấy nó cũng chẳng ưng nổi em đâu.""Thế ạ? Vậy anh ưng không, em ở rể chỗ anh."…
Phần truyện này tập hợp đồng nhân văn do tác giả Lãnh Tranh Nghiên viết (●'◡'●)ノ♥ Link weibo: https://www.weibo.com/u/5992714770 Người dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm) Bản dịch đã có sự đồng ý của Lãnh đại thần ^^ Ai biết Ngộ thì chắc cũng biết Tích Tích là đại thần đồng nhân văn ngộ cực kỳ yêu thích! Nhưng chắc chỉ một số bạn biết Lãnh đại thần cũng là đại thần bên đồng nhân văn ngộ yêu thích cực kỳ. Văn phong của bạn ấy có một điểm rất đặc biệt, không quá gay cấn kịch liệt mà là nhẹ nhàng ngược âm ỉ, ấm áp ngọt day dứt, tình cảm đến từng chi tiết nhỏ, diễn biến tâm trạng cực kỳ hợp lý; đặc biệt là cách diễn tả tâm trạng, chi tiết, đậm tình, sâu lắng vô cùng. Có thể bạn cảm thấy Ngộ nói hơi quá, nhưng thật sự với Ngộ văn của Lãnh Tranh Nghiên chính là như thế, luôn khiến trái tim Ngộ không thể yên vì Vong Tiện. Ngộ cảm thấy dịch văn của Lãnh Tranh Nghiên rất khó, bạn ấy thường dùng những từ Ngộ cảm thấy hơi cổ, hơi hoài niệm, có màu sắc và tình cảm sâu; đấy cũng chính là một lí do Ngộ rất thích văn của bạn ấy. Vì thế, thật sự là có những đoạn Ngộ nghĩ rất lâu nhưng khi dịch ra vẫn thấy rất bứt rứt vì không thể diễn tả được hình ảnh và sắc màu tình cảm từ những con chữ bạn ấy viết. Cảm thấy thật đáng tiếc cũng thật có lỗi. Ngộ chỉ có thể cố hết sức thôi. Ngộ đổ bạn ấy từ đồng nhân văn "Mời trăng." Thực sự đến giờ mỗi lần nghĩ đến "Mời trăng" đều không thể không mỉm cười, day dứt như một vết thương vừa lên da non. 谢谢你冷争妍!…
- Truyện được viết bởi tưởng tượng của tác giả. Mọi chi tiết tình huống trong truyện không nhầm vào bất kì 1 cá nhân hay 1 tỏ chức nào. Nếu có ảnh hưởng đến thần tượng của bạn mong bạn có thể bỏ qua truyện này của mình.-Truyện sẽ được đăng vào mõi tối 22h hằng ngày.Bắt đầu vào ngày 05/05/2021Rất mong các bạn ủng hộ và giao lưu sôi nỗi với tác giả ở phần bình luận của mỗi chương.…
Những câu chuyện vụn vặt của Gia Kỳ và A Trình.Nhiều câu chuyện nhỏ thành tạo một câu chuyện lớn.Phi thực tế, OOC, không gán ghép vào người thật. Ngôn từ mang đậm phong cách của một đứa trẻ, không văn không thơ.…
Người ta đều nói rằng tử vong là tia sáng hạ màn cuối cùng, nhưng tôi lại cứ ở trong màn đêm vô tận tìm kiếm một đáp án.Tên gốc: 执念Tác giả: 橙子皮Nguồn: LofterBản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, yêu cầu không đem đi nơi khác.…
Tên Hán Việt: Du VụTác giả: Thương NghiênTình trạng bản Trung: Đã kết thúcThể loại: Hiện đại, phá án, trinh thám, 1x1, góc nhìn nhân vật chính, đam mỹ, HE, song khiết, hỗ sủngChân thành cảm ơn bạn dongthaoquynguyen trên wikidich đã chia sẻ raw ❤️❤️❤️❤️❤️Truyện được đăng trên thanhdauquan.blogspot.com…
" Tân Đại Đế, liệu người có muốn cùng em - một thằng bé đầu đường xó chợ nghèo khổ, cái gì cũng không có, cái gì cũng chẳng xong này đi đến cuối cuộc đời không...? "Một người ở trên đỉnh cao của sự vinh quang và phồn hoa, một kẻ mờ nhạt nằm nơi đáy sâu của xã hội, liệu sẽ có kết quả?P/S : KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN CỐT TRUYỆN GỐC Ạ !…