Caprhy ; Cấm mày gọi tao là bé!
Tìm mãi không thấy cớ nhưngThật sự là anh thấy nhớ cưng…
Tìm mãi không thấy cớ nhưngThật sự là anh thấy nhớ cưng…
"Kem tan nhanh như tình cảm của tôi dành cho em vậy."..."Nhưng lại khiến tôi day dứt nhớ thương mãi không buông."…
chắc hẳn cũng có một thời ta đã dành hết những ngày nắng của mình cho một ai đó, cũng như có một thời ta liếc nhìn ai đó cả tỉ lần không đổi mà vẫn luôn xao xuyến ...…
Ở một thành phố mang tên "The City Of Peace" dịch ra là "Thành Phố Hòa Bình",nơi đó mọi người sống với nhau rất vui vẻ,nhưng ở đấy cũng có vài tin đồn rằng.Giữa trung tâm thành phố,trong một ngôi trường mang tên "Trường Đại Học Quốc Gia The Country And Humans" có ba vị giáo viên cực kì nguy hiểm và nghiêm khắc,sở hữu sắc đẹp nam tính làm bao nhiêu cô gái phải gục ngã.Ba người họ còn được gọi với những cái tên là "Bộ Ba Phát Xít","Bộ Ba Quái Vật","Ba Tảng Băng di động".Chẳng ai dám động vào họ cả,người ta còn nghe đồn rằng,ba người họ đã kết hôn rồi,nhưng vị phu nhân của họ là một bí ẩn,chẳng ai biết vị phu nhân kia là ai và cũng chưa có ai nhìn thấy "cô" ấy cả!!.…
Nơi tôi viết những mẫu truyện kẹt trong đầu mình.(Truyện ngắn nhưng mà cũng không ngắn lắm)*Lưu ý: tất cả chỉ là giả tưởng, nếu có trùng hợp thì chỉ là trùng hợp.TÌNH TIẾT TRONG TRUYỆN CHỈ LÀ GIẢ TƯỞNG, KHÔNG CÓ THẬT. TUYỆT ĐỐI KHÔNG BẮT CHƯỚC HAY LÀM THEO.CÁC NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN THUỘC QUYỀN SỞ HỮU CỦA TÔI VÀ TÁC PHẨM NÀY CŨNG VẬY.Trường tôi có một học sinh mới, đó là một cô gái mảnh khảnh với mái tóc đen dài truyền thống - mọi người đều nói rằng cô ấy rất giống tôi. Nhưng tôi lại không thấy như vậy, tôi thấy học sinh mới là một cậu bạn cao cao sở hữu mái tóc trắng bắt mắt giống hệt anh họ tôi. Và tôi là người duy nhất thấy điều đó. -Đừng có nhìn Minh ơi, người song trùng đấy, hahahaha.Phát - anh họ tôi, vui vẻ cười bảo.Không Phát à, song trùng của mày thì tao mới gặp nó hồi sáng ở căn tin trường đấy. Tôi liếc mắt sang Thư, cô bạn thân của mình, cô ấy đang bối rối nhìn tôi và học sinh mới, Thư cảm thấy có cái gì đó sai sai. Nhưng cô ấy không rõ là có chuyện gì....…
Vào cái đêm bạn gái tôi bị ốm, tôi lấy cớ làm thêm giờ để tổ chức sinh nhật cho bạch nguyệt quang.Sau khi bị phát hiện thì bạn gái kiên quyết chia tay tôi.Tôi nghĩ cô ấy sẽ mềm lòng nên định quay lại để dỗ dành cô ấy.Nhưng chưa kịp làm hòa thì tôi đã ch.ết trong một vụ tai nạn xe hơi.Sau đó, cô ấy đã có bạn trai mới.Tôi phải chứng kiến cảnh bọn họ quen biết rồi yêu nhau, trong lòng đố kỵ đến mức điên cuồng.Nhưng may mắn thay, tôi đã có cơ hội tráo đổi linh hồn với người đàn ông đó trước khi bọn họ kết hôn.…
Văn Án : Ryoma bất cẩn, vào lúc đi du lịch nghỉ ngơi, trượt chân ngã xuống vách núi. Ryoma may mắn sống sót, nhưng hôn mê suốt ba năm, lúc tỉnh dậy... mất trí nhớ. Ryoma ngoài tennis, chính là hết thảy đều không nhớ. Gia đình Echizen đưa Ryoma về Nhật định cư một thời gian. Đối mặt với nơi cũ người xưa mà nay không biết, Ryoma lạnh lùng mở miệng một câu, hai câu đều là : " Không nhớ. " " Không biết. " Cùng với một Ryoma lạnh lùng hơn cả trước kia, mọi người đều khổ sở không thôi. Con đường truy thê trước đã gian nan, nay còn gian nan hơn.…
• truyện đăng với mục đích đọc off…
Phuwin một ác bá nổi tiếng cả trường đụng độ một kẻ lạnh lùng là học sinh mới đến chuyển trường là Pond phải gánh số nợ của cha. Cuộc gặp gỡ định mệnh cho tới việc hai người học cùng lớp, chuyện gì tiếp đây. Pond sẽ làm gì để trả nợ, Phuwin có giúp đỡ cậu hay không. Liệu Pond và Phuwin có đến được với nhau không. Những cặp phụ thì sao, họ sẽ xảy ra chuyện gì với nhau. Hãy đón xem nha~. Mong mn sẽ ủng hộ !!!…
🏵 Tác giả: Tiểu hài nhĩ quá lai.🏵 Thể loại: Ngôn tình hiện đại, nam chính gia đình giàu có danh giá.🏵 Nhân vật chính: Hình Khải - Hình Dục.🏵 Nguồn: truyenfull.🎐 VĂN ÁN: Mười bảy tuổi, anh trịnh trọng nói với cô, cô là niềm hạnh phúc nửa đời còn lại của anh. Cô gối đầu nằm ở trên tay anh, cười đến mức đả thương lòng tự tôn của "ai đó". Hai mươi bảy tuổi, anh kiên quyết nói, yêu anh, lấy anh, sau đó sinh baby cho anh. Cô bề ngoài tỏ vẻ đồng ý, trong lòng lại không như thế. Ba mươi tuổi, anh rốt cục cũng nổi giận. . . . . . "Khốn nạn! Anh chỉ hận rằng tại sao bản thân lại cứ phải khăng khăng chỉ yêu một mình em!"--------------Đây là bộ mình vô cùng tâm đắc. Cách hành văn của tác giả lẫn cốt truyện đều rất hay. Mình tìm trên wattpad thì chưa thấy bản edit hay reup nào nên mình tự reup để đọc vì mình thích giao diện đọc truyện của wattpad. Mình cảm ơn nếu các bạn thấy thích.♥️< Không nhằm mục đích có liên quan đến kinh doanh, chỉ giải trí. >…
"Cậu lấy quyền gì mà tự tiện quyết định thay tôi?""Lấy quyền của người thích cậu."…
Tôi mê trai đẹp, ai cũng biết.Nhưng từ lúc gặp Jay, mọi tiêu chuẩn của tôi... dường như sụp đổ.Một ánh mắt trong đêm lửa trại, một lần đạp xe giữa Đà Lạt mù sương, một người không đúng gu...Nhưng lại khiến tim tôi rung lên từng nhịp.Tôi nghĩ mình biết mình thích ai. Cho đến khi người đó bước đến.…
Tác giả: Thanh Thanh TrúcTình trạng: Đang sáng tácGiới thiệu:Boy phố Gia Long vô tình phát hiện được những bức vẽ nóng bỏng giữa những người đàn ông trong cuốn Sketch book của học sinh hạng nhất toàn trường Lâm Khánh đẩy đến thỏa thuận của cả hai được hình thành. Hai con người tưởng chừng không có điểm giao thoa lại hòa hợp đến kì lạ, những tình huống ngặt nghèo lại vô tình là khởi đầu cho một điều gì đó mà không ai ngờ tới trong quan hệ của cả hai.Trích đoạn:"Được rồi làm bài tốt nhé.""Ơ, à, mày cũng vậy."Khi trông thấy giám thị bắt đầu từ trên cầu thang đi xuống, Lâm Khánh vội vã chạy về phòng thi.Và Gia Long mới nhận ra một điều, hóa ra cậu ta không cùng phòng với mình. Vậy mà Lâm Khánh đã đứng cùng cậu suốt nửa tiếng để chờ vào thi. Không hiểu sao tim Gia Long tự dưng đập quá thể, là do kỳ thi hay do một điều gì đó khác đang bắt đầu nhen nhóm, chính cậu cũng không thể rõ.…
Bạn có tin vào tình yêu sét đánh không?…
"Mực Tràn Trang Cuối" là câu chuyện về một nhóm học sinh cấp ba tại Hà Nội đầu những năm 2000 - nơi những mái đầu lòa xòa, tà áo trắng và cây phượng vẽ nên một thời thanh xuân mực tím. Mỗi người đều mang theo một bí mật, một vết xước nhỏ giấu sau tiếng cười, hay ánh mắt trốn tránh.Có thể là một lời hứa không ai nhớ.Một cú đánh không ai thấy.Một câu chuyện chưa ai kể hết.Và một kết thúc mà chính họ cũng không ngờ tới.…
Truyện được viết khi mình còn là học sinh trung học vậy nên sẽ có khá nhiều thiếu sót trong ngôn từ. Truyện viết ra chỉ nhằm mục đích giải trí và lưu giữ kỉ niệm.Lưu ý:1: Trong truyện có khá nhiều sự việc, địa điểm có thật. Tên nhân vật một số là có thật. Truyện thuần Việt. Tuy nhiên phần lớn TOÀN LÀ HƯ CẤU, KHÔNG CÓ THẬT. 2: Chocolate ice được viết bởi Ahnn_Nhmyii từ 13/1/2024. Mọi tình tiết, nhân vật.. của truyện đều do người viết nắm giữ. Được bảo lưu quyền hành bởi Wattpad.3: Là teenfic nên có khá nhiều từ tục và ít sử dụng những từ ngữ cầu kì, hoa mĩ4:Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad, vui lòng không copy ý tưởng, không mang đi nơi khác để tôn trọng tác giả.Ngày đăng tải đầu tiên: 14/1/2024Tác giả: A'hnBìa: Nha Anh Nguyen…
Tên truyện: Nắng cũng biết mỉm cườiTác giả: Ran AniThể loại: chữa lành, ngôn tình, học đường, thanh xuânTôi không biết cậu thích tôi từ khi nào.Tôi không biết tôi bắt đầu thấy cô đơn khi không thấy cậu từ bao giờ.Tôi không biết... trái tim mình vẫn còn sống.Cho đến hôm cậu ngồi cạnh tôi trong thư viện vắng, nhẹ giọng bảo:"Tôi thích cậu. Dù cậu chưa từng cười với tôi lần nào."Tôi chớp mắt. Lần đầu tiên trong rất lâu, tôi cảm thấy điều gì đó rất... mỏng manh, mềm mại, đau nhói trong lồng ngực.Tôi quay sang nhìn cậu, nhìn cái nụ cười quen thuộc vẫn luôn chờ đợi một phản hồi.Và tôi chỉ có thể nói đúng một câu:"Cậu có thể... cười vì cả hai chúng ta không?"…
Nàng là học bá khối trên, người lúc nào cũng thơm thơm mùi sữa dâu, giọng nói nhẹ, ánh mắt ngoan.Hắn là học sinh lớp dưới, lưng áo xộc xệch, cúc sơ mi luôn mở một nút, đầu ngẩng cao còn tay thì hay kéo nàng lại giữa hành lang.- "Lại khóc?"- "Mỗi lần em khóc, anh đều có cách dỗ. Em thử không tin đi?"Hắn nhỏ hơn nàng một khóa, nhưng trưởng thành ở nơi mà nàng chưa từng chạm tới."Hắn nhỏ hơn một khóa, nhưng lại giỏi khiến nàng ngoan ngoãn hơn bất cứ ai."…
Trời trở mưa phùn , một cô gái mắt không nhắm nằm bất động trên vũng máu nhưng đôi môi cô ấy lại nhếch lên .Tiếng còi cảnh sát vang lên từ xa . Giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp rớt tựa như mọi oán hận biến mất .…
13 học sinh bị tách biệt với khu trường học chính, họ có năng lực thấp kém hơn các học sinh lớp 12 khác nên bị điều đến đây. Qua hơn 1 tuần học cùng nhau, họ đã có một bài kiểm tra đặc biệt, nhằm 'trừ khử' những học sinh yếu kém. Liệu đến cuối cùng, số học sinh còn lại là bao nhiêu?…