Truyện H+
Viết vui vui :>…
Viết vui vui :>…
dược lý cao đẳng…
Bancobietcuocdoinonhamnhidenthenaokhongneukothivaodaydocbansebietnonhamnhinhuthenao…
Ha hả…
Phương Nghi và Trần Kính là 2 vợ chồng mới cưới. Khoảng thời gian đầu ở bên nhau vô cùng hạnh phúc , nhưng càng về sau, cô càng nhận thấy chồng mình có điều không đúng...…
Tôi-Phạm Khả HânMột cô gái dường như hoàn toàn phù hợp với từ hoàn hảo. Vậy mà chỉ vì chưa từng yêu đương bị đồn không thích con trai. Lại còn bị đám bạn thân đem ra nghi vấn trêu chọc. Thực sự tự ái kinh khủng, vì tôi chẳng biết phản biện như nào. Thẹn quá tôi nói với đám bạn rằng tôi đã có bạn trai. Ai dè chúng nó cười một trận lớn, không hề tin lời tôi. Tôi bực quá không suy nghĩ mà nhắn tin cho chàng trai đã theo đuổi tôi hơn một năm qua. "Cậu có muốn làm người yêu tớ không". Tưởng như phim Hàn Quốc tôi sẽ có chuyện tình đẹp như mơ, ai ngờ cậu ta chỉ xem tin nhắn mà không trả lời...…
Nhũng quy tắc cho slave …
Ở thành phố Hà Dương người ta luôn đồn rằng Hạ Trì là một doanh nhân tài giỏi, giàu có, đẹp trai khiến người ta không thể so sánh được với bất kì ai nhưng... hình như anh không được thẳng vì sao ư? Chắc có thể là vì anh nổi tiếng như vậy nhưng nhiều năm rồi không có lấy một tin đồn hẹn hò nào với sao nữ. Nếu như bạn nói Hạ Trì có tin đồn hẹn hò với với sao nữ nào đó thì ngay lập tức anh lên đính chính là anh đã có người yêu rồi nhưng vì sao cô ấy không bao giờ xuất hiện thì người ta không biết. __________Khương Tịnh Chi đứng trước mặt anh ngồi xuống lấy trong túi áo một viên kẹo vị dưa hấu ấp úng hỏi"anh.. anh có ăn kẹo không ạ?"".?""Ăn đồ ngọt sẽ không buồn nữa đâu.." Khương Tịnh Chi sợ anh không thích ăn kẹo nên lại lấy ly trà sữa vị ô long lài vội vã chọc ống hút đưa ra trước mặt anh nói"..hay anh uống trà sữa nhé không ngọt bằng kẹo đâu ạ vị thanh mát lắm."Chỉ một cuộc đối thoại ngắn ngủi năm anh lớp 11 thôi mà anh lại nhớ thương cô 6 năm trời dù mặc cho cô rời đi lúc anh yêu cô nhất.…
"Cái thằng này sao mày vô dụng thế sao mày không nhìn em mày đi !??" Tôi không biết từ khi nào nó lại trở thành câu ám ảnh nhất cuộc đời tôi , nếu tôi nhớ không nhầm thì cơn ác mộng này bắt đầu từ năm tôi lên 4 . Nói cách khác đây năm đứa em trai "quý giá" của tôi ra đời Tôi cứ ngỡ rằng mỗi ngày của mình sẽ chỉ còn là những màn đêm u tối , không còn nụ cười hồi thơ bé... Một cô bé xuất hiện với tay con thú bông cá heo đã làm thay đổi cuộc đời của tôi 📢📢 : Lịch cập nhật truyện : CN hàng tuần( Một số tuần bận thi nên sẽ có thể up khá lâu)🆘 Cần lắm người cho tác giả thêm ý tưởng🆘…
một nơi chỉ có em và anh. …
Tối muộn, kha dắt tôi về sau buổi họp lớp. Tôi hơi ngà ngà say, bước đi loạng choạng nên anh đã cõng tôi đi về. Gió đêm mát lạnh, còn tôi thì cứ nũng nịu như con mèo nhỏ trên lưng anh.- Kha...- Hửm?- Em mệt quá à... Mà em buồn ngủ nữa...- Vậy lát về ngủ liền, ngoan.Tôi nghiêng đầu nhìn anh, mắt long lanh vì rượu và chút hờn dỗi:- Nhưng em chỉ ngủ nếu có anh ru thôi...Kha bật cười:- Say rồi còn biết đòi anh ru cơ à?- Tại anh mà... Anh không ở cạnh là em không ngủ được...Anh khựng lại một chút rồi nói:- Vậy hôm nay... để anh ôm bé ngủ. - Bé Không cần mơ nữa, có anh thật rồi. Tôi dụi đầu vào lưng Kha, lí nhí:- Ừm... không cần mơ nữa... em...có anh...thật..rồi ................................"Thanh xuân là những ngày rực rỡ nhất, dù kết thúc của nó có màu hoàng hôn."…
Buồn là viết…
Nhân vật chính: Phương Hàn(Phương Mạc) x Cố ĐàoNhân vật phụ: Hoàng Ly, Khương Văn, Trần Minh,...Mối duyên nghiệt ngã giữa cảnh sát nằm vùng và ông trùm xã hội đen."Phương Mạc phải không? Hôm nay cậu đã cứu mạng Cố Đào tôi, tôi không phải kẻ vong ân phụ nghĩa. Vậy nên từ giờ cậu đi theo Cô Đào này, quyết không để cậu chịu uất ức." - Cố Đào nói, rồi nắm chặt lấy tay Phương Mạc, mắt đối mắt, trong một khắc, Phương Mạc thấy được sự tình nghĩa của người đàn ông này. "Đại ca! Anh chính là cha mẹ tái sinh của tôi, tôi gọi anh một tiếng đại ca rồi. Sau này nhất định sẽ làm việc thật tốt."- Phương Mạc cũng phụ họa nói vài lời. Để nói ra vài chữ này quả thực đã tiêu hao gần hết sức lực của Phương Hàn. Dù sao cũng ăn hai phát súng, một nhát dao kể cả không vào chỗ hiểm cũng phải nằm dưỡng thương một thời gian. "Phương Mạc..." "Cố Đào! Lần sau...ở một thế giới nào đó, anh không phải trùm ma túy, tôi không phải cảnh sát, tôi sẽ trả nợ tình này." - Phương Hàn nghiêng người, thì thầm nói. Từng câu từng chữ, tuy tuyệt tình mà cũng là lời hứa. Cậu không phải không có tình cảm với Cố Đào, nhưng Hoàng Ly...cô ấy vẫn luôn khiến cậu day dứt. Vốn dĩ họ không phải không yêu nhau, nhưng tình yêu không phải là tất cả. Cố Đào yêu Phương Hàn, Phương Hàn rung động trước tình cảm của Cố Đào, nhưng Phương Hàn vẫn day dứt về Hoàng Ly, còn vì Tổ quốc, vì đất nước; cậu trả nợ đất nước cưu mang do đó chỉ đành phụ người yêu mình. Vậy nên Phương Hàn chỉ có thể hứa đến lần sau, vì "lần sau"này chỉ thể là k…
[ ÁNH HẠ TRONG TIM ] - Tĩnh Anh ------------------------Giới thiệu truyện: "Ánh hạ trong tim" là câu chuyện ngọt ngào lấy bối cảnh học đường về thứ tình cảm trong sáng nhất trong cuộc đời mỗi người. Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính là Lê Ngọc Tuyết Anh và Vũ Hoàng Tuấn Anh, cùng với đó là sự xuất hiện vô cùng dễ thương của những người bạn thân, bạn cùng lớp. "Ánh hạ trong tim" hứa hẹn sẽ mang lại nhiều ấn tượng với mọi người bởi sự dễ thương, ngọt ngào của hai nhân vật chính, khiến chúng ta sống lại tuổi học trò tươi đẹp."Mùa hạ năm ấy, nụ cười của cậu còn rực rỡ và tươi đẹp hơn ánh mặt trời ban trưa, chính nụ cười ấy đã trở thành tia sáng trong tim tớ. Nhưng tớ đâu chỉ thích nụ cười của cậu, tớ còn thích cả cậu nữa, cô bạn cùng bàn của tớ à"-----------------------Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, ngọt ngào -----------------------Đây là bộ truyện đầu tiên mình viết và dám đăng lên blog cá nhân, vì vậy mong rằng sẽ nhận được sự đón nhận từ độc giả. - Tĩnh Anh -#AnhHaTrongTim #Thanhxuanvuontruong #Ngotngao #Tinhyeuhoctro #Tinhyeuhocba…
Ngôn tìnhHắc bangTổng giám đốcSủng…
Tác giả: Quốc BảoTên truyện: cái giàu, tôi không cầnSơ lược: không yêu có tới được với nhau không? Không yêu nhau ở đời này được thì kiếp sau có được không?Các bạn đọc và comment giúp đỡ cho cây bút non này nhé. Cảm ơn các bạn…