Jung Seo Hyun bay sang Tây Âu tìm gặp Choi Suzy.Xin chào, vì phim Mine đã kết thúc với open ending, nên mình muốn viết một short fic (khoảng 2-3 chương) về những gì xảy ra ở Tây Âu khi Seo Hyun tìm gặp Suzy.Short fic này không liên quan gì tới long-fic "Nếu được ban đôi cánh". Các bạn đọc và ủng hộ nhé :D Xin cảm ơn.…
Viết cho những chàng trai chưa bao giờ bỏ cuộc.Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả. Có thể có những đoạn sẽ không giống tính cách ngoài đời thật. Có thể xen lẫn một số chi tiết có thực.Cầu mong HLE25 sẽ vô địch dưới pháo giấy Thành Đô và đồng hành với nhau thật lâu nữa nhé! Trộm vía! Trộm vía! Trộm vía tỉ lần!#HLEWIN #HLE25…
─ author: evienotevil (evie)─ 10:00 ─ Nắng Đi Lang Thang ─chúng ta trở thành kẻ xa lạ, nhưng lần này, với miền kí ức─Warning: lowercase─March 24, 2024…
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com.==Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ.Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ.Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi.Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.…
trung bình group chat của một nhóm bạn!không có loveline chỉ có 5 mống tấu hề với nhau!tục tục và tục!những cuộc trò chuyện trong này được lấy cảm hứng từ những tin nhắn ngoài đời của tui và lũ bạn!ooc!textfic…
Khái niệm tứ trấn là một khái niệm quen thuộc trong văn hóa Việt Nam, bởi chúng ta đã có Thăng Long Tứ Trấn hoặc xưa hơn nữa là Hoa Lư Tứ Trấn. Dù văn hóa tâm linh của người Việt ít nhiều chịu ảnh hưởng của văn hóa Hoa Hạ, thế giới thần bí của Việt Nam cũng có những điều riêng biệt và đặc trưng. Để tránh sự động chạm, tôi xin chú thích rằng mình không viết về Việt Nam. Đây chỉ là một đất nước hư cấu gợi nhắc đến văn hóa Việt.Tên cũ của Thăng Long thời nhà Trần là Long Phượng, tôi đổi thành Long Vượng để tránh động chạm. Tôi cũng xin phép dùng những tên địa danh có thật ở Việt Nam - ngoại trừ cái tên "Nam Thành" chưa bao giờ tồn tại - như Hà Bắc, Hà Tây, Hà Đông, Hà Nam, Thọ Hạc, Định Tường, Biên Hòa. Tôi dùng tên cũ của thời này xen vào thời kia, mục đích là để biện minh rằng truyện mình viết không thuộc thể loại dã sử. Tôi hy vọng các cụ và các bạn yêu sử không cảm thấy chướng mắt.Truyện này không đại diện cho bất kỳ điều gì - không phải "ngôn tình" hay "đam mỹ" và cũng chẳng đủ sức đại diện cho truyện "lịch sử Việt Nam" gì cả. Tôi mong mọi người đọc với một tâm thế thoải mái, nhẹ nhàng về một không gian tưởng tượng đầy hư cấu.…