Chủ đề:•Day 1: Non-famous, Farmer, Domestic AU•Day 2: Mythology, Folkloge (sinh vật huyền bí như Kappa, Pocong, các vị thần Zeus, Horus hay Achilles x Patroclus, Hades x Persephone, các truyền thuyết ở chỗ mọi người ở cũng được)•Day 3: Dark, Horror, Thriller, Dystopia (mọi người đừng quên đọc rule nhé)•Day 4: Travel, Seasons•Day 5: Anime, Film, Books•Day 6: Space, Sci-Fi•Day 7: Supernatural, ABO AU•Day 8: BTS discography (theo các mv theories của Bangtan)•Day 9: FREE DAY!!!…
-Hận thù là liều thuốc độc , nhưng nó sẽ biến ngươi thành kẻ mạnh . Khi oán khí lên đến cực điểm , sẽ không ai chạm được vào ngưỡng cửa của tim ngươi.... Mộc Lan úa tàn... hút máu mà sống , nuốt lệ mà tươi ... Đã sớm chẳng còn thuần khiết , ngây thơ , tinh khôi vô ngần . Tử Huyết Ly , một cô gái với đôi mắt bạc trong veo nhưng vô hồn , một khuôn mặt làm vạn kẻ say nhưng luôn lạnh băng , vô cảm. Chỉ có duy nhất một sở thích _hoa mộc lan ... Rốt cuộc Huyết Ly _Mộc Lan nói lên được điều gì??? Chân tướng liệu có đơn giản chỉ là một sự thật ??? Và chân ái trên đời có thực sự tồn tại ??? Khi linh hồn con người bị chà đạp hết mức có thể, khi máu và nước mắt ngập tràn mọi lối đi ,... Thì chỉ còn một cách duy nhất để tồn tại ... :Moi tim bản thân và trao tay quỷ dữ. Huyết đổ lệ tuôn mưa trắng bay Mộc Lan tàn úa kiếp sinh ràyNhân tình thế thái bao hờn oán Phải trả mấy đời mới đủ đây? *Tử *Khí vẩn lên trong nhịp sống *Huyết *sẽ thành mưa chảy khắp sông *Ly* tán do đâu không lời báo Tên đổi họ thay trao ác rồng. Huyết lệ sinh nhân , nhân thành quỷHuỷ diệt trần gian , hủy trái timChân ái là ai đem sưởi ấmGiá lạnh nghìn năm cũng phải nồng!…
Bản edit và up chưa có sự đồng ý của tác giảTrương Tiểu Nguyên là con trai của danh hiệp giang hồ - nắm giữ một năng lực đặc biệt.Hắn có thể biết được các thông tin như tình trạng yêu đương, võ công mạnh hay yếu, xuất thân, quá khứ, các bí mật thầm kín nhất của mỗi người khi nhìn trên đầu của họ.Hắn nhìn trên đầu võ lâm minh chủ liền phát hiện được quan hệ khiến người ta mặt đỏ tim đập giữa võ lâm minh chủ và giáo chủ ma giáo.Hắn nhìn trên đầu chưởng môn Tán Hoa Cung liền biết được gút mắt yêu hận của chưởng môn và đồ đệ yêu quý.Hắn nhìn trên đầu của tướng quân Thiên Cơ Doanh liền thấy được một người đàn ông thích mặc nữ trang luôn tu dưỡng bản thân.Hắn dựa vào năng lực đặc biệt này trở thành Bách Hiểu Sinh của giang hồ, vì sư môn nghèo khó của mình mua đất xây nhà, chiêu mộ môn đồ, vì một tương lai sư môn trở thành đại môn phái.Nhưng chỉ có một người hắn luôn không thể nhìn thấu, đó chính là đại sư huynh của hắn.Vào lần đầu gặp gỡ, trên đầu sư huynh chỉ có 7 chữ."Lục Chiêu Minh, hạng người vô danh".......Về sau khi hai người đã ở bên nhau, dòng chữ trên đầu sư huynh cuối cùng đã thay đổi."Nhớ ăn cơm""Uống nhiều nước ấm""Nghỉ ngơi sớm""Huynh thích đệ"Một câu tóm tắt: Chó so với ta còn mạnh hơn T^T…
Tác giả: phuthuynho_vongoclinh Dương Ngọc Hàn Lâm là tên của nó. Sau trận lái xe cùng người anh trai Hải Thiên đã khiến nó phải vào viện. Trong quá trình hồi sức, nó liên tục nhận được những cái nhìn, lời xưng hô đầy xa lạ từ những con người thời cổ đại. Không phải tự nhiên mà họ gọi nó là hoàng hậu, hay nhìn nó rất giống hoàng hậu hay cũng có thể kiếp trước nó chính là hoàng hậu.Lúc cơn lốc xoáy tiến thẳng tới chỗ nó và anh hai, khiến chiếc xe lật đổ, từ đó xuất hiện một cái hố đen. Cái hố đen trong lốc xoáy đã đưa nó tới nơi này. Hồng Loan chính là cô gái đã chăm sóc nó kể từ lúc bị thương. Đến khi quen với thế giới lạc về quá khứ này, nó bắt đầu kết thân với Hồng Loan. Khi cả hai ra ngoài phố, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào một chỗ, hai tiểu mỹ nhân đi cùng nhau đã thu hút sự chú ý của tất cả các đấng nam nhi ở thời đại này. Bất giác, có kẻ xàm sỡ, với những năm tháng học võ đủ để giúp nó khiến tên này phải tan nát, cứ vậy mà nó đánh tên đó đến mức gây ra chuyện lớn. Một chuyện trọng đại, kể từ đó, thân phận thấp hèn không ai biết đến đã vươn tới trở thành hoàng hậu của quốc dân.*Lưu ý: đây không phải là truyện do Sun viết nên có ai đã từng đọc rồi thì đừng nói gì mình nha. tại thấy truyện hay mà trên wattpad không có nên mới đăng trên này để mọi người cùng đọc.…
Một cuộc hôn nhân không bình đẳng, một cuộc hôn nhân không có tình yêu, sẽ có kết quả tốt đẹp sao? Mạt Ly vừa thoát khỏi nơi quỷ quái đầy hủ tục đày đọa người phụ nữ ấy, bước chân đến Thủ đô, tiến vào ngôi trường Đại học mà mình mơ ước thì nhận được tin dữ: cô không đủ tiền đóng học phí. Ngôi trường cô đăng kí là một trường nghệ thuật, mà một kẻ nghèo hèn như cô, cha không thương, mẹ không yêu sẽ có tiền để học sao? Đến ăn ở trong Đế đô phồn hoa này còn không thể. Đúng lúc này, một người đã đến, thay đổi bánh xe vận mệnh của cô.Hắn, một người có quyền có thế, gia tài bạc tỉ, những tưởng sẽ không gì làm khó được người đàn ông đó nhưng chỉ vì sự cấm cản của gia đình, hắn không thể công khai người mình yêu. Hai người bọn họ người như đám mây cao quý trên trời, kẻ như bùn lầy dơ bẩn ẩn mình trong đêm tối vậy mà lại trói chặt với nhau bởi một hợp đồng hôn nhân. Cô cần tiền, còn hắn cần một kẻ thế thân làm bia đỡ đạn để bảo vệ người yêu nhỏ phía sau. Nhưng, trớ trêu thay, cô lại rung động trước cuộc hôn nhân dối trá này. Lệ Trần Ngôn ném tấm thẻ xuống bàn, giọng nói lạnh nhạt: "Giữa chúng ta chỉ có thể là quan hệ hợp đồng. Đừng suy nghĩ đến việc thay thế em ấy. Cô, không xứng."…
Tên hán việt: Cả triều văn võ nghe tiếng lòng ta, ta bãi lạn ăn dưa!Tác giả: Âm Tửu Thính VũThể loại: Tất cả mọi người đều đọc tâm + hài hước + ăn dưa + mặc kệ sự đờiTình trạng bản gốc: đã hoàn.Tình trạng bản edit: đang bò...EDITOR: Ngọc LiênVăn án: Không dễ gì mới trở thành tiểu thư nhà quan thời cổ đại, cuộc sống hạnh phúc như vậy tất nhiên phải biết quý trọng! Trải qua cuộc sống cá mặn mười mấy năm sau khi xuyên không, Lâm Mặc vốn định cứ sống tiếp tục như vậy. Ai có ngờ, cha nàng sợ nàng chết đói, ném cho nàng một chức quan."A a a! Ta không muốn đi làm! Tại sao ta phải đi làm chứ!" Lâm Mặc khóc lóc giãy nảy trên đấtNhưng mà sau khi đi làm, cuộc sống cũng không khổ sở đến vậy, hơn nữa nàng còn bị ràng buộc với một hệ thống ăn dưa, toàn bộ bá quan văn võ cả triều đều là dưa!Từ đây, Lâm Mặc liền cùng hệ thống thượng triều mỗi ngày để ăn dưa, chẳng qua là hệ thống có một lỗ hổng, chính là tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng lòng của bọn họ!Sau đó, văn võ bá quan cả triều đã nghe thấy rất nhiều chuyện linh tinh lung tung, không phải nói chứ còn rất cuốn.…
***Phía trước là khung cảnh tàn khốc , mùi tanh của máu sộc lên khiến cậu có chút ghê tởm . Trước mắt Gia Bảo , khung cảnh dần mờ nhưng cậu vẫn gắng gượng . Hình ảnh ngày hôm nay mãi mãi sẽ khắc ghi trong đầu Bảo Người con gái cậu yêu đang chĩa súng vào thái dương người sinh ra cậu .Tiếng súng vang lên khiến Bảo choáng váng, kết thúc một cuộc tình không có lỗi .Làm sao để cậu có thể quên được em ấy ?***Nó tỉnh dậy sau cơn mê man , tác dụng của thuốc tê vẫn còn , đầu óc choáng váng . Ánh sáng đèn được bật lên làm chói mắt Nhật Ánh . Đôi mày lá liễu khẽ nhíu , định lấy tay che đi ánh sáng thì mới nhận ra mình đã bị trói . Hai tay bên dưới bị còng chặt. Đôi tay trắng nõn lại đỏ hỏn . Bên dưới chân cũng không khá là bao , nó dãy dụa nhưng càng để thanh sắt cứa thêm vào da . Cánh cửa căn phòng mở ra , có vẻ là người này là một người phụ nữ , tóc màu vàng nâu đeo khẩu trang y tế . Tay cô gái động vào một chiếc kim tiêm trong đó có thứ chất lỏng màu đỏ . Cô gái có ánh mắt xanh đi đến dao hy , cắm phập chiếc kim tiêm lên tĩnh mạch ở cổ . Nó trợn mắt , chất lỏng kia vừa vào khiến cả cơ thể Nhật Ánh nóng ran , thứ nước đỏ đi đến đâu cả cơ thể đều đau nhức như muốn nổ tung . Cô gái kia bơm sạch chất lỏng vào cơ thể rồi rút ra . Ánh mắt có chút cười .Đầu nó đau như búa bổ , não như tê dại rồi thiếp đi .Ước gì có hắn ở đây .****Dự kiến nhiều ngược =))))))…
Là vạn năm mất đi người thương, là trăm năm bỏ lỡ chuyện ái ân. Dạ Nguyệt Thần Quân không về nữa, chỉ có Nguyên Quân mãi đợi người dưới Tỏa Hồn Đăng.Tiên giới lặng lẽ đổi thay, trời đất xoay vần, nhưng có những đoạn tình chẳng thể phai mờ theo năm tháng.Vạn năm trước, có người vì yêu mà chấp nhận hóa thành tro bụi, có kẻ vì hận mà một đường điên cuồng lạc lối. Cả thiên địa bao la, nhưng chẳng có chỗ cho một kẻ đã đánh mất tất cả.Trăm năm sau, những gì nên quên đều đã bị xóa nhòa, những ký ức từng khắc cốt ghi tâm lại chỉ còn là một giấc mộng xa vời. Nhưng liệu yêu hận có thực sự chấm dứt, hay vẫn âm ỉ cháy dưới lớp tro tàn?Tỏa Hồn Đăng chưa từng tắt, người ngồi đó chưa từng rời đi. Chỉ là, người mà ngài chờ đợi... còn có thể quay lại hay không?Thể loại: đam mỹ, cổ đại, huyền huyễn, ngược luyến tàn tâm, bá đạo điên cuồng si tình công x lạnh lùng nội tâm mỹ nhân thụ, sinh con, OE…
Anh tuấn phúc hắc sủng thê không hạn cuối quân nhân x mạo mỹ thông tuệ bạo lực tiểu tiên nữLâm nhiên nhiên du lịch khi tao ngộ động đất, bị không gian pháp khí cứu vớt đưa tới 70 niên đại, xuyên đến 1973 năm bị thân cha mẹ kế ngược đãi chết đi nguyên chủ trên người.Nếu đều kêu lâm nhiên nhiên, nàng quyết định mang theo không gian, thế nguyên chủ hảo hảo sống sót!Bị mẹ kế tính kế bán cho người khác làm con dâu nuôi từ bé?Không sợ, vừa lúc thoát khỏi nguyên chủ gia đình, hô hấp đều thông suốt đâu ~~Nhà chồng đại bá gia tưởng tính kế nô dịch?Không sợ, mang theo bà bà phân gia quá, cơm ngon rượu say nhạc từ từ ~~Mẹ kế kế muội khí mắt choáng váng, nàng như thế nào càng dài càng mỹ càng ngày càng phú?!Đại bá gia khí đỏ mắt, nàng như thế nào tiểu nhật tử quá đến như vậy dễ chịu?!Lâm nhiên nhiên săn thú trồng trọt ủ rượu làm mỹ thực, đem người chung quanh chiếu cố đến trắng trẻo mập mạp, làm buôn bán kiếm tiền hô mưa gọi gió, tu luyện ngược tra vui vẻ vô cùng, ôn tập công khóa chuẩn bị thi đại học, muốn mang theo bà bà chạy về phía tốt đẹp tương lai.Lúc này, trong truyền thuyết vì yểm hộ chiến hữu lừng lẫy hy sinh "Trượng phu" đã trở lại.Lâm nhiên nhiên "............???"Nếu hắn đem chính mình đuổi ra đi sẽ không còn được gặp lại bà bà làm sao bây giờ?Không sợ, nhận hắn làm làm ca ca, đem hắn chạy về bộ đội liền được rồi ~~Cố lỗi cười lắc đầu, "Này ta nhưng không đáp ứng ~~"Tag: Làm ruộng văn niên đại văn đô thị dị vănMột câu tóm tắt: Mang theo không gian tu luyện ngược tra…
"Hắc Ám Trỗi Dậy"Trong thế giới ngầm đầy nguy hiểm, nơi bóng tối che giấu những bí mật chết người, hai con người từ hai phía đối lập bất ngờ gặp nhau, tạo nên một trò chơi sinh tử đầy mưu mô và cảm xúc.Tống Kỳ Nguyệt, một siêu trộm lừng danh với biệt danh Bóng Mắt Đêm, sống sót qua từng phi vụ nhờ trí thông minh sắc sảo, sự nhanh nhẹn và bản lĩnh không ai sánh kịp. Cô luôn làm việc một mình, tránh xa mọi rắc rối, cho đến khi một phi vụ bất ngờ kéo cô vào vòng xoáy của giới hắc đạo.Trần Dạ Thần, ông trùm quyền lực và tàn nhẫn của Hắc Long Hội, một tổ chức thống trị thế giới ngầm bằng sự lạnh lùng và tầm nhìn chiến lược đáng sợ. Anh không tin vào sự tồn tại của lòng trung thành hay tình yêu, cho đến khi Kỳ Nguyệt - kẻ dám thách thức quyền lực của anh - xuất hiện.Cuộc đối đầu giữa họ bắt đầu bằng sự nghi kỵ và đối chọi, nhưng càng đi sâu vào những phi vụ nguy hiểm, cả hai lại bị cuốn vào những cảm xúc không ngờ tới. Giữa những cuộc truy sát, mưu đồ và các trận chiến quyền lực, liệu họ có thể vượt qua bóng tối trong lòng mình để tìm được ánh sáng? Hay cuối cùng, cả hai chỉ là những quân cờ trong trò chơi chết chóc mà không ai có thể thắng?"Hắc Ám Trỗi Dậy" là một câu chuyện kết hợp giữa hành động kịch tính, âm mưu hiểm ác và tình yêu cháy bỏng. Khi hai con người từ hai thế giới trái ngược va chạm, họ sẽ cùng nhau đứng lên, hoặc hủy diệt lẫn nhau.…
Truyện _ Mỹ Nhân Ốm Yếu Không Muốn Làm Thế Thân Thể loại _ đam mỹ, trọng sinh,niên thượng, giới giải trí, ngược luyến, sủng ngọt, bao nuôi.Cố Quân Trì × Bùi Doãn Xuyênlạnh lùng chó điên trung khuyển công × ngạo kiều mỹ nhân bệnh tật ôn nhu thụ._ Văn Án _ Kiếp trước ta vì một người chịu nhiều nhục mạ vì một người sự nghiệp tan vỡ vì một người thân bại danh liệt, đến khi ấy một ánh nhìn dịu dàng đó cũng không thuộc về ta. Chịu nhiều khổ cực cuối cùng nhận lại được gì? Hi sinh vì người mình yêu tất cả dù biết tâm hắn có một đoá sen trắng coi ta là thế thân ta lại không từ bỏ vẫn đeo bám điên cuồng để rồi hắn lại khinh thường ta ruồng bỏ ta bức ta đến chết. Ta ở cạnh hắn hơn 10 năm không danh không phận không đòi hỏi gì quá đáng nhưng vì tại sao trong mắt hắn ta không bằng một ngón chân của đoá sen trắng. Sống lại rồi ta bắt đầu buông bỏ muốn rời xa hắn muốn buông bỏ hắn nhưng vì sao hắn lại nhìn ta như vậy còn không muốn buông tha ta? Cố Quân Trì: " được Bùi Doãn Xuyên cậu muốn rời bỏ tôi để ôm đùi kim chủ mới chứ gì, giỏi lắm mọc đủ lông đủ cánh muốn bay đi rồi đúng không, cậu ti tiện hơn tôi nghĩ đấy " Bùi Doãn Xuyên: " Cố tổng, anh muốn nghĩ sao về tôi cũng được chúng ta dừng lại được rồi " Cố Quân Trì: " Câm miệng " " Trước giờ chỉ có tôi vứt bỏ người khác muốn dừng lại thì cũng là do tôi đá cậu " Bùi Doãn Xuyên: " sao cũng được tùy ngài " " Vậy Tạm biệt Cố tổng" --------…
Tên truyện: Chủ Mẫu Mạnh Nhất.Tác giả: Tô Mễ Mễ.Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Cổ Đại.Nguồn: truyenfull.vnTổng số chương: 82 (0 ngoại truyện).Tình trạng (edit): Hoàn.Edit: Tuyết Huệ, Lãnh Mị Nguyệt, Lam Lan, bibibibili, Shaila, Yên Ngữ, hoangocluuly, Bất Niệm, Băng Thần...Beta: Diễm,Tuyết Huệ,Hiếu Khiết...⚫ Văn án ⚫Nàng, Tô Vãn, sát thủ quốc tế của thế kỉ XXI, xuyên qua đến Lâu gia làm tứ tiểu thư phế vật. Phế vật bị người đời khi dễ, lại không thèm quay đầu nhìn. Nhưng mà lúc phế vật vùng dậy, hai mắt lại sáng ngời như sao.Nàng sử dụng thủ đoạn ti tiện thu thập người ti tiện, lấy nhu thuận đáp lại yêu thương. Giả trư ăn hổ, bàn tay trắng nõn phiên Vân.Thiên hạ đệ nhất Vương gia thế nhưng lại chỉ đích danh muốn lập phế vật tiểu thư làm phi, là âm mưu? Hay là dương mưu?Nữ chính: nhu thuận, ti tiện, vô tội, phúc hắc, thú vị...Nam chính: phúc hắc, giảo hoạt, tiêu sái, cường đại ngầm...⚠ Lưu ý: Truyện được reup.- Nguồn: truyenfull.vn- Nếu chủ truyện không thích thì ib bên trang Wattpad của mình, mình sẽ xóa.⚠ Bạn nào nhu cầu post truyện thì có thể ib trực tiếp với nhà (viết theo dàn bài) hoặc gửi về [email protected] (viết theo dàn bài).…
Tác giả: Chỉ muốn nằm lười biếngThể loại: Đam mỹ, dân quốc, lịch sử, 1x1, ngược sủng chiếm hữu, HEThời điểm: Thời kì Trung Hoa Dân quốc (1947-1951) giải phóng & thổng nhất Đại Lục Nhân vật: Thiếu tướng phúc hắc độc chiếm đa mưu công x Cơ trí thống lĩnh quân phiệt ngoài lạnh trong nóng mỹ thụ⚠Lưu ý !!!⚠: Đây không phải là một bộ truyện quá hoàn hảo trong mọi phương diện như là ngôn ngữ lịch sử, bối cảnh, cách miêu tả hay là trong các câu từ cùng chính tả ! Kèm theo đó là một chút không đúng với lịch sử nước bạn ( không có ý xúc phạm về lịch sử ). *Hi vọng là tôi không bj ném gạch a*Đọc giải trí thôi chứ đừng bắt lỗi tôi nhiều quá, vì học lịch sử nước khác cũng không dễ dàng gì, tôi cũng chỉ nói sơ lược về thời kì giải phóng Đảng Cộng Sản, vì mấy thời kì trước chiến tranh Quốc - Cộng rắc rối quá, thêm vào đó là cách mạng thu phục lãnh thổ. Vậy nên trong truyện hầu hết xoay quanh truyện tình cảm của hai nhân vật chính thôi. Tác giả chỉ thêm một chút tình tiết quân phiệt để đọc truyện đỡ nhàm chán, cũng như là thêm cp phụ. Kiến thức của tôi không nhiều nhưng sẽ cố gắng tìm hiểu kiến thức lịch sử. Tác giả cũng sẽ thêm xíu văn học thời Hán và thời Đường (tiết lộ mỏng mỏng...... Lý Bạch là idol của tôi đó :x)…
Xuân Thanh-một thành phố lặng lẽ nép mình dưới những tán cây cổ thụ, nơi bầu trời xanh đến vô tận và những mùa hạ trôi qua như giấc mộng không lời. Đó là nơi Vân Tịch Ngạn Chiêu từng sống, từng lớn lên, từng để lại thanh xuân của mình giữa những con đường ngập nắng, những buổi chiều hoàng hôn rơi chậm trên sân trường, và những ký ức chẳng biết đã ngủ quên từ bao giờ.Nhiều năm sau, cô trở lại.Chuyến tàu lăn bánh qua từng con phố quen thuộc, mang theo những dòng suy tư miên man. Khi bước chân đến ngôi trường cũ, cô vô thức tìm về gốc cây đa xanh mát, nơi chiếc xích đu trắng nay đã bạc màu, rỉ sét. Và rồi, ký ức ùa về như dòng thủy triều bất tận-tiếng gọi của người bạn cũ, trang vở còn dang dở, sắc hoàng hôn nhuộm lên góc cửa sổ lớp học, và nỗi trống rỗng không tên trước thềm kỳ thi định mệnh.Thanh xuân là gì? Là một bài hát chưa từng có hồi kết, hay chỉ là một khoảng trời lấp lánh rồi chóng tắt?Cô từng nghĩ mình không vương vấn điều gì, nhưng khi đối diện với những ngày tháng đã qua, cô mới hiểu-có những thứ dù muốn quên cũng không thể nào quên, có những người dù lặng im cũng đã khắc sâu trong tâm khảm.Tựa như ánh chiều tà, đẹp đẽ mà mong manh.Tựa như mùa hạ năm ấy, chưa từng một lần trở lại.…
Tiêu Đề : Đạp tuyết vô ngânTác Giả : Thuần Dương Tiểu Ngọc Văn án Diệp Dạ Ái - nàng - Một tiểu vương phi thất sủng của Phượng vương gia . Từ nhỏ thân thể nàng gầy yếu lại hay mang bệnh trong người nên khi lớn lên mọi người tùy ý khi dễ nàng, từ nha hoàn thấp kếm đến các vị tiểu thư , vương gia quyền quý luôn gọi nàng một tiếng '' phế vật '' , hai tiếng '' kẻ quái dị '' . Từ khi bị chính phu quân mình cho người ám sát tính tình nàng trở lên lãnh băng . Cũng kể từ đó những khi đêm đến , trên giang hồ lại xuất hiện nột đại hiệp mạnh trên mình bộ bạch y phiêu miểu thoát tục như tiên nữ không nhiễm chút bụi trần . Nhưng khi tiểu tiên nữ ấy ra tay sát giới khuôn mặt lại trở nên âm lãnh , đôi con ngươi đỏ rực màu huyết sắc tựa Tử Là xuất thế . Chính vì vậy người trên giang hồ cũng gọi nàng với cái tên Huyết Dạ . Một đêm nọ nữ tử Huyết Dạ - Diệp Dạ Ái bị một nhóm tử sĩ của một thế lực nào đó ám sát , một thân ảnh của nam tử mạc hồng bào có khuôn mặt yêu nghiệt xuất hiện giải vây cho nàng -chàng trai đẹp diễm lệ mị hoặc lòng người đó chính là Lãnh Dật Thần. Câu chuyện tình yêu bắt đầu kể từ đó , liệu hai người họ có thể tay trong tay vượt qua mọi khó khăn thử thách của cuộc sống để hạnh phúc tới cuối cuộc đời ? Hay một ngày nào đó hai người yêu nhau buộc phải cầm giao giết nhau , có phải đau lắm không ? Nếu kết thúc là vậy chỉ trách Dạ Ái và Dật Thần có duyên mà không phận , vô luận hai người có yêu nhau chết đi sống lại đi chăng nữa vận mệnh của họ cũng giống như hai đư…
phúc hắc xảo quyệt công x ôn nhu khả ái thụ.Nhất thụ nhất công (1x1), tình hữu độc chung, nhất kiến chung tình (thụ), cường thủ hào đoạt, ngược sủng song song.Truyện lấy bối cảnh hiện đại dựa theo nguyên mẫu nhóm nhạc BTS , các sự kiện trong truyện không tồn tại ngoài đời thật.......................................................................................................................................Anh có biết thế nào là vừa gặp đã yêu không? Có biết rằng gam màu tím nơi anh tuyệt đẹp cỡ nào không? Cho dù có xa cách ngàn dặm cũng chẳng thể làm phai nhoà nụ cười của anh nơi tâm trí em. Em nhớ anh, người em yêu.Anh biết không Kim TaeHuyng, gam màu tím nơi anh quá đỗi tuyệt đẹp đã hoạ nên bức tranh của đôi ta sâu thẳm trong trái tim em.Vô tình mang theo những mộng mơ ngọt ngào, để rồi chìm đắm trong nỗi nhớ mang tên anh. Trong ánh hoàng hôn đỏ rực dưới chiều nắng vàng thu ngày hôm ấy, ánh tím cuối hoàng hôn đó đã soi rọi tình yêu của đôi ta.Và cũng chính ánh tím tuyệt đẹp kia đã lưu giữ những kỷ niệm sâu kín thầm lặng của một tình yêu bất biến vĩnh cửu. Đời này của Jeon JungKooK không cầu gì lớn lao, chỉ cầu một đời bình an bên anh. "Giọng nói nhẹ nhàng của anh lướt qua em,Xin hãy gọi tên em thêm một lần nữa.Dù đang đứng dưới hoàng hôn lạnh lẽo,Nhưng em sẽ bước từng bước về phía anh.Dẫu rằng mai này không thể chung đường,Nhưng em vẫn luôn ôm anh thật chặt trong tay" Lời bài hát trích trong " Still with love" của JungKook (BTS) Vui lòng khi reup hoặc chuyển ver hỏi ý kiến của tác giả, các vấn đề vi phạm bản quyền xin nhắn tin riê…
Tác giả: Đạt AventurineThế sự khó liệu lòng người khó lường, đứa em trai của chồng mà chàng yêu thương như em ruột, nó đang sống vui vẻ và tự do thì bị một tên tiểu nhân hèn hạ phá hoại cả cuộc đời lẫn tương lai, mất danh dự mất sự nghiệp, nó qua đời vì bị lây căn bệnh thế kỷ mà không hề hay biết gì!Chồng con thì bị kẻ gian hãm hại, mái ấm yên bình cùng với những nụ cười đã tan biến mất rồi. Trong căn phòng âm u lạnh lẽo, chàng cắn răng, chịu đựng nỗi đau thấu trời!Thề với trời, chàng tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối phải trả thù từng người từng người một đã tước đi những điều mà chàng yêu thương!Một con người mới xuất hiện, ác nhân ra đời:Giết chết đứa con của ta à? Ta cho cả dòng họ của ngươi tuyệt tử tuyệt tônHãm hại chồng mà ta yêu? Ta sẽ cho các ngươi chịu đựng sự chia ly vĩnh viễnHủy hoại em trai ta? Ta sẽ cho ngươi sống không bằng chếtĐã không để gia đình ta sống an ổn qua ngày, thì ai cũng đừng mong sống!Vốn định cách xa những thứ tai hoạ và sự đời thị phi, càng xa càng tốtAi ngờ các ngươi lại tàn ác bất nhân như vậy, lòng người khó đoán Đụng tới ta thì được chứ đụng tới một sợi tóc của gia đình ta thì ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là độc ác thật sự! Ta chỉ muốn sống một cuộc đời yên bình cùng với những người ta yêu thương như bảo bối Sao các ngươi lại hãm hại họ chứ, họ có tội tình gì...ta thề sẽ trả lại cho các ngươi gấp trăm gấp ngàn lần!…
Thể loại:ngược tâm, nam tự kỉ, ngược nữ truy namTrong mắt người ngoài, Tần Minh Thuỵ là người lạnh lùng, luôn thu mình lại, không thích tiếp xúc với ai và cũng không muốn ai tiếp xúc với mình. Nhưng Đào Noãn Hi biết, anh ấy là mắc phải hội chứng tự kỉ bẩm sinh. Thời tiểu học, Đào Noãn Hi có rất nhiều bạn bè chơi cùng nhưng cô vẫn thích ngày ngày lẽo đẽo theo Tần Minh Thuỵ không có bạn chơi kia. Cô luôn quan sát từng hành động, cử chỉ của anh dù là nhỏ nhất, đơn giản vì cô thích anh. Nhưng buồn cười ở chỗ, câu đầu tiên anh nói với cô lại là:"Đi đi, tôi không thích cậu.". Học với nhau được ba năm tiểu học, Tần Minh Thuỵ chuyển trường. Sau này cô mới biết anh đến học ở trường chuyên biệt dành cho trẻ tự kỉ.Đến khi trưởng thành, Đào Noãn Hi và Tần Minh Thuỵ hội ngộ trong một buổi xem mắt. Ấn tượng của Tần Minh Thuỵ là cô gái trước mắt này không hề giống những cô gái lúc trước luôn phàn nàn tỏ thái độ rằng anh lạnh nhạt, không biết quan tâm bạn gái, mà Đào Noãn Hi nhiệt tình như lửa, sau buổi xem mắt liền ngày một ngày hai chạy tới nhà anh lấy lòng ông bà Tần. Nếu bố mẹ đã nhất mực ưng ý với cô "con dâu" này rồi, anh cũng đành thuận nước đẩy thuyền tiến tới hôn nhân, dù sao có vợ không sống độc thân anh cũng không quá coi trọng.***Đào Noãn Hi luôn nghĩ rằng Tần Minh Thuỵ là mắc hội chứng tự kỉ nên có đạm mạc, không để ý đến những thứ xung quanh là chuyện bình thường. Xem ra cô đã sai rồi. Những gì anh không xem trọng anh mới không muốn để mắt tới, mà cô là một trong số đó.…
Trong lòng Thanh Thủy Quốc phồn hoa, nơi quyền lực và tàn bạo song hành, Châu Tuấn Nhật - thiếu gia lạnh lùng máu lạnh của Châu phủ - nổi danh khắp kinh thành bởi sự tàn bạo không khoan nhượng. Mạng người đối với hắn chỉ như cỏ rác, một cái chén vỡ cũng đủ để một sinh mạng bị hủy diệt trong tay hắn.Một ngày nọ, một cô nương nhỏ tên Vũ Cẩn Mai, vì món nợ cờ bạc của phụ mẫu mà bị bán vào Châu phủ làm gia nô. Ngây thơ, ngoan ngoãn nhưng không hay biết gì về cơn ác mộng sắp tới, Cẩn Mai bước vào cuộc đời đen tối của Châu Tuấn Nhật. Năm năm trời đằng đẵng, nàng chịu đựng những trận đòn roi, những lời mắng nhiếc và sự nhục mạ tàn nhẫn.Thế nhưng, sau một mùa xuân năm thứ sáu, trong đêm pháo hoa rực rỡ, Châu Tuấn Nhật đột nhiên thay đổi. Sự tàn nhẫn nhường chỗ cho những dịu dàng khó tin, sự máu lạnh hóa thành ngọt ngào như mật. Thiếu gia đáng sợ ngày nào bắt đầu quan tâm từng cái chớp mắt, từng nụ cười ngây ngô của Vũ Cẩn Mai, yêu thương nàng bằng một trái tim cuồng nhiệt mà vụng về.Khi tình yêu vừa chớm nở cũng là lúc định mệnh trêu ngươi. Gia đình Châu phủ định hôn sự cho Tuấn Nhật với Vân Hồ Điệp, một tiểu thư bề ngoài đoan trang nhưng trong lòng mưu mô hiểm độc. Sự xuất hiện của Hồ Điệp và những âm mưu tàn nhẫn đã đẩy Vũ Cẩn Mai vào vực thẳm lưu đày, chia lìa đôi trẻ.Trải qua muôn trùng cách trở, những cuộc đấu tranh giành lại tình yêu, những giọt nước mắt và máu đổ, cuối cùng Tuấn Nhật đã tìm lại được Cẩn Mai. Thế nhưng, số phận lại một lần nữa nhẫn tâm thử thách họ khi…
Cao lãnh cao ngạo thiếu gia công(Trần Dập Trì) × tự ti trung khuyển tùy tùng thụ(Giang Nghi)1v1 / SC / gương vỡ lại lành/ HENăm ba tuổi, mẹ Giang Nghi qua đời, bố ra nước ngoài. Anh bị đưa đến một căn biệt thự xa hoa, nơi đó có một anh trai xinh xắn, anh trai nọ tính tình lạnh lùng nhưng đối xử với anh rất tốt, hai người từ nhỏ đến lớn đều ở bên nhau, có thể nói rằng, anh được anh trai kia nuôi dưỡng. Cái đêm tuyết rét lạnh buốt kia, anh trong tình trạng say sỉn hôn lên khóe miệng chàng thiếu gia kia sau chặng đường dài mệt mỏi. Anh bạo dạn nói ra lời trong lòng, lồng mười ngón tay của mình vào tay đối phương, chính thức cho họ một danh phận. ***Trước thềm thi đại học, anh được sắp xếp đi du học. Trần Dập Trì chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể rời xa Giang Nghi, anh tưởng bở chỉ cần Giang Nghi nói trước một lời, dẫu cho áp lực bộn bề, Giang Nghi sẽ ở lại, cùng anh đi qua kì thi đại học, sau đó ra nước ngoài tổ chức một hôn lễ chỉ của riêng hai người. Anh thậm chí còn muốn đưa người thương đi cùng, tiếc rằng chỉ nhận lại cay đắng của phản bội. Anh cảm thấy, chẳng ai có thể dại dột hơn chính anh nữa rồi***Ba năm sau, Trần Dập Trì quay trở về, hiên ngang mang theo vô vàn thành tựu trên vai, nhưng những bông hoa ngày đó chẳng chờ anh nổi nữa, đã úa tàn rồi. Giang Trì yếu ớt đứng ngoài phòng bệnh, nhìn anh vào phòng cùng người khác... -----------------------------------Một số lưu ý từ tác giả: 1. Công và thụ đều có nhiều điểm thiếu sót, không vẹn toàn. 2. Thụ cực kì tự ti, lòng vị tha cao độ, chấp nhận tổn thương.…