Đoản xàm. Lần đầu vt đoản. Ko gán ghép lên người thật, hoàn toàn là tưởng tượng. Vt tùy hứng, sẽ ko ra chap thường xuyên. Chỉ tiếp fan hoặc ai thik đọc thì đọc. Couple:Kỳ HâmTường LâmVăn HiênCảm ơn đã đọc mấy cái fic nhảm của tui. Yêu độc giả. Chỉ có trên Wattpad, ai đăng chỗ khác vui lòng trả bản quyền lại cho tui đi Hoseki…
Văn phong và tác giả đều giống như nhau (nhu cut). nhân vật ko liên quan tới lịch sử hay gì cả, không ám chỉ một ai đấy ngoài đời thực.nói là countryhumans nhưng cứ coi nó như là cá nhân trong một nc đó thôi nhé. nhưng vì tg thấy tiện khi gọi mấy nv đó bằng tên nc:))(ALL X VIETNAM - bn nào không thích thể loại ALL thì xin hãy đừng đọc, vì truyện này gây khó chịu rất nhiều nha. Thậm chí đôi khi bất cẩn hơn thì lại thêm mấy cái bịa đặt, tất cả tình tiết chỉ là giả tưởng, cho vui. Tg bông tuyết, tg dễ tổn thương lắm💔)…
Beomgyu cao 1m6, còn tôi cao 1m9.Beomgyu ghét tập gym, còn tôi mở hẳn phòng gym để tập.Beomgyu ăn không nhiều, còn tôi là quái vật protein.Beomgyu ghét tôi cơ bắp cuồn cuồn, còn tôi không ghét em ấy nổi (vì bất cứ điều gì).Nói thẳng ra thì, Beomgyu yêu tôi còn tôi muốn ôm em mỗi sáng thức dậy.…
"Vị thần mùa xuân cùng cách hoa đào nở rộ,lặng lẽ ngồi ngắm nhìn nụ cười của cô gái nhỏ dần tắt đi."========hiiii là mình đâyy, vẫn còn câu nói cũCác cậu có thể góp ý nhưng đừng có nặng lời hay tiêu cực quá, mình sợ, mình yếu bóng vía, tội mình…
【Tiểu Viên Di x Trình Thiếu Thương】Ai là kẻ xấu (Preview)#hiện đại #Tiêu Nguyên Y là mẹ kế #Sóng gió hào môn, sai lệch đạo đức Hôm đó là một ngày mưa gió bão táp, tất cả các thành viên của nhà họ Trình cùng người thân và bạn bè của họ đã tập trung tại nghĩa trang để tiễn đưa Trình Chỉ. Trình Chỉ chết, trong một tai nạn xe hơi tàn khốc. Có người khóc, có người than thở não nềTrình Thiếu Thương đứng cạnh Tiêu Nguyên Y, cô đã khóc đến hai mắt đỏ hoe Tiêu Nguyên Y sợ cô ngã nên ôm chặt lấy eo cô. Trình Chỉ rời đi, và Tiêu Nguyên Y trở thành chủ gia đình. Dù là người đã có hai đời chồng, nhưng cô ấy là người giỏi giang và biết đối nhân xử thế. Những người khác khó có thể tìm thấy bất cứ điều gì để bắt bẻ làm khó cô Nhưng chẳng lẽ Trình gia sẽ cứ như vậy mà rơi vào tay cô sao? Điều này chưa thể chắc chắn được "Chúng ta không thể như thế này" Trình Thiếu Thương bị Tiêu Nguyên Y ép sát vào bàn, cơ thể nhỏ nhắn của cô khẽ run lên, cô thì thầm.." "Tại sao không thể như vậy?" Tiêu Viên Y cố ý dò hỏi, Tại sao không thể như vậy?" Tiêu Nguyên Y cố ý hỏi, đầu cúi thấp, suýt chút nữa chạm vào mặt Trình Thiếu Thương "Bởi vì chúng ta. . . . . ." "Ừm? "Anh, nếu vẫn còn không hành động, để mặc như vậy, Trình gia nhất định sẽ rơi vào tay cô ta!" Trình Thiếu Cung than thở Trình Tụng đứng trước khung cửa sổ kiểu Pháp, chắp tay sau lưng. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn hai người đang nói cười trong vườn. Trình Thiếu Thương bị Tiêu Nguyên Y trêu đến hai má đỏ bừng. "Tiêu Nguyên Y . .." Đồ đàn bà ch…
Tác giả:Bôi TuyếtThể loại:Ngôn Tình, Cổ ĐạiNguồn: TruyenfullGiới thiệu:Mạnh Phất là phu nhân của Tuyên Bình Hầu, nàng lo liệu việc nhà, hiếu kính song thân, còn phải quản lý chuyện tranh giành tình cảm hậu viện của mấy tiểu thiếp cho hắn. Tất cả những việc của một phu nhân hầu phủ nên làm, nàng đều làm tốt, nhưng trước sau vẫn không được phu quân sủng ái.Mạnh Phất không yêu Tuyên Bình Hầu, nên cũng không thương tâm, nàng có dự cảm rằng cả đời này nàng sẽ sống cuộc đời bình lặng như nước thế này, cho đến một ngày, nàng bỗng nhiên tỉnh dậy, có người ở bên tai nàng gọi nàng bệ hạ.- ---Truyện đăng tại đây để lưu lại đọc.…
LÀ HỌSummary : Là họ. Tôi đã được gặp họ.Thể loại : FanficKhải Thiên x meSiêu hư cấuĐộ dài : One shotTAKE OUT WITH FULL CREDIT PLEASETHANK YOU ♡♡♡Shalala~ Phúc lợi nè ☆vuongthienlam.wordpress.com…
Đây là one shot mình viết để dự thi đại sứ văn hóa đọc gì đó mà cô ép mình đi thi =))))))) nma ở trong này đã chứa đựng phần nào đó con người mình, nó cũng là một phần kỉ niệm lần đầu tiên mình viết một câu chuyện nào đó. Nhân vật "em" và "nó" là hai nhân vật khác nhau đấy =))…
WARNING: OOCTác giả: DanaCp chính: Levi x Y/n.Cp phụ: Hange x Moblit, Mikasa x Eren, Ymir x Christa. Hi vọng em fic này có thể phần nào xoa dịu nỗi đau của mọi ngườiNghiêm cấm mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả.Không biết ngày nào nhưng cứ 1 tuần là 2 chap.…
Bạn là một cô gái bình thường vừa gia nhập thế giới chú thuật sư, với một mong ước là có thể khiến thế giới trở lên tốt đẹp hơn. -Câu chuyện bắt đầu từ tập 6, khi mà Yuuji đã 'chết'-Câu chuyện sẽ bám sát cốt truyện chính. Đây là truyện mình dịch, không phải là chuyện mình viết. Câu chuyện ở đây thuộc về @himikowo. Nếu các bạn có hứng thú đọc bản gốc thì hãy vào tài khoản của bạn ấy và ủng hộ bạn ý.All the credit belong to @himikowo. I just translate it, not my own story.…
"ngày lưu diệu văn và tống á hiên chia xa, sân ga cũng vì cả hai mà rơi lệ."__________________________tên truyện: sân ga rơi lệ.tác giả: ngọa (hi).nhân vật chính: lưu diệu văn và tống á hiên. tình trạng: đã hoàn thành.truyện chỉ là sự tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thật.*lowercase.…
"cắn một phát là rơi xuống nha em"Link gốc: https://www.wattpad.com/story/240922206?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=NguPhuNhan&wp_originator=FAkinX2oT%2BrG%2FdJOSlgwPCm82sk%2FjXsUbweMSepJGcmgY5m99uGSnrA5jrURFnIl%2Bk5VAPDNk67N6tqWkl2s1hGbLjRsGoeTYHFo2xmVi5C67grH5ROX5rQwhUXGnMq0Author: NguPhuNhan…
-Là Seulgi, con bé trở về rồi!-CON KHÔNG MUỐN GẶP CÔ TA!...-BAE JOOHYUN!-Tôi cấm cô gọi tên đó! Làm ơn, xin hãy gọi tôi là Irene thưa cô Kang....-Vì sao em lại trở nên như vậy?-Đừng hỏi tôi vì sao mà hãy hỏi chính cô kìa, Kang Seulgi!!! Tôi ghét cô, cả đời này không muốn gặp cô!!!....-Em có thể rong chơi như thế nào tùy em, nhưng tuyệt đối không được qua đêm, về trước 11h và đặc biệt là không được tiếp xúc thân mật với người khác, kể cả nắm tay, nếu không đừng trách tôi.-Yah, ai cho cô quyền cấm đoán tôi?-Ha... Quyền gì sao? Nếu tôi nói đó là... quyền làm chồng em thì sao?...-Đồ ngốc... Kang Seulgi vừa là đồ ngốc vừa là đồ đáng ghét nhất thế giới!-Nhưng đồ đáng ghét ấy lại yêu đồ đáng yêu nhất thế giới mất rồi!...-Thỏ con, rong chơi nhiêu đó đủ rồi, đến lúc về nhà rồi!…