636 Truyện
Chocolate đắng

Chocolate đắng

39 4 4

Tôi mang tâm trạng hoang mang đó lên lớp ngày ngày hôm sau, chuyện là để cô dặn dò một số thứ trước khi lao động đầu năm và khai giảng.Tôi cơ bản không chú ý tới lời cô, cứ chống cằm theo thói quen; và cũng theo thói quen, nhìn bên tay trái.Cô đang điểm danh; tôi hô tên tôi có rồi, lại tiếp tục chìm vào suy tư."Hoàng Phụng Nhi!""Dạ có!"Hoàng Phụng Nhi là tên đầy đủ người bạn cùng bàn với tôi. Người bạn khá mũm mĩm, cái tên lại toát lên vẻ gì đó giống như là quyền quý.Tôi quay mặt sang xem thử thì...Đ* má, đây không phải là con bé nhà số 7 đường Hoàng Văn Thụ tôi vừa thấy hôm qua sao?Ra về, tôi lén theo chân nó. Chính xác ngôi nhà đó là nơi nó thuộc về.Hoàng Phụng Nhi, thú vị thật, gấp mấy tỉ lần Lê Mỹ Ngọc Lan Anh!****************Bìa: canva với pinterest gánh=)))Ngày bắt đầu: 06_11_2023****************Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, vẫn còn đang trong quá trình sáng tác. Rất mong nhận được sự ủng hộ và góp ý của các cậu!!!!P/s: Tớ sẽ rất biết ơn cậu óoo, người đã giúp tác phẩm này trở nên hoàn thiện hơn!!!!!!!!!!!!…

Hừng đông

Hừng đông

375 41 4

"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…

Sữa Gấu

Sữa Gấu

13 5 4

Tôi khập khiễng bước đi, cố không làm chậm tốc độ của cậu, nhưng vẫn không tránh khỏi cái nhăn mặt vì đau. Tường Phong nhìn thấy, khẽ nhíu mày, rồi bất ngờ ngồi quỳ một chân như sáng nay: " Mày làm gì thế? Không cần cõng đâu!" Tôi kéo cậu dậy. " Bố mày đói, nhanh nếu không muốn hai đứa chết đói" Tường Phong thở dài. " Thế thì mày cứ lên trước đi, làm phiền mày quá!" " Vũ Ngọc Hạ Miên!" cậu ta quay lại nhìn tôi. Tôi giật mình quay phắt sang. Ở nhà, nếu anh tôi gọi đủ họ tên như thế, y như rằng giây sau sẽ cái dép nhét thẳng vào mồm. Theo phản xạ, tôi lập tức ngoan ngoãn làm theo.Vừa cõng tôi trên lưng, cậu vừa chép miệng:"Đấy, ngoan như này có phải đỡ mệt cho cả hai không?"Tôi không đáp, chỉ khẽ tựa cằm lên vai cậu, cố giấu khuôn mặt đang nóng ran. Tường Phong cõng tôi lên cầu thang, bước chân đều đặn và vững chãi. ----------NHỮNG ĐIỀU CẦN LƯU Ý!!- Truyện được lấy bối cảnh ở trường học Hà Nội. - Truyện có chửi tục kha khá. - Truyện có yếu tố LGBTQ+- Giới hạn đổ tuổi: 15+- Bình luận thật nhiều! Bình luận thật nhiều!! Bình luận thật nhiều!!!Ngày viết: 26-07-2025 Ngày đăng tải: 10-08-2025…

Nhật ký thường nhật trên mặt trăng

Nhật ký thường nhật trên mặt trăng

9 4 4

Thụy Anh là một trong mười người tham gia dự án "Nhật ký thường nhật trên mặt trăng mùa 7". Đối với Thụy Anh, tham gia dự án có lẽ là cách tốt nhất để thoát ly khỏi thế gian tràn ngập bất hạnh. Cuộc đời này đã đủ khổ sở, cô không muốn tiếp tục duy trì nó, cũng không muốn vì nó mà hành hạ tinh thần lẫn thể xác. "Cô có ý định trở về trái đất không ?" Vũ đặt trước bàn cô một cốc ca cao nóng. "Hiện tại thì... tôi không có lý do để trở về." Cô nhâm nhi thứ chất lỏng nóng hổi ngọt ngào được bày sẵn ra trước mắt, đôi mắt to tròn cong lên biểu lộ sự yêu thích. "Hãy nhớ về tôi khi cô cần một lý do." Vũ mỉm cười thật dịu dàng. Đối với anh mà nói, Thụy Anh hiện tại chẳng khác nào một chú chim bị thương ở cánh, và việc được sống ở mặt trăng khiến chú chim ấy như quên đi vết thương của mình mà tha hồ bay nhảy. "Anh dự định quay về sao ?" Thụy Anh có chút hụt hẫng nhìn anh."Vốn dĩ là vậy nhưng không ngờ lại xảy ra biến số." Anh thành thật trả lời. Câu trả lời khiến cô gái tỏ vẻ mong chờ: "Biến số ? Ý anh là ?""Là cô !" Anh xoa nhẹ vào mái tóc mềm của cô, ánh mắt chất chứa nhiều tâm sự: "Đừng gượng cười khi cảm thấy không thoải mái, cũng đừng khóc vì những gì đã qua. Hãy ở bên cạnh tôi... cho tôi thấy con người thật mà cô luôn cất giấu !"Thị giác bỗng nhoè đi vì bị màn nước ẩm ướt chắn mất tầm nhìn, Thụy Anh khóc rồi ! Từ lúc thành niên đến giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên cô khóc lớn đến vậy, mọi nỗi buồn, mọi sự ấm ức như được trút hết ra ngoài, một trận khóc này quả th…

[12 chòm sao] Học viện của những ngôi sao

[12 chòm sao] Học viện của những ngôi sao

1,998 41 2

Một lớp học 12 người, là những con người đặc biệt trong ngôi trường cấp ba nổi tiếng về ca hát. Nhưng có 2 người chỉ học 2 tháng là đã nghỉ để đi đâu đó nhưng hứa với cả lớp là sẽ trở về. Chỉ còn 10 người, dù chỉ biết nhau có 2 tháng nhưng cũng tin vào lời hứa ấy. 12 người sẽ cùng vượt qua nhiều sóng gió để có thể cho cả thế giới biết tới nhóm nhạc " Horoscope " . -------------------------------Văn của mình còn rất kém nên có gì sai hay không hay thì mọi người cứ comment để cho em nó biết mà sửa sai. Cảm ơn mọi người ! Cứ ý kiến thoải mái nhe :D…

Thanh Xuân Cậu Và Tớ

Thanh Xuân Cậu Và Tớ

6 1 2

Thể loại: Thanh xuân vườn trường. Hơi bựaGiới thiệu:- Tạ An Nghi: Cao chừng 1m6, thích thể thao, rất hay hát. Khuôn mặt xinh xắn, gọn gàng. Vì yêu thích thể thao nên chính là chân gọn, đùi thon. Nhà không có gì ngoài điều kiện. Lúc mới sinh ra đã sở hữu 2 cái sân bay tầm cỡ thế giới. Ngực đã lép mà mông lại xẹp. Haizzz... Nhưng là người vui vẻ, hòa đồng. Rất hay dùng mấy câu tục ngữ thành ngữ gì đó. Chỉ là thích dùng chứ chã biết nghĩa nó có hợp với hoàn cảnh hay không.- Nguyễn Hoàng Anh Vũ: Người Nam chính này từ từ sẽ tiết lộ. Mọi người cứ đọc rồi tự hình dung nha...------------------------------------ Review: - Những năm tháng vội vã ấy. Chúng ta có nhau...-------------------------------------Mọi thứ đều chính là thuận theo tự nhiên. Suy nghĩ rất nhiều nhưng khi viết ra chẳng được bao nhiêu nên mình cứ như vậy mà viết luôn thôi. Không nháp nhiếc hay có bản thảo gì hết. Vì là lần đầu viếc nên mong mọi người nhẹ tay. Có ném thì mình cũng xin nhận. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ bình chọn ủng hộ truyện và fl mình nha. Tks <3…

Who Are You, Stranger?

Who Are You, Stranger?

1,641 3 2

Tất cả hành động của con người bắt nguồn từ một hoặc nhiều lý do trong những lý do sau: tình cờ, bản tính, bắt ép, thói quen, lý trí, đam mê, và dục vọng. Trong trường hợp này có lẽ sự tò mò đã vô tình gắn kết hai con người xa lạ với nhau. Liệu họ có nhận ra đối phương chính là bạn cùng lớp của mình? "Muốn xem ảo thuật không? Tôi có thể làm nỗi buồn của cậu tan biến đấy"."Không thể đâu, tớ đã thử mọi cách rồi nhưng tớ không thể ngừng nghĩ về nó được". Nhật nhìn Trà cậu chưa bao giờ thấy cô ấy buồn như thế. Có lẽ chuyện lần này đối với cô thật sự là một cú sốc."Cậu có thể viết nỗi buồn của cậu vào đây".Minh Nhật lôi từ balo ra một mảnh giấy và một cây bút đưa cho Lam Trà. Trà ngước mắt nhìn Nhật "Cậu định làm gì chứ?"."Tôi nói rồi tôi sẽ làm cho nỗi buồn của cậu tan biến". Lam Trà bán tín bán nghi nhưng vẫn làm theo lời Minh Nhật. Viết xong cô còn cẩn thận gấp tờ giấy lại lo sợ sẽ bị đọc trộm. Chỉ chờ có vậy, Nhật giật phắt lấy mảnh giấy trên tay cô lặng lẽ xé tờ giấy thành từng mảnh vụn nhỏ miệng nói."Về đốt chỗ giấy này thành tro sắc pha lấy nước uống nỗi buồn sẽ tan biến"."Cậu thật ngớ ngẩn" Lam Trà khẽ bật cười."Cười rồi nhé hết buồn rồi đúng không?" Nhật ngồi xuống, mắt dán chặt vào khuôn mặt đang gục xuống của cô như để kiểm chứng lời cô vừa nói."Không có tớ vẫn buồn nhưng mà buồn cười" Trà đáp đôi mắt long lanh ngấn lệ của cô nhìn thẳng vào mắt Nhật nhưng đôi môi đã nở một nụ cười.…

Hố xí nhảm nhí, kì diệu của Claria

Hố xí nhảm nhí, kì diệu của Claria

277 22 7

Những ý tưởng viết truyện điên điên của một con tên là Cỏ và vì nó không muốn chúng bị bỏ phí nên đem lên wattpad :v Link facebook: https://m.facebook.com/H%E1%BB%91-x%C3%AD-nh%E1%BA%A3m-nh%C3%AD-di%E1%BB%87u-k%C3%AC-c%E1%BB%A7a-Claria-1769696386586974/?ref=bookmarks…

Nắng vương lối nhỏ

Nắng vương lối nhỏ

13 4 2

Ban đầu, tớ thật sự ghét cậu.Ghét cách cậu im lặng mà vẫn nổi bật giữa đám đông. Ghét đôi mắt không buồn không vui, như chẳng bao giờ bận tâm đến điều gì trên đời này. Ghét cả những con điểm tròn trịa của cậu - bởi tớ phải đánh đổi bằng những đêm dài và nước mắt, còn cậu thì chỉ im lặng, dựa đầu vào bàn mà ngủ.Ghét... vì tớ đã cố gắng rất nhiều, nhưng vẫn luôn đứng sau lưng cậu.Tớ tưởng ghét cậu là đủ để quên cậu. Nhưng càng tránh, hình bóng cậu lại càng in đậm. Cậu bước qua đời tớ lặng lẽ, không cố ý, không ồn ào - nhưng từng chút một, từng khoảnh khắc nhỏ, cứ ở lại.Tớ không biết từ khi nào mình thôi để tâm đến bảng điểm, mà bắt đầu để ý ánh mắt cậu nhìn ra ngoài cửa sổ. Không biết từ khi nào mình thôi ghét, mà bắt đầu... nhớ.Tớ từng nghĩ nếu có ghét một ai đó đủ sâu, thì sẽ chẳng thể nào rung động vì họ. Nhưng hóa ra, giữa ghét và yêu, chỉ cách nhau một khoảng rất mong manh - là một ánh nhìn dịu lại, là một lần lặng thinh giữa tiếng cười ồn ã của lớp học.Nếu có thể, tớ muốn hỏi cậu một điều - rằng giữa mùa thu năm ấy, liệu cậu có từng một lần ngoảnh lại, và nhìn thấy tớ đứng sau lưng?…

Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy!

Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy!

320 57 19

• Tên truyện: Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy bởi tôi! Tên khác: Ôsin! Em sẽ phải tan chảy vì tôi!• Tóm tắt nội dung: Câu chuyện kể về chuyện tình của 1 cô nàng bất hạnh và 1 chàng công tử nhà giàu ăn chơi, sát gái. Chàng và nàng là hai thế giới hoàn toàn khác nhau nhưng số phận lại kéo họ đến vs nhau trong thân phận chủ- tớ. Truyện có nhiều tình tiết gay cấn, li kì, hồi hộp nhưng không kém phần ngọt ngào, lãng mạn. Người đọc sẽ được nhấn chìm vào nhiều cảm xúc khác nhau!😍• Giới thiệu nhân vật: ~~Nvật nữ~~- Nữ chính:Châu Hương Lê(cô): 22t, là cô nàng luôn tạo cho mik cái vỏ bọc mạnh mẽ nhg ẩn sâu trg cô là 1 quá khứ bất hạnh đau thương. Cô có ngoại hình chuẩn chữ S , mắt đen to tròn, mái tóc hạt dẻ dễ thương, tính tình thân thiện dễ gần- Hà Chi Mai( nhỏ): 22t, xinh đáo để vs mái tóc nâu đỏ, mắt cũng nâu, đai đen và là 1 tiểu thư nhà giàu- Hà Chi Lan( nhỏ): em song sinh của Hà Chi Mai, bạn thân của cô, hiền lành, đáng yêu- Trịnh Hà Mi(ả): 26t nhưng lại là cô em họ chảnh chó của cô . Là thiên kim tiểu thư họ Trịnh Hà nhưng cty của ả chỉ thuộc 1cty con của nhà anh nam chính, cũng xinh nhưng ko bằng cô, mái tóc đỏ chót xoăn tít thò lò, 3 vòng tạm gọi là chuẩn ~~Nvật nam~~- Nam chính: Âu Trường Quân( hắn): 26t, thiếu gia tập đoàn Sunshine đứng đầu thế giới về mọi mặt. Body 6 múi nha! Da trắng mịn như con gái, mũi cao, tóc nâu, mắt tím hờ hững lạnh lùng ( tóm lại soái lém lun)- Vũ Minh Khôi( anh): 26t, bạn thân của hắn thuở " cởi truồng tắm mưa''. Thiếu gia họ Vũ…

Sau Lớp Áo Sơ Mi

Sau Lớp Áo Sơ Mi

16 0 2

Ánh đèn vàng nhạt phản chiếu lên chiếc váy ôm sát đường cong đầy mê hoặc của Diêu Vãn Tình. Cô đứng trước chiếc bàn họp, đôi mắt sắc như dao nhìn sang người đàn ông đang khoanh tay đứng dựa cửa.Vãn Tình: "Anh làm thêm giờ để theo dõi tôi à? Hay là sợ tôi tốt hơn anh?"Lục Trầm Ngôn nở một nụ cười như có như không, nghiêng mình lặng lẽ ngắm nhìn đôi chân thon dài không thể rời mắt của cô.Trầm Ngôn: "Em tự tin quá rồi đấy. Tôi ở lại vì dự án, không phải để nhìn em lượn lờ trong cái váy đó."Vãn Tình nhếch môi, bước chậm rãi lại gần. Mỗi bước đi của cô âm thầm như một lời thách thức, mùi hương nước hoa nhẹ thoảng khiến không khí thêm ám muội.Vãn Tình: "Vậy sao mắt anh như không thể rời khỏi tôi vậy, Trầm Ngôn?"Không khí như đông lại. Một khoảng lặng kéo dài, đến khi Trầm Ngôn bật dậy, bước nhanh tới, đẩy mạnh cô áp vào bức tường kính.Trầm Ngôn: "Em nghĩ trò khiêu khích này khiến tôi dễ dàng mất kiểm soát sao?"Vãn Tình cười khẽ, hơi thở phả vào cổ anh:Vãn Tình: "Tôi nghĩ... anh đang cố giả vờ giữ bình tĩnh thôi."Giây phút ấy, môi họ tìm đến nhau như hai kẻ thèm khát, không cần lý do, không cần giải thích. Nụ hôn đầu tiên đến trong tiếng tim đập hỗn loạn và tiếng mưa lách tách ngoài cửa kính. Áo sơ mi bị kéo bung, móng tay cào nhẹ lên lưng, và tiếng thở dốc vang vọng giữa văn phòng lạnh lẽo, như thể cả văn phòng này là thế giới riêng của họ.…

Xuyên Tận Thời Gian Để Lấy Em

Xuyên Tận Thời Gian Để Lấy Em

833 287 46

Chợt như một giấc mơ hão huyền,nơi ta có thể phiêu lưu,khám phá những màu sắc của trí tưởng tượng bay xa,thoát khỏi sự u bề của cuộc sống.Rồi ta nhận ra rằng,thực tại chính là thực tại,ta phải biết chấp nhận,đối đầu nóNước mắt,sự uất nghẹn chỉ làm ta thêm đau khổ thêm chùn bước trước khó khăn Một thiếu nữ tuổi thanh xuân căng tràn đang đối đầu với những chông gai,những khúc mắt dần hé mở để cho cô tìm kiếm,khám phá lại giá trị thật sự của bản thân mình, những gì mình bỏ lỡ,một tình yêu của sự chờ đợi và sâu sắc của một người dành cho cô.…

Một Ngày Chăm Em , Cả Đời Bên Em - Tiểu Nhã

Một Ngày Chăm Em , Cả Đời Bên Em - Tiểu Nhã

1 0 1

*** Trích ***Mồ côi cha mẹ, sống với người chú họ hàng nghiện rượu, bạo lực và người dì mê tiền, đối xử tệ bạc. Trịnh Anh từ năm 12 tuổi đã bỏ nhà ra đi, dốc hết tiền tiết kiệm để sống trong một căn hộ rẻ tiền, không nơi nương tựa. Một ngày kia, cậu ta có gặp một đám côn đồ, vì khao khát kiếm tiền, Trịnh Anh đã bị đám du côn lừa gạt để làm việc cho họ, đó chính là buôn bán C.H.Ấ.T C.Ấ.M. Khi phát hiện ra, Trịnh Anh đã chẳng thể chạy thoát được nữa.. cậu đã bị họ bắt giữ và đánh đập dã man, ép cậu phải tiếp tục làm việc cho họ mà chẳng có một xu nào..Và rồi... Khi đám du côn đó đã bị phát hiện là buôn bán chất cấm, tất cả họ đã bị bắt giữ bởi cảnh sát. Trịnh Anh đã được đưa đến một trại trẻ mồ côi.. sống một cuộc sống mới, nhưng tâm lý cậu đã bị ảnh hưởng nặng nề sau những gánh nặng của cuộc sống khi còn ở độ tuổi quá nhỏ.****Cha mẹ của Khả Vy là những kẻ mắc tiền án tiền sự, Khả Vy đã ở trong trại trẻ từ lâu, bị xa lánh, cô lập, thậm chí là bị bạo lực. Những người lớn trong trại trẻ mồ côi cũng đối xử tệ bạc với cô, chỉ vì cha mẹ của Khả Vy đều là tội phạm và đã bị tử hình. Nhưng rồi...cô bé đã gặp được một người có thể xoa dịu trái tim của cô, đó là Trịnh Anh, một cậu bé tầm tuổi cô đã bị ảnh hưởng tâm lý từ lâu..Cre bìa truyện: Pinterest CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ !!!!…

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

223 21 10

Bỏ Lỡ Thanh Xuân Năm ẤyCứ thấy cậu ấy là tim tôi lại lạc đi một nhịp. Là cảm giác gì thế? Tôi đã yêu sao? Sao lại như vậy được. Tôi cực kì ghét cậu ấy đến thế cơ mà! Tôi luôn luôn ganh đua với cậu ấy cơ mà? Luôn là kẻ thù mà!...Nhìn vào giá sách, thấy cảm động quá mà. Hu hu giá sách cao thế chứ-"Ây cha, sao lại cao thế này chứ? Chân mình đã ngắn, thế mà...Rồi từ đâu cậu ấy đi đến,quàng tay qua đầu tôi,chạm đến giá sách,lấy quyển sách mà tôi định lấy. Uầy lúc đầu cứ tưởng nó rô-man-tic như phim HQ ấy chứ. Thế mà cậu cầm sách bỏ đi mất. Tức chết được!!!...Một lần khác, tôi gây sự với người yêu cậu ấy,cậu ấy đi qua tỏ thái độ rất chi là tức giận. Không biết cậu ấy giận ai trong số hai chúng tôi,tôi hay là người yêu cậu ấy?-"Đi thôi"-cậu ấy lôi người yêu cậu ấy điTôi...cảm giác...tôi...lúc đó thấy vừa ghét,vừa tức giận nữa. Không biết tại sao tôi nha vậy nữa......-"Cậu có chịu thừa nhận chưa, Vũ Hân?"-"Không"-"Mai là cậu sẽ không còn cơ hội nói với tôi nữa đó"-"Sao lại không có chứ? Cậu ngốc à? Chẳng lừa tôi được đâu"Cậu ấy tức giận quay lưng bỏ đi. Đến sáng hôm sau tôi mới biết cậu ấy sang Mĩ. Lúc đó lòng tôi ray rứt lắm. Có lẽ...có lẽ...tôi nhận ra rằng mình đã thích cậu ấy...Hàn Chí Vinh,tôi không tha cho cậu đâu!!!P/S: KimNa's story ~~~Kam&Fuan's story~~~Jun's story…

MÙA HẠ LẠNH

MÙA HẠ LẠNH

11 1 2

Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…