Hẹn em
Nơi miền Tây yên bình, chúng ta hẹn nhau một lời thương.Đây là bộ GL mới mình thử sức, bối cảnh miền Tây, nhẹ nhàng và dễ thương. Nếu bạn nào thích vibe khác một chút thì mời đọc nha 💕.…
Xin lỗi mọi người nếu khúc đầu vô kagura và kamui ko gặp nhau vì như v rất chán nên tụi kéo dài ra khúc sao . Thân.sao khi chiến thắng và giành lại trái đất 3 người của dân đủ nghề Gin-chan mỗi người một hướng , shinpachi luyện tập ở trái đất đôi khi ra vũ trụ để để trở nên mạnh hơn, gin ko ở trái đất mà đi khắp vũ trụ để tìm kiếm cách tiêu diệt người thầy của mình vì a biết rằng hắn chưa chết về phần kagura làm thợ săn vũ trụ cùng bố hói một thời gian khi gặp được người quen trong chuyến đi tới các hành tinh kagura muốn mở 1 nhà hàng trên con tàu đi khắp vũ trụ và những người đó đã giúp nhà hàng bắt đầu đắt khách mọi người quyết định kagura làm thuyền trưởng và saiki làm thuyền phó ( mới nghĩ có ý kiến j cứ nói đừng ném đá nhiều quá là được 😋😋😋 ) saiki là 1 nhà hóa học và điều chế thuốc ( kiểu như bác sĩ mà đúng thật vậy mà ) nghe có vẻ khó tin .Và đây là câu chuyện giữ hai anh em nhà thỏ (chú thích : yato = thỏ ) kagura và kamui........ kagura : hai anh em nhà thỏ ?!!!!!?! shinpachi : à chắc tại vì yato có nghĩa là thỏ đó kagura-chan .kamui : ai chả biết điều đó ( cười ).…
Tác giả: 巧克力阿华甜 Link bài gốc: 🖇 https://www.zhihu.com/question/520125263/answer/2506911850 Lược dịch: Mùa hạ tháng tám năm hai không một bảy _______ Văn ánTrong suốt ba năm yêu nhau, bạn trai của tôi, người chưa từng tặng hoa cho tôi, lại mua tặng cho cô bạn thân nhất của tôi một bó hoa hồng trắng vào ngày 520 Ngày hôm ấy, tôi đã chọn mua một bó hoa để đón anh ta tan làm, thần xui quỷ khiến thế nào lại bắt gặp anh ta đang tặng hoa và quà cho cô bạn thân nhất của tôi Mắt tôi đỏ lên vì khóc, hỏi anh ta lý do, anh ta chỉ hờ hững nhìn tôi rồi đáp: "Chỉ là cảm ơn cô ấy vì đã giúp đỡ thôi, em đừng tự tìm phiền phức nữa". Sau này anh ta tự tay trồng cho tôi một đồi ngập tràn hoa hồng, khóc lóc cầu xin tôi quay lại Lúc đó tôi chỉ lắc lắc bó hoa cưới trên tay: "Thật xin lỗi, anh đến muộn rồi".…
Tử đằng hoa mùi hương phản phấnMỹ nhân nàng sao vội mang đi mấtQuên đi người nàng yêu thương nhấtQuên luôn cả ước hẹn trăm nămFanfic GiyuShinoBởi: YagamiToru…
Tác giả:Sanh Lạc LạcThể loại: Mạt thế, Dị năng, Zombie, Hài hước, Sạch, Sủng, Ngọt, HEEdit: Tương KỳNguồn: Cung Quang HàngVăn ÁnNhặt được zombie, ngốc manh đủ ba trăm sáu mươi kiểu, muốn loại nào có loại đấy.Những lúc nguy hiểm thì cô nói: "Anh lên trước, tôi bọc hậu"Lui về sau thì cô nói: "Anh đánh, tôi sẽ che"Khi chiến đấu cô nói: "Không được rồi, tôi đánh không nổi! Tôi áp sát"Khi chạy trốn cô dõng dạc: "Thế giới lớn như thế này, tôi muốn tham quan!"Nam chính không chịu đựng được nữa: "Trừ tôi ra ai cho em ăn no nữa? Em mau tỉnh lại là vừa."…
Tác giả:Hoa Thanh LoanVăn Án:Một người đàn ông nằm bên cạnh Tạ Nghiên khi anh ta tỉnh dậy. Người đàn ông: "Nếu cậu dám động đến Mạt Mạt, tôi sẽ chặt tay cậu." Tạ Nghiên: "Anh chàng đẹp trai này là ai?" Vài phút sau, Tạ Nghiên rốt cục phát hiện mình đã xuyên sách, người bên cạnh anh là một tên phản diện trong văn cẩu huyết, anh chính là tình địch của tên phản diện, nam phụ số n để cùng đào góc tường của nữ chính và cướp nữ chính.Không sao đâu, đừng sợ.Trong sách nói rằng nhân vật phản diện đã mua một hợp đồng bảo hiểm để thuyết phục ông nội rằng họ là tình yêu đích thực, và người hưởng lợi là anh ta.Vậy nên Tạ Nghiên vừa xem vừa ăn dưa và chờ đợi nam chính giết nhân vật phản diện kế thừa tài sản hàng tỉ (mặt cười) N lâu sau Nhân vật phản diện: "Hàn Mạt Mạt, nếu cô động vào vợ của tôi, tôi sẽ chặt tay của cô và người đàn ông của cô."...Vợ nhân vật phản diện Tạ Nghiên: "Cái này có chút quen tai?"…
Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, SắcSố Chương: 16Warning: 18+• Fic chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả nên đừng đem đi đâu!…
Ý tưởng này tôi ra lúc đang viết cho phần Smoggy của "Tình yêu cần ta mất gì?" =)) Kiểu đang viết xong lại thấy plot này có khả năng kéo dài thành một bộ truyện được 🤡 Và kết quả là phần Smoggy của bộ đấy ngắn và không có phần 2=))))))Không reup.Khánh.…
CẤM RCM, BÀI RV, ... nói chung là liên quan tới "Ly hôn" trên mọi nền tảng! Hoặc các trường hợp như "fic này không được rcm, bạn in mình gửi link"....Thể loại: ABO (alpha: Taehyung x omega: Jungkook)Lưu ý: Ngoại trừ Taekook tất cả nhân vật khác đều là của mình! Không nặng lời với nhân vật!Link: https://www.wattpad.com/1280870044?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=reading_part_end&wp_uname=TaeK2311&wp_originator=9gecbRpNeFMvde7k1yLJksSiVn5neLE3vTaG2%2FyK1q0LXvNVDivl6vQcyshqlRMLw29HWpEwq3atxSt9kZTwbcmeQSaEj8Br8VhAQrAFW1qv3pYulBcdROuCu42j9HnnTRUYỆN CHÍNH CHỦ CHỈ ĐĂNG TẠI TAEK2311 TRÊN WATTAP. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA NGOÀI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP!#1 taekook: 5/7-11/7• 31k view và 2k vote (28/6)• 70k view và 4k vote (12/7)• 105k views và 6k vote (9/8)• 120k views và 7k vote (22/9)…
Tác giả:Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như ChứcThể loại: Cổ Đại, Sủng, sạch, thanh mai trúc mã, HENguồn:Cung Quảng HằngEditor: Quýt đườngGiới thiệu:Nhìn Hàn Anh dùng ánh mắt long lanh, trong veo nhìn mình khiến Phó Tạ cảm thấy đầy bất đắc dĩ.Hàn Anh khoanh tay trước ngực, ánh mắt long lanh chân thành nhìn hắn: "Ca ca à, làm ơn đi mà! ca ca, nhờ huynh đó"Phó Tạ không biết mình đang nhìn thấy cái gì, da thịt vốn trắng nõn lập tức đỏ hồng, ánh mắt vội vàng di chuyển sang chỗ khác, tay che miệng giả bộ ho khan mấy tiếng: "Biết rồi"Hàn Anh khẽ híp mắt cười::"Cảm ơn ca ca nhé!"Phó Tạ liền nghiêm mặt nhắc nhở:"Về sau không được phép tùy tiện dùng kiểu nói chuyện này đối với người khác". Hàn Anh khẽ chớp đôi mắt to tròn: "Ca ca, ngay cả huynh cũng không được phép sao?"Phó Tạ dời ánh mắt, nghiêm trang: "Chỉ có thể ở trước mặt ta."Hàn anh cười ngọt ngào: "Biết rồi, biết rồi mà!"Phó Tạ vươn tay xoa tóc nàng một cái: "Ngoan!"…
KHÔNG PHẢI TRUYỆN ĐAM MỸ!--------------------------------Truyện lấy cảm hướng từ tập phim ngắn "Doraemon trở về" do tạp chí Shogaku 4-nensei phát hành và kết thúc truyện do họa sĩ Yasue T. Tajima xây dựng.Họa sĩ truyện tranh Fujiko F. Fujio đã qua đời trước khi ông cho bộ truyện tranh kinh điển Doraemon một kết thúc. Đã để lại một sự tiếc nuối rất lớn từ các fan về câu chuyện tình bạn cao đẹp.Một chú mèo ú Doraemon luôn bị nhầm với chồn, sợ chuột, sỡ hữu chiếc túi thần kỳ với biết bao bảo bối.Một Nobita Nobi hậu đậu, lười biếng nhưng có tấm lòng vị tha.Một Shizuka Minamoto xinh xắn, dịu dàng và nhân hậu.Một Goda Takeshi (Jaian) mạnh mẽ, hơi bạo lực và ATSM về giọng hát của mình nhưng hào hiệp.Một Suneo Honekawa ba hoa, nhút nhát nhưng thông minh và cũng tốt bụng không kém.Bản thân tôi, một fan của Doraemon từ khi còn là một con nhóc lớp 2 luôn luôn mong Doraemon được tiếp tục, và sẽ có một cái kết chính thức. Tôi viết fanfic này để thõa mãn sự hâm mộ của mình với bộ truyện gắn liền với tuổi thơ, với tình bạn cao cả, và cả mối tình trong sáng giữa Nobita và Shizuka.Mãi yêu Doraemon!(*)Truyện chỉ đăng tại Wattpad, không sao chép, bưng bê truyện ra nơi khácNơ Children…
warning: teenfic thời @ :))))))Tim nàng đập mạnh, cơ mặt nóng hổi...từ lúc tay cô chạm vào tay nàng, đôi mắt sáng rực nhìn nàng, nở nụ cười thân thiện với nàng. Chỉ trong một cái chạm mắt, nàng đã biết rằng trái tim đã không là của nàng nữa. Nàng chỉ muốn ở cạnh cô, ngắm nhìn cô, thấy được khuôn mặt rạng ngời khi cô cười. Nhưng...có được không?…
Edit: Quỳnh Nhật CácNguồn :mhd - Tàng thư việnQuynhnhatcac.blogsport.com*** Quyển 2 : Đào chi yêu yêu - Hoàn…
Có những mối tình bắt đầu bằng một ánh nhìn, một nụ cười, hay một lời tỏ tình vụng về giữa những rung động đầu đời. Nhưng cũng có những mối tình đã tồn tại từ rất lâu, từ khi cả hai còn chưa hiểu thế nào là yêu, chỉ biết rằng người kia luôn là một phần không thể thiếu trong thế giới của mình.Thái Hanh và Chính Quốc là như vậy.Họ lớn lên cùng nhau, bên nhau trong những ngày tháng bình yên nhất. Khi Chính Quốc vấp ngã, Thái Hanh luôn là người đầu tiên đưa tay ra. Khi Thái Hanh mệt mỏi với cuộc sống bộn bề, Chính Quốc là người duy nhất anh muốn tìm về. Giữa họ không cần những lời thề hẹn xa xôi, vì cả hai đều tin rằng chỉ cần có nhau là đủ.Nhưng tình yêu, đôi khi không đơn giản như vậy.Sinh nhật mười tám tuổi của Chính Quốc, một ngày đáng lẽ tràn đầy hạnh phúc, lại trở thành dấu chấm hết cho mối tình mà Thái Hanh đã từng nghĩ sẽ kéo dài mãi mãi.Cậu nói chia tay.Cậu nói, tình cảm của cậu dành cho anh không giống tình cảm anh dành cho cậu.Cậu nói, có lẽ ngay từ đầu, cậu đã không hiểu rõ trái tim mình.Những lời nói ấy như nhát dao cứa vào tim Thái Hanh, phá vỡ mọi niềm tin anh từng có về tình yêu của họ. Nhưng anh không biết rằng, phía sau mỗi câu chữ mà Chính Quốc thốt ra, là một trái tim đang rạn nứt không kém gì anh.Có những lời chia tay không phải vì hết yêu.Có những người buông tay không phải vì muốn từ bỏ.Vậy thì... giữa họ, là kết thúc thật sự, hay chỉ là khởi đầu của một nỗi đau khác?…
Tên truyện: Lời nguyền phim thần tượng của Matsuda-kunTác giả: Tam Thủy Nhất SơnTình trạng truyện gốc: đã hoàn thànhTag nội dung: Thanh mai trúc mã - Truyện thiếu niên - Ngọt ngào - Conan - Nhẹ nhàngTóm tắt một câu: Mỗi ngày đều xảy ra tình huống y như phim thần tượngThông điệp: Nhận ra những người luôn âm thầm quan tâm mình.---------Matsuda-kun đang rất phiền não.Nỗi phiền này đã kéo dài hơn hai mươi năm, và có vẻ vẫn còn tiếp diễn. Tên của nỗi phiền não này là: mỗi ngày đều bị vướng vào các tình huống kinh điển trong phim thần tượng với thanh mai trúc mã của mình.Ví dụ như: mỗi lần ngã là chắc chắn ngã vào lòng Hagi; hoặc mỗi khi chơi trò Vua, người bị hại luôn là hai người họ, và hình phạt luôn là các hành động như bế công chúa, kabedon, v.v...Điều quan trọng nhất là ánh mắt của đồng nghiệp nhìn họ ngày càng kỳ quái. Cô Sato ở đội bên còn từng hỏi bao giờ họ tổ chức đám cưới. Nói cái gì thế? Cậu với Hagi chỉ là thanh mai trúc mã thôi mà!Hỏi: Hôm nay Matsuda-kun có chứng minh mình là trai thẳng không?Đáp: Không những không, mà còn ngày càng " gãy" hơn rồi.---------Cảnh báo:Nhân vật ít nhiều sẽ bị occMình edit chủ yếu để phục vụ bản thân, nội dung chỉ đúng tầm 70-80% so với truyên gốc, sẽ có sai sót trong quá trình edit và beta.Truyện được edit khi chưa xin phép tác giả nên vui lòng không bê đi nơi khác ngoài Wattpad của mình----Ngày đăng: 05/08/25Ngày hoàn:…
"Yêu dấu của tụi em ơi, hãy luôn khoẻ mạnh nhé ♡"Bộ truyện này dành ra để cưng chiều một tuyển thủ mang trên mình ID "Faker" và để ôm vào lòng một chàng trai tên "Lee Sanghyeok"…
Tóm tắt: Hào Môn Không Đón Ánh Bình Minh Tư Mặc Kỳ - 55 tuổi, chủ tịch tập đoàn Tư Thị, người đàn ông được cả thế giới ngưỡng vọng, phong lưu, quyền thế, không vướng bận hôn nhân. Một lần tình cờ, hắn bắt gặp Lâm Kha - chàng sinh viên 23 tuổi, thiên tài Toán học, mồ côi từ nhỏ, sống nghèo kiết xác nhưng kiêu ngạo và kiên cường. Tư Mặc Kỳ muốn có con nối dõi nhưng không tin tưởng bất kỳ ai trong giới hào môn. Hắn lựa chọn Lâm Kha - đơn thuần, dễ kiểm soát, rồi sắp xếp một màn gặp gỡ "vô tình" khiến cậu ngỡ mình được yêu. Cậu mồ côi, nghèo, nhưng thông minh và đẹp đến động lòng. Tư Mặc Kỳ thấy thú vị - không phải vì yêu. Hắn chỉ muốn "giữ một món đồ chơi đẹp đẽ bên mình vài tháng", không ngờ chỉ một lần không dùng biện pháp, Lâm Kha lại thật sự mang thai - và là song thai. Khi biết tin, Tư Mặc Kỳ bàng hoàng, nhưng rồi mừng rỡ như điên. "Đúng là món quà ông trời ban. Con tôi, nối dõi tôi... mà không cần ràng buộc với bất kỳ người nào." Hắn bắt đầu giấu đi bản năng chơi đùa, vờ như yêu thương, quan tâm săn sóc cậu từng chút, từ dinh dưỡng đến nghỉ ngơi. Nhưng trong lòng đã sớm tính toán: Khi hai đứa bé chào đời, chỉ cần ép ký giấy từ CHA, giữ lại con - và để cậu biến mất. Lâm Kha ban đầu tưởng mình gặp được tình yêu, càng ngày càng chìm đắm trong dịu dàng hắn dựng nên. Nhưng trong một lần dọn dẹp phòng làm việc của hắn, cậu tình cờ thấy tài liệu pháp lý nhận nuôi toàn phần, và bản ghi âm giọng hắn lạnh tanh.…
[Tình trạng: Hoàn]VĂN ÁNChúng ta gặp nhau lần đầu tiên là khi em mang đôi mắt mù lòa, còn anh mang một trái tim vỡ vụn. Chúng ta là những kẻ cô đơn nguyện tìm đến nhau để sưởi ấm. 4 năm sau gặp lại, anh là kẻ khiếm thính, còn em là nhà thiết kế tài hoa. Chúng ta vẫn cô đơn, nhưng lại chẳng dám lại gần nhau dù chỉ nửa bước. Câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng, nhưng cũng đầy trắc trở, gói gọn lại trong lời tỏ tình của An Chính dành cho người con gái anh yêu "Anh nhìn thấy anh trong mắt em"TRÍCH ĐOẠN1. - Chú ghen tị với người ta. - Đây không phải là câu hỏi mà là một lời khẳng định chắc nịch.- Tôi? Ghen tị? Không thể nào! - An Chính vội vàng định phủ nhận, nhưng người con gái bên cạnh không cho anh cơ hội đó.- Chú ghen tị vì người ta đẹp trai hơn chú, phải không? - Nói rồi, Giai Nghi bật cười khúc khích đầy thích thú - Nhưng mà, chú cũng đừng buồn... - Cô bỗng nhiên bày ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc - Vẻ bề ngoài không quan trọng đến thế đâu, tâm hồn mới là thứ quý giá nhất. Với lại, khoảng cách tuổi tác cũng khá lớn, không thể so sánh với nhau được.2. - Nếu không tính những lần hôn đất, hôn cây, hôn động vật... thì đây là nụ hôn thứ hai của tôi. Còn về vấn đề "chuyên nghiệp" thì... - Anh cố gắng kéo dài giọng - chỉ cần là người tôi thích, không cần dạy cũng tự biết thực hành.3. "Anh không chắc mình có thể đợi đến lúc đó không nữa, Giai Nghi.Chỉ ngày mai thôi, khi em ngoái đầu nhìn về phía ký ức hoen màu của cuối mùa thu ấy, em sẽ nhận ra chuyến xe mang tên yêu thương đã rời bến từ rất lâu rồi. Những gì còn sót lại…