Rào cản (FayeYoko)
mô tả cái j bây h:)) đọc đi ròi biettt:)Ê fic này khong dành cho người nghiêm túc vì nó hơi xàm👽…
mô tả cái j bây h:)) đọc đi ròi biettt:)Ê fic này khong dành cho người nghiêm túc vì nó hơi xàm👽…
Thể loại:Bách Thuần,nhẹ nhàng,ngọt ngào-Chaeng stop -Li Bossok Author - Lisk*mọi chuyện trong truyện chỉ là fanfic là fanfic không liên quan gì đến ngoài đời thực!…
Cho đến ngày cậu và tôi trưởng thành, tình cảm của tôi dành cho cậu vẫn chỉ là bản tình ca riêng mình tôi hát.Năm tháng vội vã, thời thanh xuân của chúng ta sẽ qua.Đó là lúc chúng ta còn trẻ, còn bồng bột, chúng ta chưa đủ vốn hiểu biết về tình yêu, lời hứa với nhau cũng chỉ như gió thoảng mây trôi.…
Một ngày nào đó hạnh phúc này sẽ đến, tôi có niềm tin tuyệt đối vào điều này, vào điều mà trái tim tôi cảm nhận…
Lần đầu viết truyện dài nè, yên tâm tôi hiểu mấy cái này vs lại tôi viết cho vui và để có thể để tên chap là bài hát mình thích thôi…
" Nhà trọ vô danh là nhà trọ ko có tên , đúng ko ? "" Sai rồi . Nó tên là vô danh chứ "" Đã nói ko có tên mà "" Tên nó là vô danh "" Vô danh là ko có tên đó "" Thì nó tên là vô danh "$¥¥$¥€¥€¥#€€¥¥€#…
Tóm tắt: khi bạn thân yêu đứa mình ghétTruyện hạt nhài vô tri, xin đừng vác đi chỗ khác, xin đừng để sự hạt nhài này lan toả mà không đi kèm với tên tôi.Written by Xi, since 240813…
Ở chỗ tôi làm helper có nghĩa là làm thay,làm thuê. Chuyện tình của tôi cũng bắt đầu bởi ''helper'' mà ra.Tôi chỉ là một đứa con gái, vừa bé, vừa lùn, suốt ngày bệnh tật. Gia đình không được trọn vẹn. Tôi phải sống thiếu tình cảm của bố và mẹ từ nhỏ, mỗi lần nhìn gia đình anh chị họ tôi vui vẻ là tôi lại mủi lòng. Dù muốn hay không thì tôi vẫn phải mang vết sẹo này cả đời.Năm nay tôi 20tuổi . Người ta nói là độ tuổi đẹp nhất của con gái. Nhưng đối với 1 đứa con gái tự ti như tôi, tôi chỉ giam lỏng mình với 4 bức tường. Hết học rồi lại về nhà, rồi đi học rồi lại về nhà. Tất nhiên đời người ai cũng trải qua ít nhất 1 cuộc tình. Tôi cũng vậy, tôi đã từng yêu. Nhưng có lẽ tình yêu trước đây của tôi khác hoàn toàn khi tôi quen anh...…
Đối với Viễn Tịch, tình yêu là dư vị của thanh xuân, tươi đẹp và đầy năng động, cùng với những suy nghĩ trông mong vào tương lai của cô và người ấy. Còn đối với Thẩm Phiến, tình yêu của anh cũng chẳng phải là thứ gì quá sôi nổi, quá nhiệt lượng mà chỉ đơn thuần là ở bên cạnh Viễn Tịch, yên lặng trầm ổn, bao dung và yêu thương cô hết mực. " Khoảng cách của thời gian không đáng sợ, đáng sợ là em không muốn cùng anh rút ngắn khoảng cách ấy ".…
cố phong tự hỏi bản thân mình sai chỗ nào sao? là do hắn làm em trai mình làm đến việc này sao? có thể trong cuộc đời hắn , hắn và tử ngang là nhân vật chính và y là phản diện nhưng trong cuộc đời y tất cả đều không phải là ác cũng không phải thiên chỉ là y không thể là một nhân vật chính mai mắn mà thôi vậy nên những người mà y từng tiếp xúc qua cũng chỉ là kí ức tốt hoặc xấu.... hoặc rất đẹp cũng rất đau…
Đang ôn thi cái ý tưởng bay xẹt qua đầuNgày cuối năm tiệm xe ôm hay có tiệc giữa staff và idol như Bigbang năm ngoái có trò giả gái và nhảy sung ơi là sung. Năm nay có các chú thật tò mò không biết các chú có đến không. Có thì sẽ như thế nào, vì vậy đó là nguyên nhân fic của đầu năm Dương và cuối năm Âm này. Năm mới vui vẻ hii…
Đam mỹ. Lạnh lùng chiếm đoạt cường công x đa nhân cách mĩ cường thụ.Nội dung: Cậu từ nhỏ đã bị thất lạc ba mẹ, lưu lạc bên Anh...Lớn lên tốt nghiệp Đại học Cambridge, có chỉ số IQ cực cao...cậu cũng là một nhân vật "bí ẩn"......Cậu gặp công trong một khắc hiểu lầm và bị coi là MBCông cường bạo cậu ngay lần đầu gặp mặt và giam giữ cậu...…
Stray Kids Hyunjin x SeungminMột chuỗi oneshot viết cho hai bạn trẻ, Hyunjin lúc nào cũng khen Seungmin cute hết. Mình thì thấy cả hai đều cute và cute nhất là khi hai bạn ở cạnh nhau <3Warning: ooc, teencode, sai chính tả, xưng hô loạn xạ, nhảm nhí, ảo tưởng…
" vì sao hai người lại làm như vậy chứ? " Tịch Nhiễm ngồi rạp xuống sau cánh cửa, trước mắt cô là cảnh hoan ái của bạn trai và ả bạn thân cô, là hai người mà cô hết mực tin tưởng. Nước mắt tuôn trào, cô che miệng khóc, mặc cho bên trong căn phòng kia có những âm thanh mờ ám đang phát ra, khiến cho người khác nghe thấy phải tai đỏ tim đập. Phải rồi, Tịch Nhiễm cảm thấy mình thật ngu ngốc, vì đã luôn tự lừa dối bản thân mỗi lần thấy Vân Song không về phòng cả đêm, gọi Thừa Tước nhưng không nhấc máy, và những lần vô tình đọc được những tin nhắn của hắn và ả. Vậy mà cô vẫn luôn ngu ngốc bao che giúp ả đến phòng của bạn trai mình mỗi đêm, tưởng Vân Song ở cùng với bạn trai của cô ấy mà ai ngờ lại đang dây dưa cùng với chính bạn trai của cô? " Chắc là không phải vậy đâu, cậu ấy đã nói là không có gì rồi, chắc là hai người chỉ đang đùa thôi mà...phải không?" Nhưng thực tế đang trước mắt cô, ở trong căn phòng kia, trên chiếc giường kia, là bạn thân của cô và hắn, người đã nói chỉ yêu mình cô, đã cùng cô thề non hẹn biển, đã nói một ngày nào đó sẽ khoác lên người cô một bộ váy cưới trắng tinh khiết, sẽ đeo lên ngón tay cô một chiếc nhẫn màu vàng đồng... -------- " Chúng ta chia tay đi! " cô cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong. Cô muốn khóc lắm, nhưng lại không thể, vì cô đã tự nhủ với lòng mình, hắn không đáng để cho cô phải rơi thêm một giọt lệ nào nữa.--------- " Tôi thích em "Cô sững sờ, người vừa nói ra câu đó lại chính là giáo sư của cô, Dịch Cảnh Lăng?!…
Câu chuyện nói về tình yêu giữa một cậu con trai tên là Trần Hào dành cho cậu bạn học của mình nhưng hk dám nói ra cho đến khi tốt nghiệp. Trái đất đúng là thật tròn, sau bao nhiêu năm, cậu ta đã gặp lại người bạn mà mình dành nhiều tình cảm đặt biệt. Liệu tình cảm đó sẽ đk đáp lại? Và liệu tình cảm đó sẽ được mọi người xung quanh chấp nhận?…