Ừm...viết cái này cho vui thôi á.Mong mọi người chiu chiu vui vui thôi =))....-Việt Hương à!Nghe tôi giải thích - Phương Hằng phóng ra một lượng lớn pheromone kem trộn của mình để dỗ dành bạn nhỏ đang thút thít của mình.Việt Hương với đôi mắt ngấn lệ,long lanh hỏi bà:-Phương Hằng à, em chẳng muốn nghe một lời giải thích gì từ người cả!...…
Xin chào!Hãy gọi mình là Khánh LinhĐiều đâu tiên: mình không chuyên về viết truyện nên câu văn của mình rất lủng củng và hay sai chính tả. Nhưng tôi sẽ cố gắng cải thiệnĐiều thứ hai: Tại đây, mình chia sẻ câu chuyện của bản thân gặp phải hàng ngày nên mọi hãy giúp mình đưa ra vài lời khuyên nhéChốt lại Cảm ơn mọi người rất nhiều…
Câu chuyện về chính tôi. tôi muốn viết lại những chuyện đã xảy ra với chính mình, từ đó xâu chuỗi lại xem tôi là đang gặp vấn đề tâm linh hay theo khoa học gọi là đã nhân cách.Năm 2020 tôi 29 tuổi vẫn ế dài hạn, mạng đại hải thủy thuộc cung ma kết cũng sao có tính cách lạnh lùng độc đoán rất đúng với con người tôi. tôi một con người tầm thường, vóc người nhỏ bé, công việc tầm thường, không thích giao tiếp và ít bạn bè. những chuyện lạ xảy ra với tôi có lẽ rất lâu rồi nhưng khiến tôi đặc biệt chú ý là vào năm 2008 năm đầy biến cố thế giới quan thay đổi. Bạn tin trên đời này có ma không? khi còn bé tôi đã tin mặc dù chưa thấy, với tôi lúc ấy ma là thứ gì đó đáng sợ lắm.…
Hạnh phúc của tôi là được thấy cậu ấy cười. Là được thấy họ vui. 1điều rất giãn đơn nhưng rất khó khi người làm cậu ấy cười là 1 người khác. Vì đó là tình đơn phương.Tôi và cậu ấy chung lớp. Tôi biết cậu ấy qua những thằng bạn mới của tôi. Cậu ấy khá đẹp, nụ cười điển trai đó là những gì tôi cãm nhận. Cho đến khi tiếp xúc một hai lần thì tôi lại có những cãm xúc khác thường rất nhiều. Tim tôi đập loạn nhịp lên vì nụ cười toã nắng của cậu ấy. Từ đó khoãng cách của tôi và cậu ấy ngày càng xa vì cậu ấy đã để ý 1 ai khác hoàn mỹ hơn tôi về bề ngoài. Thế là đêm về bên tôi là những cơn mưa do cậu ấy tạo ra. Đau thêm đau khi cùng với tôi là những bài hát của Đào Bá Lộc. Tôi đau lắm đấy ai biết đâu vì khi bên họ tôi luôn cố tỏ ra bình thường.…
Tác giả: Trắc trắc khinh hàn 侧侧轻寒(SE)Nội dung giới thiệu vắn tắtThiếu niên du, hạnh hoa thổi mãn đầu. Một ngàn nhiều năm trước Biện Lương đông kinh, đêm dài đăng hỏa thượng phàn lâu. Chúng ta chưa bao giờ biết, ái tình hội lấy gì chủng phương thức, ở cái gì thời gian tiến đến. Bất quá là nàng một lòng bàn tay ấm áp, trở nên hắn khi còn sống. Đương ta đầu tiên mắt nhìn đến nàng, ta chỉ biết ta vui vẻ, không phải ôn nhu uyển ước nữ tử. Triệu Trinh đương hoàng đế năm ấy mới mười tam tuế, tỉnh tỉnh mê mê, hắn chỉ biết là phụ vương đã chết, tiếp theo cá hoàng đế hắn. Quân thần gian nhĩ ngu ta trá, hậu cung tần phi gian ki tâm quỷ biện, nhượng hắn cảm thấy sợ hãi.Vì tránh né việc này phong vũ, hắn tuyển trạch đương cá an nhạc đế, thuyết hắn ngu ngốc cũng tốt, hắn chính là tưởng sống sót mà thôi. Ở ban đêm bước thiên thai thượng, kiến đến này danh thân dị phục nữ tử, dám cười vỗ vỗ của hắn má, gọi hắn tiểu đệ đệ! Hắn khước bởi vì xuân hàn se lạnh ban đêm, xúc đụng tới nàng ôn nhiệt như mùa hè lòng bàn tay, mà quyến luyến không bỏ, kia phảng phất chạy đi rồi nội tâm sở hữu bất an. Năm ấy hắn mười ba tuế, nàng mười tám tuế. Hàng năm một lần gặp mặt, nàng khước tổng không hiển lão, mà hắn khước hàng năm tăng linh trừu trường. Hắn vĩnh viễn quên không được cái khóe mắt đuôi lông mày mỉm cười, còn có như ngày mùa hè bàn lòng bàn tay. Nếu đem tiên nữ vũ y tàng trở nên, nàng liền hội ở lại nhân gian dữ hắn diện tả hữu. Vậy hắn cuộc đời lần đầu tiên có muốn tranh thủ cái gì d…
Cô là một người vô cùng lạnh lùng nhưng lại yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.Nhưng đối với anh cô không khác một cô vợ để lợi dụng .Nhưng tại sao ? sau một thời gian anh lại yêu cô đến thế…
Chủ thụ , thoải mái manh văn . Một cái dị giới thiếu niên xuyên qua pokemon thế giới rồi lại trở về thế giới cũ , mang theo 1 đàn manh manh pokemon "lai giống " toàn bộ tây huyễn dị thế.…
ở đây chỉ có kịch bản của tui thôi ai muốn đem đi viết truyện hoàn chỉnh thì làm ơn ghi cre giúp mình với ạ .~ lưu ý: kịch bản cực kì xàm và nhạt như nước ốc :(…