Save:"Em thích kiểu badboy nên cũng muốn ảnh đóng mấy vai ngầu ngầu mafia đồ đó...."Auau:"nếu có thì em muốn là chàng trai ngồi cuối lớp Lạnh lùng với cả thế giới nhưng chỉ quan tâm mình em...."Ở đâu có OTP là ở đó có tôi. Tôi - người con gái đưa mọi mong ước vươn tầm vũ trụ.…
Yêu? Yêu là gì?Là mật ngọt làm tan chảy con tim hay là thuốc độc khiến linh hồn ta đau đớn đến vỡ vụn........''Tao chưa bao giờ yêu mày. Lúc trước không, bây giờ không, sau này cũng không!''''......''Akashi Haruchiyo là mật ngọt.Sanzu Haruchiyo là thuốc độc.Thật tệ mà....---------------------------------------------------------CẢNH BÁO: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TẠI ỨNG DỤNG WATTPAD!!! NHỮNG CHỖ KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP TRONG KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÔI!!!…
Sau khi trận chiến Thiên Trúc kết thúc, Koko và Inui vẫn chưa quay trở lại với nhau. Một thời gian sau, Koko đã gia nhập Phạm Thiên còn Inui vẫn một mình ôm nỗi đau ấy, để nó gặm nhấm tâm hồn qua từng ngày...Warning: ooc vcl đấy =)))))) có cả angst nhẹ nhẹ nữa…
Đặng Thanh Lam, một họa nô chuyên lý có niềm đam mê hội họa va vào Lê Hoàng Nhật Khải là một chàng trai chuyên anh cùng chung niềm yêu thích vẽ vời. Cả hai vài lần bắt gặp nhau ở trường và học chung lớp luyện thi vẽ, liệu chất xúc tác nào sẽ xảy ra với hai họa nô này đây?Khởi đầu: 25/5/2025…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Tên truyện: Tử Môn HànhTác giả: Ỷ Thúy Ôi HồngVăn án: Chuyện bắt nguồn từ một lần Quyền Thuần Vĩnh vượt cửa thứ bảy, chẳng có gì đáng nói nếu như cửa này lại kì dị đến khó hiểu. Tựa như có một thế lực nào đó cố tình nhúng tay vào gây ra một loạt cái chết không rõ nguồn gốc cho người qua cửa. Lần này đến lượt Quyền Thuần Vĩnh tiến vào tử môn kinh dị quỷ quyệt kia."Trảm yêu, trừ hoạ, tế thiên địaVạn niên bất hối tình vẫn tồnHoan ca giao khúc địch vương vấnHoài niệm một chặng lộ duyên quy...""Thuần Vĩnh, Thuần Vĩnh, anh là Chí Huân, em nghe thấy anh gọi không?""Thiên tinh chiếu rọi soi sơn lộ, phong rì rào nhất niệm ái nhân..."Hoá ra sau một chuỗi đau đớn trầm luân, cũng chỉ vì nhân yêu bất hợp, thiên địa bất dung, lòng người bất thuận.____________________Truyện được lấy cảm hứng từ Âm Dương Sư: Tình Nhã Tập cùng với Trò Chơi Trí Mệnh - Tử Vong Vạn Hoa Đồng, không đạo văn chỉ mượn bối cảnh. Tác giả chỉ viết vì dành quá nhiều tình cảm cho phim và truyện. Nhân vật trong tác phẩm chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của một con ả say mê nỗi lòng hoài niệm đến Tử Vong Vạn Hoa Đồng. Truyện dù không hay, tay nghề non kém xin cũng đừng đem đi khi chưa hỏi ý kiến. Dự tính sẽ chỉ là hơn 10 chương, nếu dài hơn sẽ có thông báo.Kính mong đọc giả sẽ ủng hộ Tử Môn Hành…
Nền tảng văn án: Yêu xe bị chàng, có thể so với nữ nhân mặt mày hốc hác, Này cừu không báo phi hắc đạo! Hắc bang tiểu công tử giận dữ giang thượng pháp y hệ giáo thụ. Ở bác sát bị thương sau khi, Hắn lại đổ mi địa bị đưa đến kia 「 y 」 quan cầm thú phòng khám cấp cứu...... Bị kia 「 thủ đoạn độc ác hắc tâm 」 tên chỉnh đắc thiếu chút nữa 「 hương tiêu ngọc vẫn 」 tiểu công tử, Vì bày ra hắc bang khí phách, bắt đầu lấy 「 giám thị 」 tên đi 「 rình coi 」 chi thật Á á...... Á?! Thế nhưng hội mạc danh kỳ diệu tim đập gia tốc, Khống chế không được địa tiếp cận, bị kia ác chất pháp y trêu đùa đắc xoay quanh? Càng ở một cái hôn hậu, nhất thời thiên lôi câu động địa hỏa ── Thủ đến chân đến, sách nuốt vào phúc 「 ngây thơ 」 yêu say đắm, cũng càng không thể vãn hồi...... Nền tảng văn tự: Tô tin nổi nhìn tống nguyên, chưa có tới từ lại nuốt một ngụm nước miếng. Này cũng không trách hắn biến thái, theo lần đầu tiên thấy hắn, hắn liền cảm thấy, đứa nhỏ này, quả thực rất giống một khối điểm tâm . Làn da là đạm kim bơ sắc, tóc không nhiều hắc, ngược lại là màu nâu , phi thường giống socola, nở nang môi hồng hồng , giống như quả đông lạnh. Chỉ cần hắn thùy trứ mắt, dấu diếm ra kia có chút dã tính âm ngoan mâu, nhắm lại miệng, che khuất kia miệng đầy tiểu thú bàn sắc bén , bạch dày đặc răng nanh, nhìn qua vẫn là thực ngọt ngào, thực -- ngon miệng một cái mĩ thiếu niên.…
Những câu chuyện ngắn về Takemichi và những người "bạn"...Có vui, có buồn và...Có thể cho là OOC NẶNGVăn thơ lủng củng nên xin thứ lỗi nếu truyện ko hay. Truyện khá nhẹ nhàng, ngọt ngào, ko đùa nhiều đâu, còn có thể gọi là nhạt nên cân nhắc khi đọc nhé :)Mình chỉ đăng truyện trên Wattpad, Mangatoon và FB của mình.…