Tên: 是药七分甜Tác giả: 花匠先生Tình trạng: 96 chương + 1 chương ngoạiHạ Nhạn Thời đứa con trai hào hoa của trời, cao cao tại thượng tự nhiên lại "mù".Khương Tiểu Hành, người yêu của mọi người, vô tình ngoáy tai thì bị "điếc".Y học có độ chính xác cao chứng minh tất cả đều khỏe mạnh về thể chất và tinh thần, chỉ còn lại một Đại Tiên không rõ nguồn gốc nói rằng đây là số phận, là sợi dây tơ hồng. Đại Tiên chỉ ra điểm mấu chốt, phải coi nhau như tâm can mà yêu thương! Người mù Hạ Nhạn Thời chế nhạo: Cô ta tốt nhất chỉ là một con mắt tạm thời ...Kẻ điếc Khương Tiểu Hành nghiến răng nghiến lợi: Hắn còn không bằng ốc tai .Đại Tiên: . . .Gặp nạn Hạ Nhạn Thời x Tầng đáy xã hội Khương HànhNam xuất sắc x Nữ gương mẫu…
Trấn Thành đã quá mệt mỏi khi anh quản lý cái chung cư này rồi!WARRING: truyện mình không có ý định ship cp ạ, vì mình chỉ muốn viết ra những câu chuyện nhỏ dễ thương giữa các anh thôi:> Nhưng mà mí bạn có bình luận về ship cp này nọ mình cũng không khó chịu gì đâu, tại thuyền nào mình cũng đuuu…
Tạ Nguyệt Dao nữ y dịu dàng từng cứu Trình Dục, vị tướng quân trọng thương giữa rừng sâu. Nàng yêu hắn thầm lặng, nhưng trái tim hắn luôn hướng về người cũ -Lâm Tố Nhi. Vì hiểu lầm và âm mưu, nàng bị giam cầm, tổn thương cả thể xác lẫn tinh thần.Dù được cưới làm chính thê, nàng vẫn chỉ là cái bóng. Mang trong mình căn bệnh tim giai đoạn cuối, Nguyệt Dao chọn rời đi trong lặng lẽ, để lại một câu: "Nếu có kiếp sau, xin chàng hãy nhìn ta một lần bằng trái tim."Khi Trình Dục nhận ra tình cảm thật sự thì đã quá muộn hoa đã tàn, người đã khuất. Chàng sống nốt đời còn lại bên mộ nàng, chuộc lại tình yêu mà mình từng bỏ lỡ.…
Sau một ca tăng ca dài kiệt sức ở thế giới cũ, tôi tỉnh dậy giữa một đồng cỏ yên bình - nơi không có tiếng còi xe, không có deadline, chỉ có gió mát và mùi hoa rừng.Thay vì trở thành anh hùng hay pháp sư, tôi... mở tiệm bánh trên một ngọn đồi lộng gió.Căn nhà gỗ nhỏ với lò nướng thủ công, quế khô treo bên cửa sổ, và một quyển sổ công thức cũ kỹ - đó là tất cả những gì tôi có.Người ta tìm đến tiệm bánh ấy không phải vì đói, mà vì trong lòng có điều chưa nói. Một hiệp sĩ mất phương hướng, một công chúa bỏ trốn, một con rồng con cô đơn - tất cả đều ghé lại, chỉ để thưởng thức một ổ bánh còn ấm và một tách trà im lặng.Và giữa làn gió mang theo mùi quế, tôi học cách chữa lành cho họ... và cho cả chính mình.…
Đây là lần đầu mình viết truyện nên có sai sót hay ko hay j , các bạn bỏ qua giùm nhe..:-D:-D:-D:-D. Ờ mà trong truyện cũng có tfboys nửa nhe:-):-):-):-)…
Tác giả : Ánh Dương (tôi) Thể loại : Ngôn tình ,...Tiểu dẫn: Đôi trai gái ấy chung trường, chung lớp và cùng đều thích thầm nhau .Tuổi thanh xuân ngắn ngủi , liệu ta có thể theo đuổi được tình yêu .Hai cậu ấy sẽ ra sao ???? ( Đoán xem ^-^ )…
Đã có một Nguyễn Thùy Trang tự vả đến mức nào khi bản thân chủ động chia tay và sau đó lại bắt đầu tự cua lại người yêu cũ của mình sau gần 1 tháng không chạm mặt?…
"Em tên là gì?""Duy. Còn anh?""Anh là Quang Anh. ""Ừ. Em biết" Là cậu bé Quang Anh mười bốn tuổi, chứ không phải Quang Anh đứng dưới ánh đèn sân khấu kia.…
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Cùng hệ liệt: Quán Trà Kỳ Lạ Nơi Góc Phố; Nội dung: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…
Tác giả: Đề Qua Loạn KhởiEditor: Hai Mươi Tháng TưSố chương: 68 chươngTình trạng: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang tiến hành (với tốc độ rùa bò)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Đô thị tình duyênWARNING:BẢN DỊCH PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG BẢN DỊCH ĐI NƠI KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA EDITOR!…
Cậu học sinh mới chuyển trường tên Vũ đã để ý đến người anh lớp trên và câu chuyện tình yêu trong sáng ấy vượt qua bao nhiêu áp lực, khó khăn dần dần phát triển ở ngôi trường cấp ba của họ.…