Này, đừng chọc tôi nữa
chỉ là 1 câu truyện ngẫu hứng…
chỉ là 1 câu truyện ngẫu hứng…
Lần đầu tiên Sunday trải nghiệm về cõi mộng, bao quanh các giác quan của anh chỉ có một mùi hương thơm ngát.Thứ nước hoa ngọt ngào đến tê dại đó, vốn không phải thứ dễ dàng nhìn thấy trên cơ thể người khác. Phải mất vài giây để tầm nhìn của anh dần trở nên sáng lại, còn mùi vanilla ấy cứ vuốt ve cổ anh, vô tình tạo thành một áp lực đang đè nặng trên lồng ngực."Anh luôn muốn điều này phải không?"Trái tim ai kia co thắt khi móng tay dài luồng dưới áo, cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống khi nụ cười tươi tắn mà mình đã luôn muốn bảo vệ nó bằng cả cuộc đời, giờ đây lại khiến tâm trí anh rơi thẳng vào vực sâu."Anh trai?"____________warning: côn trùng…
=))?…
Quốc Đan là một đứa có đầy đủ 4 tế: tử tế, kinh tế, tinh tế và cả thực tế, phải thừa nhận là anh rất hút người do vẻ ngoài điển trai, đi đến đâu gái bu đến đấy nhưng có điều con gái trong trường đều rất sợ anh bởi vì...Nhưng không phải ai cũng thích anh hết, điển hình là tôi, Vũ Khánh Hạ rất ghét anh bởi vì anh không chỉ là chủ nợ của cô, sau những lần chốt 7749 đơn shoppe của cô mà còn là bạn hàng xóm nhà sát vách…
Muốn tìm lại mồm ko nên đọc :))…
Đây chỉ là những mẩu chuyện nhỏ…
chuyện về creepypasta với ba cn mắm thúi…
:ppppp…
Tulmur có tình cảmNakmur có sếchLôi quang sứ x chí tôn kiếm tiên x chí tôn thần kiếmNhiều chỗ hơi cringe mọi người thông cảm nha, tôi không giỏi viết cổ trang.…
Thanh xuân của em chỉ có thể viết tắt là anh…
thanh xuân vườn trường…
"i fucked up, i know but you know you're guilty, too".có yếu tố tự hại (selfharm), rebound relationship, character x oc.-----------------từ ban công, mắt nó nhìn vô định ra phía bầu trời đêm thăm thẳm với một đống mông lung trong lòng, khẽ châm điếu thuốc lên nhưng lại chỉ ngậm đầu lọc chứ không hút, khói thuốc cứ lẫn vào không khí mà khiến tầm nhìn trước mắt của nó cay nhòe, thật ra nếu không vì khói thì mắt nó cũng đỏ hoen vì những cảm xúc ấy rồi. Gió thì cứ thổi, thuốc vẫn cháy, nhưng người thì đã đi từ lúc nào rồi. Bỗng có đôi tay chạy lại ôm chầm nó mà nũng nịu với giọng điệu lơ mơ, uể oải:"michael hút thuốc đấy à, em không thích anh nghĩ linh tinh đâu, vào ngủ thôi anh""à..ừ, không có gì, chuyện vặt vãnh thôi em, em ngủ trước đi"…
Hanni: tại chán á…
textfic - lowercase…