[Transfic] Thay thế ái tình Tên gốc: 取代爱情 Tác giả:南 煙 北 沐 CP: Khải-Nguyên Tình trạng bản gốc: đang tiến hành Bản dịch: lết từ từ Rate: từ từ đọc rồi biết Category: hiện đại, hắc bang, ngọt, ngược... BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD NÀY KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý! Bạn nào muốn đọc thêm truyện khác có thể vào wordpress: https://jennysworld122.wordpress.com/ Cám ơn!!!…
Bạn đang đọc truyện Dâng Trào của tác giả Thù Vãn. ( edit VŨ TRỤ TRUNG HÂN)Đinh Chu Kiệt là một người có tiếng trong trường trung học phổ thông Kỳ Nguyên, một nam sinh phản nghịch, chuyên gây chuyện thị phi, không tuân theo quy tắc gì.Hắn tựa như cuồng phong, thổi quét qua mà đi, không lưu lại chút gì, càng không để người bắt giữ được.Còn Ngu Thư Hân thì ngoan ngoãn trầm lặng, tính tình trong sáng, tuân theo quy củ, chỉ dám lén lút nhìn bóng lưng của hắn trong đám đông.Họ như hai thái cực, không ai nghĩ sẽ ở bên nhau.Trong một lần xảy ra tai nạn, cô tưởng hắn bị thương nên lo lắng chạy đến đưa thuốc đến cho hắn, lại bị hắn chặn ở góc phòng khách.Ngoài cửa sổ, tuyết rơi đầy trời, sợi dây chuyền màu đen trên cổ hắn va vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh, Đinh Chu Kiệt áp sát vào tai cô, cười tà mị: "Quan tâm tôi nhiều như vậy? Thích tôi sao?"Nhiều năm sau đó, hai người tái hợp trong một quán bar.Ngu Thư Hân đi nhầm phòng, nhìn thấy Đinh Chu Kiệt đang uể oải dựa vào ghế sô pha, vẻ mặt không đổi, trên tay là điếu thuốc đang cháy dở, không chút để ý nói qua loa với người bên cạnh.Khi ánh mắt hắn rơi vào người cô, nét mặt bình tĩnh thờ ơ, sau đó thu lại trong giây lát, như thể hai người chưa từng quen biết.Cũng trong đêm đó, khi Ngu Thư Hân bị kẻ xấu đeo bám, không biết từ đâu, Đinh Chu Kiệt đã thô bạo lôi cô vào một con hẻm nhỏ.Ngu Thư Hân cực kỳ bình tĩnh: "Đinh Chu Kiệt, chúng ta đã chia tay rồi."Hai mắt Đinh Chu Kiệt đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi tố cáo cô: "Ngu Thư Hân, rốt cuộc em xem tôi là cái loại gì? Rõ ràng ch…
Câu chuyện nói về 1 ngày Tả Hàng vô tình xuyên không vô cuốn tiểu thuyến "Đánh dấu em , omega của tôi" và vô tình trở thành nam phụ phản diện là beta , liệu cậu có thể sống sót ở trong đó được không ? T/G : Chúng ta sẽ xem diễn biến như nào nhé ?…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…
_______________________Ngươi là mùa xuân, vô hạn biển rừng tử đằng.Ngươi là mùa hạ, những giọt sương được mặt trời chiếu sáng còn đọng trên lá sen.Ngươi là mùa thu, vô vàn lá phong xào xạc rơi xuống.Ngươi là mùa đông trên nền tuyết hiện lên ấm áp dương quang.Gặp được ngươi lúc sau, ta không bao giờ phân đông tây nam bắc, chỉ nghĩ chạy về phía phương hướng có ngươi. Làm ngươi dẫn ta đi tới địa phương vận mệnh đã định, cùng ngươi ngắm hết mùa hoa tử đằng ở năm tháng kế tiếp.Ánh mắt ngươi nói, ngươi không thể thốt ra thành lời.Ta nói ngươi vĩnh viễn là ta thiên sứ, ngươi vĩnh viễn là dương quang trong thế giới màu xám của ta. Những lời ngươi không thể nói, hãy để một mình nói ra là đủ: "Ta yêu ngươi"." Ta thích tử đằng kông phải vì tử đằng là hoa tượng trưng cho tình yêu, mà chỉ đơn giản vì tử đằng có màu mắt của ngươi"._________________________Em là mùa xuân hoa nở rộ.Em là mùa hè đom đóm soi sáng đêm khuya.Em là mùa thu chạng vạng nắng chiều, điểm giao giữa ngày và đêm.Em là mùa đông sáng sớm tuyết sương đọng lại trên mi mắt.Em là trên đời tốt đẹp nhất sự vật kết hợp." em nói, em là biểu sâu cô độc cá mập, chỉ có một mình em"."Tôi muốn nói: em vĩnh viễn là của tôi! Mặc kệ phát sinh chuyện gì, tôi đều sẽ bảo hộ em, chẳng sợ em rơi vào địa ngục, em vẫn mãi là của tôi chuyên chúc thiên sứ"________Văn án chương 1, phía trên tham khảo vui thì viết~…
Như đã thấy cái tem nhãn rồi đó, ooc từ đầu đến cuối, không mừng chớ nhập!Hai chương đầu còn đề cập sơ bối cảnh, những chương còn lại toàn thịt thịt và thịt.…
Author: Asurahoangnhu.Mây trôi bến bờNàng như chiều tàKhúc hát người xưaNửa đời trôi dạt."Dù là kiếp sau hay kiếp này, ta vĩnh viễn chỉ yêu mình chàng..."…
__________________________________________Ellencia xuyên vào một thế giới kì lạ, sau đó cô biết được đây là thế giới của siêu anh hùng, với tính cách tốt bụng ( vì là Ellencia gốc tức là nguyên tác) , cô quyết tâm trở thành anh hùng cùng mọi người trong UA đánh bại phản diện ___________________________________________ lần đầu viết nên còn non tay, nội dung có thể chỉ giống 80-90% tác phẩm gốc, sửa đổi một chút cho phù hợp, cảm ơn những lời góp ý, không có tuyến tình cảm, chỉ đơn giản là cuộc phiêu lưu…
Mấy nay tui lụy đôi này quá, sự hi sinh của anh Chi và giọt nước mắt của góa phu nhà ảnh làm tui khóc mấy bận 🥲Chỗ này để tui đăng fic edit tùy tâm về đôi này nhé, edit còn non tay mong mọi người bỏ qua ạ.…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…
Chỉ là những khoảnh khắc ngọt ngào của những chú báo nhà T1 trong hành trình giấu anh cả mèo đen khỏi anh mèo vàng nhà G giấu tên.CP: Choker, Guria, On2eusP/s: Chỉ sinh ra từ phút ngẫu hứng, thuần giải trí, hoan hỉ tiếp nhận nhé!…
Tên gốc: <叶百:寒山千年>Tác giả: 成公子< Diệp Trăm: Hàn sơn ngàn năm >Tác giả: Thành công tử__< Thiếu niên bạch mã say xuân phong > tạp văn tậpTác giả: Thành công tửTên gốc: <少年白马醉春风> 杂文集Tác giả: 成公子Nguồn: Lofter…