Một Rằng Thương , Hai Rằng Nhớ , Ba Rằng Đợi
Thương em từ thuở còn thơ , đến khi em lớn sao chưa tỏ lòng ?Thương em cậu giữ trong lòng , làm sao em biết nổi lòng cậu đây ?Nguyễn Quang Vũ - Trương An Đình.…
Thương em từ thuở còn thơ , đến khi em lớn sao chưa tỏ lòng ?Thương em cậu giữ trong lòng , làm sao em biết nổi lòng cậu đây ?Nguyễn Quang Vũ - Trương An Đình.…
"Nếu cậu hai cho phép, hãy để kẻ nghèo hèn này được bước vào cuộc đời của cậu..."…
Một người con gái dịu dàng, đoan trang và cao quý lại phải lòng người con gái khác lại còn bướng bỉnh, liều lĩnh với địa vị thấp kém liệu cuộc tình này có đi đến cái kết đẹp hay không? khi sợi dây tơ hồng buộc chặt họ với nhau trong xã hội phong kiến bấy giờ, liệu họ có vượt qua được rào cản ấy để đến được với nhau hay không?..…
|Tám ngàn dặm dầm tinh dãi nguyệtHẹn kiếp khác sẽ vẹn nghĩa tào khang|23/05/2021Truyện ngắn: THƯƠNG NHAU TẠC DẠ MỘT CHỮ TÌNH.Album: Nhà mình có cái chi?congchuane…
Thể loại: Đam mỹ | Cổ trang Việt Nam | Công quân nhân lạnh lùng, ghen tuông, chiếm hữu yêu thương thụ. Thụ thầy thuốc tàn tật ngồi xe lăn mang thai sinh con. Ép gã - cưới trước yêu sau - ghen tuông - chiếm hữu - cưỡng hôn - chữa lành - ngược nhẹ - có H | 20 chương + 5 ngoại truyện)📍 Bối cảnh :Làng nhỏ miền Tây Nam Bộ, vào thời kỳ cuối Pháp thuộc - khi sông rạch vẫn mênh mang, ghe xuồng còn len lỏi qua từng con rạch nhỏ, và nghề thuốc Nam vẫn là chốn nương tựa của người nghèo.Dưới mái nhà rêu phong ven rạch Ông Đốc, có một tiệm thuốc gia truyền ba đời - giờ đã xuống dốc, chỉ còn cậu út bệnh tật gánh vác.Và rồi, một người đàn ông mang quân phục, dáng lạnh lùng, bước vào...---🧑🦽 Huỳnh Thiên Nhân - 22 tuổiCon út nhà họ Huỳnh, dòng họ ba đời làm nghề thầy thuốc Nam có tiếng trong vùng.Sau khi du học Tây y tại Sài Gòn trở về với hoài bão kết hợp Đông - Tây y, cậu gặp tai nạn khi đi hái thuốc trong rừng U Minh Thượng, dẫn đến liệt nửa thân dưới.Từ đó, cậu ngồi xe lăn, sống trầm lặng nhưng vẫn chữa bệnh, bắt mạch, bốc thuốc cho dân làng với tất cả lương y tâm huyết.Cậu dịu dàng, lý trí, nội tâm kiên cường - nhưng cũng đầy tổn thương.---🧑✈️ Phan Quân (biệt danh "Lucien") - 29 tuổiTừng làm lính cho Pháp, được ân xá sau chiến tranh và giữ chức quân nhân ở một làng quê nhỏ vùng Tây Nam.Có tiền, có thế lực, mang vẻ ngoài lạnh lùng, khó đoán - nhưng sâu bên trong là người từng trải, cô độc, khao khát tình yêu.Tình cờ gặp Thiên Nhân khi tìm thầy thuốc cho binh lính, hắn rung động từ cái nhìn đầu tiên -…
Tên tiếng Trung: 浮生寄流年Thể loại: Ngôn tình hiện đại, đô thịTình trạng: hoàn…
Chuyến đò này cậu lỡ, biết khi nào gặp lại em.P/s: bé bi cụa tui, bưng đi chỗ khác là tui kí đầu đó nghen!…
Một người là cậu út con nhà ông Hội đồng danh tiếng trong vùng.Một kẻ là con của lang trung duy nhất trong làng.Cứ ngỡ cả hai sẽ như đường thẳng song song mà không cùng đích đến, ai ngờ định mệnh đã sắp đặt gặp nhau.Khẽ chạm một ánh mắt, cơn say theo một đời!…
•Một chút ấm áp và nhẹ nhàng làm khởi đầu.•Những mẩu tùy hứng.•Những mớ cảm xúc cần chia sẻ.•Sự hoang tưởng•Đăng tải duy nhất trên ứng dụng Wattpad.…
☆Tên truyện: Duyên Người, Người Để Cho Ai?☆ Thể loại: Tình trai- chủ tớ☆ Bối cảnh: Nam Kì Lục Tỉnh ☆ Đăng tại: wattpad, wordpress●Wattpad: piasangtac●Wordpress: https://piasangtac.wordpress.com☆Cặp chính: Lê Hữu Thành × Nguyễn Trường Phong [ thằng Tâm ]- Giới thiệu:" Có ai đã từng nghe chuyện về một thằng hầu què đi tìm người thương hay chưa?"Mấy năm trước có hai vợ chồng nhà nọ lượm được một đứa con trai. Mặt mũi sáng láng, tay chân da thịt bụ bẫm, họ đặt nó tên là Tâm. Gia đình không khá giả vẫn giữ nó lại nuôi, mấy năm sau hai vợ chồng sanh thêm ba đứa con. Thế là đứa nhỏ năm nào trở thành anh hai của ba đứa em. Ba bệnh, má không may qua đời. Một mình nó gồng gánh cả gia đình. Vừa làm người ở cho người ta, vừa bồng em đi đây đó xin sữa. Nó làm hầu cho một gia đình địa chủ, ông bà giao phó cho nó hầu hạ cậu Thành, người có tiếng là khó hầu hạ, ngang ngược, cọc cằn nhất trong nhà. Một mối nhân duyên ngang trái được ông trời định đoạt giữa một cậu chủ với một thằng hầu. Liệu sẽ có kết cục ra sao đây?" Cậu thương em lắm đa. Khi nào cậu lo xong chuyện mần ăn trên Sài Gòn thì cậu rước em lên đó, cậu không cho em được danh bà cả mợ hai như người ta nhưng cậu không để em thiệt thòi đâu. Em đã lo cho cậu bây nhiêu là đủ rồi Tâm à, bây giờ đến lượt cậu lo lại cho em."…
Không dám miêu tả cái gì cả...Bối cảnh không hoàn toàn về làng quê... tầm năm 2000 Vì là truyện ngẫu hứng năm mới nên... đến đâu hay đến đó áLưu ý nhỏ trước khi đọc nhaThầy - là câu gọi bố...…
Bậu chờ ai, chớ ai chờ bậuBậu thương người, ai thương bậu. Bậu ơi..…
Về sau, khi mọi thứ đã kết thúc, khi chiến tranh đã lùi xa...Trên vùng đất từng chìm trong khói lửa, nơi những bước chân Trinh Sát Đoàn đã để lại dấu ấn cuối cùng, có một người đàn ông, lang thang trên chiếc xe lăn dọc mảnh đất mà họ từng bảo vệ.Anh không còn thanh kiếm trong tay, không còn những mệnh lệnh vang lên giữa chiến trường.Anh không còn là Binh trưởng Levi.Chỉ là một người đàn ông đã sống thay cho phần của những người đã khuất.…
Trịnh Thế Huân - Cậu cả nhà ông hội đồng Trịnh, nghe danh tài giỏi hơn người nhưng tiếng vang lại kèm theo một hình ảnh cậu chủ độc đoán, tàn nhẫn, nghiêm khắc.Thế nhưng trời ban duyên thế nào mà cậu cả thường ngày coi trời bằng vung xem người là cỏ lại si mê mãi một kẻ hầu thấp kém.Phan Gia Khiêm - Hầu cận của cô ba, con gái thứ ba của ông giáo Thanh sau thành mợ hai nhà hội đồng Trịnh.Đời bạc với Khiêm lắm, nhà không biết nơi đâu, tiếng cha mặt mẹ cũng chẳng tỏ nhưng trời đâu lấy của ai tất cả.Trời để lại cho Khiêm một kẻ si tình cạnh bên mình, kẻ luôn là vùng an toàn, là khiêng bảo vệ em cả đời.Nhưng cái gọi là " Môn đăng hộ đối " Hai từ " Sang - Hèn " Kèm theo cả bốn từ " Định kiến xã hội " Sao mà nó vùi dập đời em quá !Nhưng dù thế nào, khi quay đầu lại người phía sau em vẫn là cậu cả, là Thế Huân, là người em thương.Cậu khô khan, cậu chẳng biết thương hoa tiếc ngọc nhưng cậu lỡ thương em rồi... Liệu em có chịu thương cậu ?Tôi thương bậu, bậu thương ai ?…
Truyện ngắn: ĐÁ NỔI RONG CHÌM?Tên khác: [Thương em từ thuở nằm nôi.]Phạm Hồng Nhân - Huỳnh Gia Bảo.Nhà anh cả có hai con ngựa trúc.Tóm tắt: Út cưng: còn nhỏ thì ăn đòn của anh Cả, lớn lên thì ăn đòn của anh người yêu. Rất biết nịnh, Út vàng Út bạc, ra đường một kiểu, về nhà một kiểu.Phạm Hồng Nhân: còn nhỏ thì bao che em hết mực, lớn lên thì cầm roi đánh em. Chăm người yêu từ thuở còn răng sún. Nghiêm khắc với cả anh trai, em trai lẫn người yêu._________19/01/2022Note: cái kết của hai con ngựa trúc này đã được bật mí bên DAPCCT rồi, nên truyện này sẽ chỉ là về quá khứ quấn quýt chim chuột của anh Nhân và em Bảo thôi nhó 🥳…
[SSHP] Bệnh quáng gà- Tác giả: Lim.- Edit: Snitch yêu Vạc Team- Nơi đăng: duy nhất tại W.att-pad- Thể loại: Đồng nhân - Nam x Nam, SSHP, truyện ngọt, HE- Tình trạng: Hoàn (24 chương)- Giới thiệu: Sau chiến tranh, hai người yêu nhau, và Harry bị bệnh về mắt.…
Tác giả: Lam Ninh.cp: Nguyễn Thục Ân × Thiệu Liên."Từ ngày nhỏ, khoác lên người diện mạo này, má con tôi không còn lựa chọn nào nữa khác""Giữa yêu và hận, khó chọn quá"…
"Chút tình anh gửi nhờ em,Sen thương sen nở nên duyên vợ chồng..." Cậu thương em hầu của cậu lắm. Bối cảnh là một Việt Nam xưa yên bình xinh đẹp với những chuyện tình đầy thơ và đầy chân tình. Với mối tơ hồng do ông tơ dẫn lỗi bà nguyệt se nên. Tình ta như một đoá sen đầy thuần khiết mà cũng da diết.…
" Anh là tất cả của tôi ở miền Tây Bắc xa lạ này... "- Hạ An -…
Tên truyện: Người Dẫn DắtTác giả: Buổi Sáng Ăn Hủ Tiếu No RồiThể loại: Kinh dị, namxnam, giải mã bí ẩn, bạo lực, vượt ảiTình trạng: Đã hoàn thành Độ dài dự kiến: 118 chươngGiới thiệu:Nếu như biết trước mình sẽ chết, bạn có tự chụp một bức di ảnh hay không?Sự thật ở trước mắt hay bên trong tâm trí? So với tận mắt chứng kiến và nỗi đau từ trong tâm khảm, đâu mới là hiện thực tàn khốc?Những "Người dẫn dắt" mở ra một con đường đầy tham vọng. Chờ đợi họ là chốn hạnh phúc ngày trở về hay cõi vĩnh hằng ngày tạm biệt?Cảnh báo: Nội dung truyện có thể không phù hợp với một số người và chứa khá nhiều tình tiết máu me, bạo lực, tiêu cực. Cân nhắc trước khi đọc, đảm bảo rằng bạn đã 18 tuổi trở lên.[!] Xin vui lòng không tuỳ tiện mang truyện đi nơi khác ‼️…