Chìm sâu
Trần cảm là liều thuốc độc nó không giết chết ta ngay tức khắc mà nào mòn ta từ từ một cách chậm rãi để ta cảm nhận sự đau đớn.Em cần nóVà cả anh…
Trần cảm là liều thuốc độc nó không giết chết ta ngay tức khắc mà nào mòn ta từ từ một cách chậm rãi để ta cảm nhận sự đau đớn.Em cần nóVà cả anh…
Những mẩu truyện bé bé xinh xinh về Beomhyun nhà ta nè~Một số truyện là mình lấy idea trên pin rồi về nêm thêm tí muối cho mn đọc ớ :3Hãy support In love nhìu nha~@hi_itsrinnie…
Chuyện tình cảm của 1 nữ sinh cấp 2 có ngoại hình không mấy ưa nhìn nhưng vui vẻ, hoạt bát, cô luôn cố gắng nhưng vẫn không được gì trong tình cảm dành cho người ấy, là 1 chuyên gia tư vấn nhưng lại thất bại trong chính chuyện của bản thân, truyện có những nỗi buồn khó tả được, là thể loại tình cảm buồn!…
Tôi đọc - tôi giới thiệu…
Mẫu thân chết sớm, nàng cùng huynh trưởng trước sau bị hại, Hàn gia bị cự đại âm mưu bao phủ. Đương Hàn Giang Tuyết trọng sinh trở về hết sức, liền nhất định rồi cả đời huy hoàng!Nàng tân sinh không ngừng báo thù, càng thêm thủ hộ chí thân! Nàng huy hoàng không ngừng công thành danh toại, còn có tương cứu trong lúc hoạn nạn phu quân mãi mãi không rời chung đầu bạc!Dòng chính nữ trở về, mưu cả đời bình an, thủ cả đời năm tháng tĩnh tốt!Loại tiểu thuyết đừng: Lịch sử vô căn cứKhởi điểm 2014-11-03…
nhiều truyện ngắn và có ngọt lẫn ngược nhe, còn chuyện đăng chap thì mình viết rất là tùy hứng nên sẽ có ngày ra ngày không nhenn…
Những mẩu chuyện tình cảm có vui, có buồn của lứa tuổi học trò.Ai chưa có bồ mau bơi vô hóngggg.…
Tác giả: hmy86CP: Tần Lam x Ngô Cẩn Ngôn…
1920 nhưng 88…
Mahito x Reader!female"Hắn ta và thứ duy nhất mà hắn trân trọng""Một kẻ sinh tìnhtàn bạo với những suy nghĩ kinh tởm méo mó"🔴 !! DO NOT USE, EDIT OR REPOST THE STORY IN ANY FORM WITHOUT THE PERMISSION OF THE AUTHOR!! 🔴🔴 !! KHÔNG SỬ DỤNG, CHỈNH SỬA HOẶC ĐĂNG LẠI TRUYỆN DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ !! 🔴…
Nguồn https://thanhphongngannguyet.wordpress.com/sa-hai/sa-hai-3/Tác giả: Nam Phái Tam ThúcEdit: Thanh Phong Ngân Nguyệt, HangNguyen995, June, Fang QingBeta: Phong Thanh Dương, JuneGiới thiệu nội dung:Vết sẹo sau lưng Lê Thốc giúp nó thoát được trừng phạt tàn nhẫn. Những người áo đen dẫn nó xâm nhập lòng đất, phát hiện "quặng rắn" . Lúc này trên mặt đất đã bị các gia tộc trong Lão Cửu Môn bao vây. Lê Thốc bị bắt, gặp được Dương Hảo chạy ra, vì Lê Thốc bị gãy chân, Dương Hảo bị Hoắc Đạo Phu mang xuống lòng đất. Không lâu sau, Lê Thốc bị Hoắc Đạo Phu giao cho người khác thẩm vấn, mà kẻ ghìm súng chĩa vào đầu nó không ai khác chính là Dương Hảo.Lê Thốc bất mãn Hoắc Đạo Phu vi phạm ước định, từ chối hợp tác với hắn, suýt chút nữa mất mạng. Trong hỗn loạn, nó lại rơi vào tay những người áo đen, bị dẫn trở về nhà chính Uông gia. Trong quá trình chữa trị, nó cũng bị bắt học tập những tri thức phi thường về Trương gia, Uông gia và những bí ẩn trong những cổ mộ Trung Hoa. Qủa nhiên như Ngô Tà dự đoán, Uông gia muốn đưa nó trở thành người trong gia tộc, mà nó cũng yên lặng chờ đợi chỉ thị tiếp theo của Ngô Tà.Cùng lúc đó, Tô Vạn bị nhốt trong lòng đất, dựa vào chủ ý của mình khiến nó cùng Hắc Nhãn Kính lần lượt thoát khỏi nguy hiểm. Các loại cục diện Ngô Tà bố trí dường như đang dần tụ về một chỗ...…
Từ một gia đình danh giá chỉ qua một đêm gia đình Tố Tố bỗng rơi vào cảnh phá sản nợ nần chồng chất để cứu vãn tình hình cô buộc phải hy sinh tình yêu của chính mình nghe theo sự sắp đặt của ba mẹ đính hôn với một người cô không hề yêu. Chỉ một câu nói " Em sẽ trả thù cho anh " đã làm thay đổi số phận của 2 người. Ba năm chia xa để rồi số phận đưa đẩy một lần nữa gặp lại sẽ là hận thù hay là một tình yêu.…
Một câu truyện do mình tự nghĩ ra.…
Nguồn Wapvip.pro…
Truyện kể về một cậu trai 20 tuổi, rời khỏi Việt Nam sau khi mẹ mất và chuyển về quê nhà mình nơi nước Đức giàu có.__________________________Author: Gyn (Gynivxx)Contact via: [email protected]…
Câu chuyện của 2 đứa bạn thân chơi với nhau nhưng đến một ngày...…
Nếu ngày mai mở mắt vẫn là cuộc sống quay cuồng này, vậy xin hãy cho em mãi mãi ở lại ngày hôm nay._Heo nhỏ lăn dốc_…
LUÔN LUÔN YÊU…