Tên gốc: 天涯客Tác giả: PriestEdit: YểnNguồn: thuyluunien.wordpress.comThể loại: Đam mỹ, cổ đại, ân oán giang hồ, 1×1, ấm áp, HEĐây là nguyên tác của phim đam mỹ Sơn Hà Lệnh, sau khi xem phim xong mình rất thích nên định tìm truyện đọc. Nhưng thấy ít bản được chỉnh lý chỉn chu cho mọi người đọc quá nên mình quyết định beta lại dựa trên bản edit của bạn Yển. Mình xin phép Yển cho mình beta lại bản dịch của bạn ở đây nha, vì mình không tìm được cách liên lạc với bạn. 🌿Mọi người đọc vui thôi chứ đừng bê đi đâu nhé. Nếu có vấn đề gì về bản quyền hãy liên hệ với mình và mình sẽ gỡ truyện ạ. Cảm ơn mọi người và chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. 🌿 🌿…
Đọc đi ùi bt !!! mật bí xíu nhen couple chính là ( Bảo - Yết) Mị sẽ hoàn thành trách nhiệm của một con tác giả vì vậy hi vọng các bạn đọc và góp ý cho Hichi để ngày một hay hơn nha.À cảm ơn các bạn đã đọc truyện của tớ cho dù ít vote đi nữa cũng cảm ơn vì các bạn đã xem truyện!!!(●□●)(●v●)…
- Giáo sư Thẩm! Nếu sau này anh có con thì anh muốn tên nó là gì?- Triệu Vân Lan hỏi- Ừm...để xem nào...Thẩm..Thẩm Nguy...Lan..- Thẩm Nguy vừa suy nghĩ vừa trả lời.- Hả-Thẩm Nguy Lan- Anh khẳng định lại- Đó là tên con bé- Con bé? Anh muốn có con gái sao?- Ukm. Tôi muốn có con gái để nó có thể đẹp như mẹ nó. Nó sẽ đẹp như một bông hoa đào trg xuân. Anh có con gái thì anh muốn nó sinh ra trg khung cảnh nào?- Mùa xuân, nơi có ñ cây hoa đào đang nở rộ.______10 năm sau______Một vườn hoa đào tuyệt đẹp, 1bé con vừa đc ra đời.- Tên cháu là gì?- Thẩm Nguy Lan ạ!...Thời khắc sau 10 năm kể từ ngày ấy. Thẩm Nguy và Triệu Văn Lan sẽ thế nào?…
Kẻ hại người sẽ bị tử thần mang đi Nhưng nếu họ ko mang ngươi đi thì ta sẽ thực thi nhiệm vụ đó thay họ . Ta là ai sao , ha ha ha . Ta là tử thần sát thủ Black Rose , người sẽ mang ngươi về địa ngục để trừng phạt cho những tội lỗi mà ngươi gây ra…
emma cùng các bạn của mình sống những ngày tháng hạnh phúc ở cô nhi viện , họ được ăn ngon, vui chơi giải trí, những khoảng khắc vui đùa và những bài kiểm tra khó nhằn cùng bà mẹ (bảo mẫu) dịu dàng.Nhưng vào một đêm emma biết được sự thật kinh hoang sau cuộc sống màu hồng ấy…
Văn án : Bỉ Ngạn hoa.Không thanh khiết, cũng không vương bụi trần như hoa Sen. Cũng không cao cao tại thượng như vạn hoa chi vương Mẫu Đơn. Bỉ Ngạn mang theo chút gì đó buồn thẳm, mang theo chút gì đó tà ác, mang theo cả huyết sắc đỏ rực.Bỉ Ngạn tượng trưng cho vẻ đẹp của cái chết.Vậy nên, hãy cẩn thận. Nếu gặp phải kẻ mặc huyền y có gia văn Bỉ Ngạn, lập tức tránh xa hết mức có thể. Bởi vì, kẻ đó chính là một Ngân Lang, là người của Thanh Hoa Lâm thị !*Tại một lúc nào đó, ở một nơi nào đó..."Vân Mộng Giang Vãn Ngâm.""Vân Mộng Nguỵ Vô Tiện. Chẳng hay vị cô nương đây là ?""Thanh Hoa Lâm thị. An Nhiên, tự Tử Nguyệt.""Đồng môn, Diệp Anh, tự Quỳnh Như.""Đồng môn. Hạ Liễu, tự Thừa Phượng."*"Thứ lỗi, nhưng các cô tu ma sao ?""Thẳng thắn ghê nhỉ." Nàng mỉm cười "Nhưng không, chúng tôi không 'tu'. Mà vốn dĩ, chúng tôi đã có một nửa là 'ma' rồi."*Tên: [Đồng Nhân Ma Đạo Tổ Sư] Đứa Con Của Trăng.Tác giả: Nhất Thế An NhiênDiễn chính : Dung Hoàn Viễn x Lâm Tử Nguyệt.Phụ diễn : Vong Tiện, Hi Trừng, Nhiếp Dao, Tang Nghi, Tiết Hiểu, Truy Lăng, Tống Ninh.Credit: Crevan_GessoLưu ý : Lệch nguyên tác, OOCNgày đăng : 13/03/2020Ngày hoàn : ??/??/202?Số chương : ???Tình trạng : Đang tiến hành.…
"Người con trai mà tôi vẫn luôn thầm thương ấy, đã nhấn chìm bản thân xuống đáy biển lạnh lẽo bao la."Bộ này Bạch Cửu dừng lại, Anh Lỗi ông chủ.Ý tưởng của tui ạ.❌ Cốt truyện khác phim, có thể sẽ cách xa phim rất nhiều.❌ Ai không thích đọc có thể thoát.❌ Truyện chỉ mang tính giải trí, chữa lành sau khi xem phim không áp đặt đời thực.Ko mang truyện đi nơi khác.…
Thời gian lưu lại dấu chân, nhân gian bốn mùa luân hồi, chuyện xưa của bọn hắn không có điểm cuối cùng, chỉ có yêu thương sinh sôi không ngừng.(Mỗi phần là một thiên độc lập văn, lấy tiết khí vi chủ đề).…
Sau khi bị người con gái anh yêu bỏ đi không một lời từ biệt, Kim Taehyung trở thành một con người lạnh lùng, vô cảm. Lại bị gia đinh ngăn cản ước mơ, anh dần dần mất niềm tin vào mọi thứ, cảm giác như cuộc sống này chỉ có tuyệt vọng và tuyệt vọng đan xen lẫn nhau.Kim Taehyung, một con người có phần khó hiểu, thích ở một mình, thích ăn một mình, thích làm mọi thứ một mình. Mới 19 tuổi, ở tuổi thanh xuân vô cùng đẹp đẽ, cái tuổi mà con người ta muốn yêu và được yêu, thì anh lại không còn tin vào ba cái thứ gọi là tình yêu nữa. Nhưng rồi một ngày cô gái ấy xuất hiện, chỉ dùng đôi tay nhỏ nhắn của mình đã có thể kéo anh thoát ra khỏi thế giớ tăm tối và u buồn, cũng chính cô đã một lần nữa đã khơi dậy niềm đam mê ca hát trong anhLần đầu viết fic nên chắc sẽ có nhiều sai xót, mình học văn kém, viết chỉ để thỏa mãn niềm đam mê thôi thế nên dở tệ thì mọi người cứ đáp đá thẳng tay để mình rút kinh nghiệmFic không chỉ viết về tình yêu mà còn nói về cuộc sống của 1 fangirl ^^ mong mn ủng hộ…
Tên truyện : TRỤY LẠC (RƠI XUỐNG)Tác giả : Điềm Thố NgưSố chương : 81 chương chính văn + 2 ngoại truyệnThể loại : Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngược luyến, Đô thị tình duyên, Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủEditor & Beta : lanhuong_eChu Vãn x Lục Tây KiêuMọi người trong trường trung học Dương Minh đều biết, Chu Vãn hướng nội yên tĩnh, Lục Tây Kiêu kiêu ngạo khó thuần.Hai người khác nhau như trời với đất, có chọc tám cây gậy tre cũng chọc không tới.Nhưng không ai nghĩ rằng, đến một ngày hai người này lại ở bên nhau.Theo đó, lời đồn đãi thay đổi thành ----Người như Lục Tây Kiêu, thay bạn gái như thay áo, chẳng qua Chu Vãn kia dựa vào việc có khuôn mặt mối tình đầu, nhất thời cảm thấy mới mẻ, không bao lâu sau Lục Tây Kiêu sẽ chơi chán.Quả nhiên sau đấy, Chu Vãn chuyển trường, Lục Tây Kiêu lại giống như trước, du hí nhân gian.Tất cả mọi chuyện cứ như chưa từng phát sinh.Cho đến đêm say rượu đó, anh giống như nổi điên mà gọi điện cho Chu Vãn, bất chấp việc cô không thèm nghe, gọi đến khi Chu Vãn nhấc máy mới thôi.Cô không nói chuyện, Lục Tây Kiêu cũng chẳng thèm hé lời.Hai người ngầm phân cao thấp.Lục Tây Kiêu cúi đầu, cứng rắn dùng chút tôn nghiêm cuối cùng : "Chu Vãn, chỉ cần cậu nói một câu yêu tôi, tôi sẽ tha thứ cho cậu."Giọng nói của cô gái lạnh lẽo, gọi tên anh : "Lục Tây Kiêu."Ba tiếng ấy đã thành công khiến cho Lục Tây Kiêu đỏ mắt.Cô cực kỳ bình tĩnh mà nói : "Tôi không yêu cậu, trước giờ là tôi lừa cậu."--- (Đọc tiếp văn án ở chương 31) ---…