Tác giả: Đọa ThiênEdit: nimkyoBản raw: https://hanbiexingmi.wordpress.com/2016/06/18/convert/Thể loại : đam mỹ, cổ trang, 1x1, cung đình hầu tước, HENhân vật: Độc Cô Ngọc x Lý CậnGiới thiệu: "Phụng chỉ lập gia đình?" Bá -- Lễ bộ Thượng thư chòm râu rung động, cằm rớt xuống dưới, nửa ngày hợp không khép được miệng. "Phụng chỉ lập gia đình! ?" Khuông đương -- Điện tiền thị vệ đao rơi xuống trên mặt đất, bị đập vào chân còn không biết đau.---------------------------T mới tập edit nên có chỗ nào sai sót mong mọi người góp ý. Bản edit cũng chưa có sự cho phép của chủ nhà ._. Tội lỗi tội lỗi amen~…
"Nếu chẳng thể cùng nhau sánh vai bước trên đại lộ tự do rực sáng, vậy tôi mong rằng ở góc khuất dù chẳng có ánh sao chiếu rọi, vẫn có thể cùng cậu vượt qua tháng năm dài."#hyunlix #leefelix #hwanghyunjin #skz…
Đây chỉ là những dòng cảm xúc của tôi. Cũng không biết là nên viết thành truyện dài không nhưng mọi thứ đều là thật và được diễn tả bởi lời văn ''dở tệ'' của tôi. Mọi thắc mắc xin tự giải đáp =))…
Author : KenDisclaimer : Kibum là chủ nhân của MinMin, không ai được đụng vào MinMin ngoài BumPairing : KiMinRating : PG13Warning : Vô hạiCategory : Sad (không đến nỗi)Status : CompleteSummary : "Đừng nói lời chia tay với em màBởi em vẫn luôn yêu anhTất cả những thứ khác chỉ là giả dối..."…
Kim Younghoon mơ một giấc mơ giữa Seoul đơn bạc. Choi Chanhee viết về mảng trắng đen không vẽ được màu hồng.bbangnyu | fluff | Tcân nhắc trước khi đọc.…
Cuộc sống nhàm chán như mặt hồ, không có lấy gợn sóng nào của Hatsune Miku bỗng dưng bị một hòn đá vô duyên nào đó mang tên Kagamine Rin nhảy ùm vào, làm loạn cả lên. Hơn nữa, bí mật mà bấy lâu nay cô đang che giấu cũng bị con mèo nhỏ đó nắm thóp.Có lẽ, ông Trời đang muốn đùa giỡn với cô đây mà...P/S: Trong đây Miku là công nhé, sẵn sàng đè bẹp tiểu thụ Rin dưới thân :3…
một tia ánh sáng lóe lên từ nụ cười của hắn, thật đẹp thật rung động lòng người. Chưa bao giờ cậu lại thấy rộn ràng đến vậy! "Jeon Jungkook, tôi thương em"…
Charlotte · Mecklen, một cựu nhân viên văn phòng kiệt sức vì làm thêm giờ, sau khi xuyên không đến Đế chế Fars hùng mạnh, đã đặt ra mục tiêu tối thượng: trở thành một công chức dị đại, sống một cuộc đời ổn định, nhàn hạ.Nhưng đời nào có chuyện tốt như vậy!Một ngày nọ, lệnh khẩn cấp của Đại công tước phá tan sự yên tĩnh: "Tất cả nhân viên hành chính cấp 5 trở lên, lập tức lên đường ra chiến trường!"…
Mùa thu năm ấy, Hà Nội nhuộm vàng sắc lá, cũng là lúc Gia Bảo lần đầu nắm tay Khánh Duy giữa dòng người đông đúc. Hai con người từng nghĩ bản thân không xứng đáng với tình yêu, cuối cùng lại tìm thấy sự bình yên nơi có nhau. Họ cùng nhau lớn lên từ những vết thương cũ, cùng viết nên những ngày tháng thanh xuân rực rỡ, nhẹ nhàng mà sâu sắc như gió thu lướt qua lòng người.Nhưng không ai dạy họ cách giữ lấy hạnh phúc. Một hiểu lầm, một cuộc gọi không ai bắt máy, một đêm giận dỗi mà không ai quay đầu... đã đủ để đẩy cả hai ra xa nhau. Không một lời chia tay, không một cái kết rõ ràng - chỉ là từ một ngày nào đó, họ không còn xuất hiện trong cuộc đời nhau nữa mà thôi.Hai năm sau, giữa một chiều thu se lạnh ở Đà Lạt, Bảo bước vào một tiệm sách nhỏ bên đồi và bắt gặp ánh mắt Duy qua lớp kính mờ. Thời gian không lấy đi đôi mắt biết cười ấy, nhưng ánh nhìn giờ đây đã trầm hơn, đượm buồn hơn và... lạ lẫm như cả hai chưa từng quen biết.Hai người - hai năm - hai trái tim vẫn còn chưa lành bởi những vết thương đã rách. Họ ngồi lại, đối diện nhau giữa không gian thơm mùi trà ấm và gió thu, cố gắng xâu chuỗi lại những ký ức bị bỏ quên, những điều chưa kịp nói ra và cả những yêu thương chưa bao giờ hết.Liệu mùa thu này... họ sẽ rẽ lối lần nữa? Hay can đảm nắm tay nhau một lần sau cuối?Cùng đón xem nhé?…
- Alô..... Con rể tương lai đấy à?? Con gáii ta chạy trốn mất rồii >< Cháu đi tìm nó về rồi mang qua đó nhé :> ________________________🔆🔆🔆🔆- Vâng..... Cháu biết r :)))😔Anh phóng xe tìm cô gái đc gọi là* vợ tg lai* ấy trong màn đêm tối tăm của mùa đông rét mướt ❄ Chu Dao - vị hôn thê bỏ trốn ko tránh đc số phận vs 4 người đàn ông. Cô im lặng dần chấp nhận nhưng..........AI MỚI LÀ NGƯỜI CÔ YÊU THỰC SỰ??!🌸…