SOLO LEVELING
Một thợ săn hạng E bỗng chốc được tái thức tỉnh và trở thành thợ săn hạng S mạnh mẽ…
Một thợ săn hạng E bỗng chốc được tái thức tỉnh và trở thành thợ săn hạng S mạnh mẽ…
|Drabbles|Trần Đăng Dương - Đặng Thành An❗️Fic chỉ là giả tưởng, không ảnh hưởng đến người thật và không áp đặt lên người thật…
๖ۣۜMẹ đẻ: Lãnh Phong 冷枫.๖ۣۜSố đo ba vòng: Tu tiên, dị thế.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Chết 260 tuổi + 15 lần chết lâm sàn…
Bóng dâu ngả về chiều, trong lòng chợt nhớ đến chuyện xưa.…
mô tả đi du lịch ời (◔‿◔)…
cuộc sống hằng ngày của 1 cô gái bình thường…
Một câu chuyện đứng dưới góc nhìn của Joong Archen sau khi mất đi người mà cậu ta yêu nhất...…
Tác giả: Nhược Diệc…
fic có 18+ nên căn nhắc trước khi đọc…
Bìa của ai mọi người nhắc mình hộ nha ;_; thật sự là mình không nhớ nên mới không để chứ không có ý gì đâu ạ ;_; sr bạn tác giả ;_; Truyện này là lần đầu mình làm nên còn rất nhiều lỗi có gì mong mọi người chỉ bảo ạ ^^~…
Vì tôi mê mấy bạn nhỏ nhà Weme quá nên các fic này mới ra đời:3Mấy bạn ủng hộ cho tôi nhé❤️ Cặp chính là Lão Lừng và Cần Trà nhé:33Có thêm 2Lu và Dodaeng nữa:3…
CP:JoongDunk;PondPhuwin;GeminiFourthCP Phụ:MarkFord,SatangWinny,..Ngẫu hứng nên tớ mới làm ra bộ truyện này. Kết thì phần trăm lớn là SE về 1CP.(GeminiFourth/PondPhuwin)NHỮNG TÌNH TIẾT TRONG FIC CHỈ LÀ GIẢ TƯỞNG KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT!! CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC xin cảm ơn.…
duy cương đặt nụ hôn lên mái tóc người nhỏ hơn, ai mà có dè cái kẻ hùng hổ ngày trước lại giảng đạo lí cho lương duy cương bây giờ lại là người được nhận cái danh em bé đó chứ.…
dương domic bất ngờ làm khách mời tại tập đặc biệt của show thực tế ' tổ đội 102 'dương domic - quang hùng masterd…
Năm nay tôi đã lên lớp mười một, tính đến nay chúng tôi đã không gặp nhau năm năm. Trong năm năm ấy có vài cuộc gọi qua lại giữa phụ huynh của chúng tôi; năm đầu tiên mới lên thành phố, bọn họ gọi điện cho nhau rất nhiều, nhưng những năm sau đó, các cuộc trò chuyện trở nên ít dần. Cho đến một ngày tôi không còn nghe thấy ba mẹ nhắc đến tên của gia đình Minh Tuệ trong những bữa ăn nữa. Tôi chưa từng tham gia vào bất kì cuộc gọi điện thoại nào giữa ba mẹ tôi và ba mẹ Minh Tuệ, tôi nhớ Minh Tuệ. Nhưng tôi sợ, sợ rằng khi tôi áp tai vài chiếc điện thoại nhỏ nhắn kia, âm thanh phát ra từ nó sẽ không phải là âm thanh mà tôi muốn nghe, xa mặt thì cách lòng. Tôi thà giữ lại kí ức tốt đẹp về thời tuổi trẻ như hình với bóng, sau đó tự lừa dối bản thân rằng cô ấy vẫn sẽ luôn như vậy, còn hơn phải nhấc chiếc điện thoại lên nghe giọng nói dần dần trở nên xa cách.…
Trần Đăng Dương thích thầm Nguyễn Thanh Pháp,nhưng em lại thích người khác.…
Truyện tưởng tượng,không có thậtTác giả vô hình…
đơn phương một người là một chuyện vừa đáng yêu vừa đáng buồn.…