Vì tôi cậu đã thay đổi Vì tôi cậu quên đi hạnh phúc của đời mìnhVì tôi cậu sẵn sàng hi sinh mọi thứ...Cảm ơn cậu nhé, vị thiên sứ ấm áp của tôi!================================Mong mọi người ủng hộ truyện ạ! Lần đầu ad viết truyện nên không được hay. Có gì sai sót mong mọi người bỏ qua nhé!!!Để lại một vote sau mỗi chương lấy động lực cho ad nha! ❤💓💔💕💞💚💚💜💖💗…
Dõi Theo Ánh Mặt Trời"Không ai yêu tôi cả..."Ngọc Linh khẽ thì thầm trong một buổi chiều lộng gió. Mái tóc cô bay nhẹ theo làn không khí se lạnh đầu thu, còn đôi mắt đỏ hoe thì như đang cố giấu đi một nỗi buồn đã chất chứa từ rất lâu. Đứng trước cô là Nguyễn Hoàng Dương - người mà ai cũng nghĩ là lạnh lùng, xa cách - nhưng lúc ấy, cậu chỉ lặng im một chút rồi nói khẽ:"Tớ yêu cậu."Không có màn tỏ tình nào hoành tráng. Chỉ là một câu nói vừa đủ, dành cho một cô gái luôn cảm thấy mình bị lãng quên giữa thế giới này.Ngọc Linh - một người bạn học xinh đẹp nhưng lặng lẽ, học giỏi nhưng không bao giờ thấy mình đủ tốt. Trong mắt mọi người, cô là người điềm tĩnh và kiên cường. Nhưng Dương biết, sâu bên trong Linh là một khoảng trống rất lớn - nơi thiếu vắng tình yêu thương mà ai cũng cần.Còn Nguyễn Hoàng Dương - cậu bạn luôn đạt thành tích cao nhất lớp, ít nói, ít cười, được nhiều người ngưỡng mộ - lại chỉ mở lòng khi ở cạnh Linh. Trong thế giới của Dương, Linh là người duy nhất cậu muốn chở che. Không phải vì cô yếu đuối, mà vì cậu thấy được ánh sáng của cô - một ánh sáng dịu dàng như mặt trời khi chiều xuống."Dõi theo ánh mặt trời" là một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về những rung động đầu đời, về việc thích một người không phải để được đáp lại, mà là để có lý do bước tiếp. Nếu bạn từng một lần âm thầm thương ai đó, từng một lần chỉ dám nhìn từ xa nhưng vẫn cố gắng vì người ta, thì câu chuyện này là dành cho bạn.…
Trương Vũ Nhật Minh đỗ chuyên rồi, điểm cao lại chót vót. Tận 9,75 điểm chuyên. Mọi người đều tin tưởng cậu sẽ trở thành thủ khoa chuyên Toán của năm nay. Không bất ngờ lắm, bởi cậu ta từ nhỏ đã càn quét mọi cuộc thi toán học. Bây giờ thêm thành tựu mới vào góc tủ đầy ắp huy chương cũng chẳng sao cả.Còn con bé tên Lê Cát Vi An đó?Cô bé đó giờ có lẽ đang ở bệnh viện thăm mẹ. Mẹ nó lên cơn đau tim ngay ngày thi chuyên, mãi tới lúc gần thi người nhà mới thông báo, thế thì lấy tinh thần nó ở đâu ra? Nhà con bé khá hoàn cảnh, bố đi lái xe làm ăn xa, mẹ nó đôn đáo lo cho mọi chuyện trong nhà, còn bận rộn với hàng phở được đặt tạm bợ cạnh căn nhà trả góp hơn chục năm của gia đình nó.Bởi cú sốc tinh thần, điểm thi chuyên của Vi An không cao, nếu không muốn nói là gây thất vọng cho toàn giáo viên trong trường. Với số điểm chuyên 7,5. Vi An có lẽ sẽ trượt chuyên. Cô bé suýt soát đứng thứ 70/70 nhưng không may lại thua điểm môn chuyên so với đối thủ khác.Nhưng có vẻ bây giờ, Vi An cũng không quá quan tâm về vấn đề mình có đậu hay không, mọi tâm trí của nó đều dồn về mẹ, người hiện đang nằm trên giường bệnh. Con bé về nhà, nấu tí thức ăn để mang tới bồi bổ cho mẹ, dù gì viện phí rất cao, nhà nó cứ cái đà này cũng không kham nổi, nó đành đem đồ từ nhà lên để giảm bớt chi phí.Ở góc bàn học, một quyển sổ màu nâu bụi đã được mẹ nó đặt ngay ngắn tại đấy. Trước hôm thi mẹ bảo nó rằng bà đã tìm được quyển sổ nó làm mất dưới góc giường. Đó là cuốn nhật kí Vi An đã viết đầu năm lớp chín,…
Tối muộn, kha dắt tôi về sau buổi họp lớp. Tôi hơi ngà ngà say, bước đi loạng choạng nên anh đã cõng tôi đi về. Gió đêm mát lạnh, còn tôi thì cứ nũng nịu như con mèo nhỏ trên lưng anh.- Kha...- Hửm?- Em mệt quá à... Mà em buồn ngủ nữa...- Vậy lát về ngủ liền, ngoan.Tôi nghiêng đầu nhìn anh, mắt long lanh vì rượu và chút hờn dỗi:- Nhưng em chỉ ngủ nếu có anh ru thôi...Kha bật cười:- Say rồi còn biết đòi anh ru cơ à?- Tại anh mà... Anh không ở cạnh là em không ngủ được...Anh khựng lại một chút rồi nói:- Vậy hôm nay... để anh ôm bé ngủ. - Bé Không cần mơ nữa, có anh thật rồi. Tôi dụi đầu vào lưng Kha, lí nhí:- Ừm... không cần mơ nữa... em...có anh...thật..rồi ................................"Thanh xuân là những ngày rực rỡ nhất, dù kết thúc của nó có màu hoàng hôn."…
truyện này mình viết bối cảnh là sau khi tổ chức bị bắt , Shiho từ mỹ trở về Các điều ko giống như phim - Shinichi hát rất hay -.Shiho bằng tuổi shinichi…