[EARTHMIX] NƠI EM GỌI LÀ NHÀ
Có những người đi qua cuộc đời ta như một cơn mưa rào, ướt đẫm, vội vã và lạnh lẽo. Cũng có người như ánh nắng cuối chiều âm ấm, dịu dàng, đến chậm mà bền lâu.Earth từng tin rằng tim mình đã khép lại sau quá nhiều vết xước từ những năm tháng cũ. Anh không còn hy vọng vào tình yêu, chỉ sống lặng lẽ với công việc và một thế giới khép kín. Cho đến khi Mix, chàng trai trẻ vừa tốt nghiệp, xuất hiện trong cuộc đời anh như một làn gió đầu hè: tươi mát, ngây thơ nhưng không hời hợt.Giữa hai người là một khoảng cách 12 năm. Nhưng khoảng cách lớn nhất không nằm ở tuổi tác, mà ở trái tim đã mỏi mệt và một trái tim vẫn còn nguyên niềm tin.Liệu người từng vỡ vụn có dám để ai đó bước vào lần nữa?Liệu một chàng trai trẻ có đủ kiên nhẫn và yêu thương để lấp đầy những ngày lạnh lẽo của ai đó?Đây là câu chuyện của họ, chậm rãi, nhẹ nhàng, da diết... nhưng là hành trình đi tìm một nơi gọi là "nhà".…