Chuyện qua ánh mắt...
Thời học sinh, bạn đã bao giờ rung động trước một cậu học sinh có đôi mắt đẹp?…
Thời học sinh, bạn đã bao giờ rung động trước một cậu học sinh có đôi mắt đẹp?…
Bó hoa hướng dương ấy đã héo tàn theo thời gian rồi…
Với hợp đồng trị giá một trăm vạn, cô trở thành một người mang thai hộ. Anh là một tổng thống độc tài chuyên chế, đưa tay làm mây làm mưa một tay che trời, còn cô chỉ là một kẻ thay thế hèn mọn. Sau khi sinh hai con, đó là quà tặng của ông trời cho hay là do ảo giác? Cô đã chôn vùi mọi thứ trong quá khứ và biến mất cùng với phần thưởng cao ngất trời của anh. Bốn năm sau, anh trở thành chủ tịch Hội đồng quản trị của Cao Lãnh. Cô trở về cùng con gái nhưng vẫn chưa xuống máy bay. - Mẹ ơi, đứa em trai đó đang theo dõi chúng ta. Nhìn một bảo bối dễ thương và một cô gái cao ráo. Hai người đàn ông lạnh lùng rất giống nhau...…
tớ viết để trao dồi kĩ năng viết văn Câu chuyện về tình yêu tuổi học trò, chỉ nhẹ nhàng thôi. Một số chi tiết có thể hơi vô lí, có thể vẫn sai chính tảthời gian: những năm lớp 9, 10,..…
this is my story…
Mình luôn cảm thấy tự hào về họ của mình - họ Trần. Đây là triều đại được đánh giá là "nhiều muối" nhất lịch sử phong kiến, một triều đại với hàng loạt drama vừa hài hước vừa kịch tính, khi thì trầm khi thì bổng, lúc toại nguyện lúc bi thương. Mình viết "Trần Triều Nguyên Chính Sử Truyện", không chỉ để thỏa mãn sự khao khát tìm hiểu về lịch sử của bản thân, mà còn muốn mọi người đón nhận truyện như một thông điệp "hãy giữ gìn lịch sử nước nhà". Nội dung câu chuyện bắt đầu từ đời Lý Chiêu Hoàng, sự kiện truyền ngôi dramatic nhất đời Lý - Trần và tất tần tật mọi sự kiện xảy ra ở triều đại này cho đến thời suy loạn... li…
Tôi sẽ kể cho bạn nghe về câu chuyện cuộc đời học sinh của chúng nó...Và về một câu chuyện tình bạn phức tạp Một câu chuyện dài....…
Nó là hs trường Bích Nguyệt mà tự dưng đến một ngày...…
Truyện kể về một nhóm học sinh học trong trường nào đó tại Việt Nam thì bỗng một đại dịch bùng nổ ko biết từ đâu.Giờ đây họ phải cùng nhau tìm cách sống sót qua thảm họa này…
Là new ver của bộ cũ . Do tác giả đã già nhưng vẫn yêu nghề , đọc lại tác phẩm đầu tay của mình thấy quá "trẩu" =))) nên bộ này là xem như sửa lại cho nó vừa hợp lý vừa logic mà còn bớt trẩu =)))- Huyệt Anh: Cô nàng thể thao hay còn gọi là cô nhóc đẹp trai. Tính tình khá lười,mê thể thao, không nữ tính, quậy không thể tả,học không được tốt nhưng đổi lại nhóc này rất ngốc, hòa đồng.Nhị đẳng Karate.-Mamako: Trong mình mang hai dòng máu Nhật-Việt .Tuy xinh đẹp, đoan trang, thông minh nhưng đó chỉ là phần ngoài chứ thật sự cô nàng rất lém lỉnh.Thông minh trong sách vở nhưng ngu ngơ ở ngoài đời.Đôi bạn thân ấy vô tình chạm mặt hai tên hotboy chí cốt với nhau từ thuở cha sinh mẹ đẻ tới giờ:- Kaishito: Như Mamako là người Lai. Đã nói hot là phải cực kì đẹp. Cực kỳ giỏi lẫn thể thao, nghệ thuật và tri thức. .Tình cảm đặc biệt với Huyệt Anh.Tính tình lạnh lùng, băng giá.- Phong: Cũng hot như Kaishito nhưng anh lại mang vẻ hài hước , đáng yêu nhưng thật ra trái tim anh thuộc thể loại giá băng. Rất giỏi thể thao, nghệ thuật và tri thức. .Tình cảm đặc biệt với Mamako.Một câu truyện tình cảm kinh điển không có gì đặc biệt nhưng là làm mới lại cách đây mấy năm nên mong mọi người không chê ( ^ _ ^ )hiều chi tiết vui, hài và lãng mạnCó 6 cặp đôi nhưng có hai cặp là chính nhất.…
nơi chia sẻ nỗi buồn 😞…
𝐑𝐄𝐃 ⸰ 𖥔 ͙ࣳ discontinue mảng màu đỏ rực của đôi ta nổi bật giữa chốn tăm tối đầy sự mất mát này với thanh kiếm trên tay, cùng người, chúng ta có thể trảm bất cứ con quỷ nào dám bén mãn lại gần liệu người có nghe thấy chăng, điểm trên đôi tai của chúng ta là tiếng chuông rung rinh thanh tẩy cả vòm trời xám xịt cô đơn ấy với danh nghĩa là sự tức giận của họ, chúng ta cùng vùng lên trả thù @moyitsukii |🎴鬼滅の刃 - kimetsu no yaiba thuộc về koyoharu goutote…
Những mảnh sành đâm vào cơ thể tôi rất đau nhưng chẳng đau bằng nỗi đau của ngày hôm nay.Ngày hôm nay tôi đã mất đi hai người quan trọng trong cuộc đời ( ở hiện tại) là người bố đáng kính và người bạn thân.Đám tang của bố tôi được tổ chức, mọi người xung quanh nhìn tôi như vậy thể lạ bởi căn bản tôi không khóc, không rơi lấy một giọt lệ nào.Ngày hôm đó, nó, cô ta và lũ bạn cùng lớp cũng đến nhưng tôi chẳng mảy may chút gì cả vì với tôi giờ chẳng có thứ gì quan trọng nữa rồi.Nó đến ngồi cạnh tôi, kéo theo cô ta cũng ngồi cạnh.Tôi đứng dậy tìm chỗ khác ngồi nhưng nó đã kịp cầm lấy bàn tay đầy thương tích của tôi, khẽ nhăn mặt nhưng không kêu lên thành tiếng. Tôi nhìn nó và cô ta.- Mày vẫn giận tao với Hoàng Mỹ chuyện hôm đó sao? Tao xin lỗi..- Không phải xin lỗi vì tao không GIẬN hai người.._tôi cắt ngang lời của nó_ mà tao HẬN mày và cậu ta_tôi nói rồi liền bỏ đi.Có lẽ là một cách trốn tránh nhưng tôi muốn bỏ đi thật xa, thật là xa để tìm lại bình yên trong mình.Và tôi đã bỏ đi thật xa, xa nó và xa cái nơi đầy kỉ niệm này...…
ko có gì để mô tả :))…
Trạng thái: EDITTác giả: SaThể loại: Học đường, lãng mạn....…