"Anh nói, sau này em hãy cười nhiều lên đi." Lee Seungyong dịu dàng bảo: "Vì em cười rất đẹp."Nụ cười của Park Dohyun như ánh nắng ban mai ấm áp, khẽ chiếu rọi lên trái tim hắn, tạo ra xung điện chấn, khiến hắn rung động.Hắn tình nguyện chìm vào nụ cười của nắng, vĩnh viễn say đắm trong tình yêu này mãi mãi.…
đọc đi rồi biết. By : CTCB viết. Warning ⚠️: H+(Ai không thích hay dị ứng H thì xin click back.)Mong mọi người ủng hộ con Au này nha. Seulrene is chân ái 🐻🐰.…
𝜗𝜚 Câu chuyện xoay quanh cuộc sống chung giường của hai sĩ quan cảnh sát Park Dohyun và Han Wangho. Một số thiết lập và tình tiết lấy cảm hứng từ series truyền hình Mỹ 'Brooklyn 99', không hoàn toàn chính xác trong thực tế. ୨ৎ Tên tác phẩm: 此地无银三百两 (AO3)୨ৎ Tác giả: drawingboard1123Bản dịch ĐÃ CÓ sự cho phép của tác giả, xin đừng reup, chuyển ver dưới mọi hình thức.…
Kang Seulgi từng nói với Bae Joohyun , rằng hai người bọn họ giống như hai đường thẳng song song vậy và cuối cùng thì Bae Joohyun cũng hiểu tại sao rồi... Bọn họ là song song nên sẽ mãi cùng nhau tiến về phía trước, không giống như nhiều người gặp được nhau rồi cắt nhau tại một điểm đến cuối cùng vẫn sẽ chậm rãi lướt qua nhau. Như vậy có đáng không cho một đời người dài đến thế ? Tình yêu đôi khi đơn giản hơn Bae Joohyun đã từng nghĩ, tuổi trẻ đầy nước mắt không oanh liệt bằng tuổi già được bình yên bên nhau. Nếu có thể Bae Joohyun chỉ ước rằng cô sẽ cùng Kang Seulgi nắm tay nhau đến lúc cả hai già đi , cùng nhau hưởng thụ những giây phút cuối đời người... _ Xin lỗi vì chúng ta đã không thể gặp lại nhau ở một cuộc đời khác|20.3.20|…
Thỉnh thoảng, mình thích viết, ngẫu hứng một ít cảm xúc vớ vẩn mà thôi. Chuẩn bị giáng sinh, lòng có ít bâng quơ, lơ mơ, kỳ quặc :)) Nếu có hứng thú, thì đọc chơi :)) Mình chỉ muốn giới thiệu một bài hát mà mình rất thích. Vậy thôi!Bài hát tiếng nhật, nên fic mình cũng viết với bối cảnh tại Nhật. Lắng nghe thử bài hát nhé... Dịp giáng sinh nghe cũng hay lắm, bài hát phát hành dịp năm mới năm ngoái mà :))…
Tác giả: Crystal GillmieẢnh: designed by Crystal Gillmie (ảnh gốc thuộc về các tạp chí và các fansite đã chụp nó)Couple: YoonSic (Duẫn Nghiên)Im YoonA - YoonA Jessica Jung - Jessica Lưu ý: Mọi chi tiết trong truyện đều là giả tưởng, không hề có thật. Truyện được viết trên tinh thần giải trí, không hề mang mục đích chính trị, kinh doanh hay nhắm tới cá nhân, tổ chức nào. Truyện được viết trên suy nghĩ và góc nhìn nhận vấn đề của từng nhân vật. Tính cách của nhân vật là do tác giả viết, không hề có thật. Truyện viết trong lúc tác giả không ổn về mặt tinh thần nên có sơ suất mong các bạn bỏ qua. Hoàn cảnh truyện ra đời là vì do tác giả bị bạn bè học Quản trị kinh doanh đầu độc. Vì tác giả không rành kinh doanh lắm nên không chơi bắt bẻ. Truyện có mượn một số chi tiết của phim kinh dị The Boy và Annabelle. Truyện lấy cảm hứng sau khi tác giả đọc ngôn tình, bách hợp và một số câu nói bên Weibo được dịch bởi Mạc Y Phi Trước khi muốn lưu ảnh, vui lòng xin phép! Thân!…
"Vì lý do gì mà thường cười nhiều như vậy? À... chính là..." Kim Sunggyu nắm chặt micro trong tay, đôi mắt sáng ngời nhìn ống kính camera."Bởi vì lúc nào cũng muốn cảm ơn ông trời đã ban cho nhiều điều hạnh phúc đến thế."Nam Woohyun cúi đầu chỉnh lại ống tay áo, khẽ ngoảnh đầu lại."Có rất nhiều fan hâm mộ đáng yêu ủng hộ,"Giọng Kim Sunggyu rành mạch vang lên, nhưng cảm giác không nghe ra trong đó có chút vui mừng nào.Nam Woohyun không lên tiếng, chỉ lẳng lặng đứng nhìn người kia."Còn có những người đồng đội tuyệt vời như vậy bên cạnh," Kim Sunggyu quay đầu nhìn những thành viên xung quanh, không tránh khỏi chạm tới tầm mắt của Woohyun.Nhưng cũng chỉ là một giây ngắn ngủi."Cho nên cảm thấy thực sự rất hạnh phúc." Sunggyu lại nở một nụ cười sáng bừng.______ nói dối.Nam Woohyun quay đầu, tâm trí đã dạt đến nơi nào đó. Tiếng fan hâm mộ dưới khán đài gào thét ầm ĩ, tiếng các thành viên đùa giỡn ồn ào, giống như đều là âm thanh của thế giới khác. Duy chỉ có giọng nói trầm khàn của người kia vang vọng từ tận đáy lòng, lặp lại mười lần, trăm lần.Trong không khí náo nhiệt, Kim sunggyu vui vẻ cười đùa cắt bánh ngọt.Hình trái tim trên chiếc bánh vỡ thành hai mảnh."Cảm thấy, vô cùng hạnh phúc."_____ Đừng có nói dối.…
Truyện gốc: Cầm hóa Nhiếp Bất PhàmTác giả: Tuyết Nguyên U Linhxuyên không, cổ trang, huyễn huyễn, chủng điền văn, hài hước, NP tổng thụ, sinh tử văn, HE. Nhân vật chính: Ryu Minseok…
[Seulrene]- có cái gì chắc chắn em sẽ kí đâu chứ ?- người ta lo lắng cho tôi , còn em ?- tớ nói hai người đấy, cậu và chị Joohyun nữa ngốc, ngốc chết đi được aww…