NOTP vui lòng clickbackWarning:ooc,lệch nguyên tác,cs yếu tố blKhông reup hay chuyển ver khi chưa có sự cho phép dưới mọi hình thức----"Hoa hướng dương luôn hướng về phía Mặt TrờiNhưng nó quá nhỏ bé để Mặt Trời có thể thấy nó..."----"Với người không yêu mình thì mọi cố gắng đều trở nên vô nghĩa."---"Xin lỗi nhưng ta chỉ là bạn..."…
thể loại:tâm lý tội phạm,yếu tố tình dục,18+,kinh dị,máu me,...Tiểu thuyết có các yếu tố gây sốc,hành vi dã man của tội phạm sẽ không phù hợp với những trẻ em dưới 18 tuổi,cân nhắc trước khi đọc!…
Author: MiukiutiBeta: Nhok TairaBiCouple: Hơi một chút Thiên NguyênVương Nguyên luôn thể hiện mặt hoàn mĩ của bản thân dưới mọi ánh đèn sân khấuCậu luôn dùng nụ cười mĩ mãn để hoàn thiện nhiệm vụ của mìnhNhưng có ai biết được rằng một Vương Nguyên như thế lại sợ ánh nhìn của mọi người đến nhường nàoĐây là oneshot đầu tiên của mình, nên không tránh khỏi sai sót, mong các bạn đọc thông cảmMặc dù viết không được hay nhưng đều là công sức của mình bỏ ra, vì vậy mong các bạn tôn trọng và không mang đi dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của mình~~~~Cuối cùng, chúc các bạn đọc vui vẻ…
"Ái tình là phù du. Ta nguyện làm phù du, hôn lên khóe mắt nhòa lệ rồi tan biến.""Đại huynh, có thể giải thích chữ 'ái' này bằng cả đời không?"Không trách người vô tình, cũng không trách hữu duyên vô phận. Chỉ là đơn thuần, yêu không oán hận. =================Đều đã cùng vì một cái tên mà nặng lòng. Cớ gì y lại có thể bình tĩnh thong dong đến thế? "Buông tay như vậy, huynh cam tâm?"Liễu Thanh Ca nói xong liền vô hạn hối hận, lại nhịn không được tự châm chọc chính mình. Thật ích kỉ. Biết rõ thất tình không chỉ có mình, mất mát không chỉ có mình, tổn thương nhất cũng không là mình. Hắn lại vẫn khổ sở muốn trách móc. Y vẫn cười, như ngọc thạch nát tan thành vạn mảnh. Quật cường, lại thê lương."Ai nói cười là không đau, là cam lòng đâu?""Nhưng trước đây, bây giờ, hay sau này, ta không hối hận."Nhạc Thanh Nguyên, yêu bất oán bất hối.+++++Truyện đồng nhân HTTCNVPD của Mặc Hương Đồng Khứu, cảm phiền tôn trọng cp nghịch thiên này. Xin hãy ủng hộ và vote nếu yêu thích…
Tiêu Chiến - một cánh tay đắc lực của ông trùm. Vào một lần cận kề cái chết, Tiêu Chiến lao xuống vực cùng kẻ thù của anh. Trời sinh anh mạng lớn, may mắn thoát nạn, từ đó anh quyết không dính líu đến xã hội đen nữa. Nhưng trời cho anh mạng lớn nào cho anh sống an nhàn như thế. Anh gặp lại kẻ thù không đội trời chung của mình. …
Tác giả: Huỳnh Ngân Hương; Thể loại: Phong cách Việt Nam, ngôn tình, cổ đại, cung đình, truyện ngược; Giới thiệu: "Hoàng hậu, người đi rồi vậy cung Phượng Xuân sau này phải làm sao?"Tiếng khóc thút thít của cung nữ vang lên trong cung điện trống vắng. Người phụ nữ mặc địch y đứng trước khung cửa khóa chậm rãi cúi đầu, hơi thở mỏng tưởng chừng như ngắt lúc nào chẳng hay."Ngươi nói xem, ta còn có thể gặp được cha và anh cả một lần nữa không nhỉ?" - Nàng chớp mi, ánh mắt dõi ra ngoài cung Phượng Xuân mà càng thêm vô vọng. Ánh sáng cuối đông thật yếu ớt, yếu tới mức chẳng đủ rọi vào trong gian phòng tăm tối này của nàng."Hoàng hậu, người là hy vọng cuối cùng của họ Bùi, người đi rồi làm sao trả thù được cho họ Bùi!" - Thanh Trúc quỳ sụp xuống sàn đất bụi bặm.Thục Tư khẽ bật cười tự giễu, nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má hồng. Cả cuộc đời này, người nàng áy náy nhất chính là cha và anh cả. Đến những ngày cuối đời, tiếc nuối lớn nhất cũng là hai người họ. Họ Bùi có Bùi Thục Tư có lẽ chính là nỗi ô nhục lớn nhất. Xuống âm ti làm sao dám nhìn thẳng mắt họ đây?Bàn tay gầy guộc của nàng từ từ trượt khỏi khung cửa gỗ cũ kỹ, hàng mi dài cũng chậm rãi khép lại. Nàng xoay người, trút bỏ từng lớp địch y nặng nề, bờ môi khô tới tróc da lặng lẽ ngân nga câu hát: "Thuần Dương Thuận Từ hậu... Mụ ác hại Nguyên phi... Lệ Dương người ở lại, vắng một bóng người thương... Lệ ấm nhòa má ngọc, nào biết người nơi đâu..."Giọng cất lên càng lúc khàn rồi cuối cùng nghẹn lại nơi cổ họng.…
Hồ lê, ẻm. Bớt xàm, thì đây là nhưng mẩu chuyện kể về cuộc đời của tui, gọi là nấm cũng được. Số mà, cớ soanh ra là cao có .... .Ai đồng cảnh ngộ thì vote phát, thấy hay thì cũng vote phát, không hay thì fl phát, không đồng cảnh ngộ+không hay thì...IB với tui...NGUỒN: GOOGLE…
Có bao giờ bạn muốn hóa thân thành 1 nhân vật trong câu truyện không... Bạn thích cung đấu? Thích trạch đấu? Thích những đấu đá âm mưu hiểm độc nơi cổ đại? Nhưng không có câu truyện nào hay hợp ý bạn ?! Bạn thích chơi game cung đấu nhưng mọi thứ không thú vị vì đã được lập trình sẵn?! Qúa nhàm chán đúng không !? Vì vậy, sao không tự mình viết nên câu truyện của bạn..? Cùng với bọn mình, bạn có thể hóa vai thành nhân vật ưa thích, cùng nhau tạo nên câu truyện li kì, thú vị. Các nước đi bất ngờ, có thể hóa thành bất kì vai bạn ưa thích từ các tiểu thư khuê các đến phi tần chốn hậu cung. Bọn mình là kiểu ROLE TRUYỆN CHAT nha ! ___Chúng mình có lập 1 nhóm zalo để mọi người tự chọn thân phận cho mình rồi hóa thân về Cổ Đại để tranh đấu.___ Hãy cẩn thận nha, bởi vào đây, sai một li đi một dặm, việc quên lễ nghi ở đây có thể khiến bạn mất mạng đó nha~ Nhóm rất vui và thú vị, có thể ngồi tán chuyện cả tối cũng không chán. Ngoài ra nhóm còn có các dân chuyên sẽ giúp bạn giải bài tập khó. Nếu thích, có thể call và show giọng cùng các huynh đệ tỷ mụi nhe~ Yêu cầu nhóm là: Không kể nam nữ, văn minh, lễ phép, ít chửi tục, chăm onl, không out chùa. Nhóm mình rất hiền lành, nên rất ít cãi cọ a. Nhưng đừng dại dột mà thử thách sự kiên nhẫn của nhóm mình, phạm luật + thiếu lễ phép là sẽ có war a~~~ Ai không phù hợp thì cứ lướt qua. 0909271027…
Tên gốc: Hào môn pháo hôi khai thủy phát tiêuTác giả: Lãnh NhĩThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Trọng sinh, Song khiết, Hào môn thế gia, Hoan hỉ oan gia, Sảng văn, Đô thị tình duyên, Pháo hôi, Kim bài đề cử, 1v1Tình trạng bản gốc: 147 chươngTình trạng bản edit: đang lết 💤 Editor: wefulz⛔️Bản edit chưa được sự đồng ý của tác giả và hoàn toàn phi lợi nhuận. Đề nghị các bạn không REPOST lên bất cứ đâu⛔️❗️Truyện edit có vài chỗ sẽ bị ảnh hưởng cảm xúc của cá nhân (xưng hô) của editor, mong quý zị thông cảm 🫂 ❕Không đảm bảo dịch đúng 100% nhưng sẽ cố gắng theo sát trên 80%❕Không có lịch up truyện cố định, lúc sẽ up nhiều chương 1 lần, lúc nhỏ giọt như cà phê ly tuỳ thuộc vào tình hình trên trường. Tui mới lọt hố thui, vừa dịch vừa đọc nên có sai sót gì mong quý zị có thể nhẹ nhàng đóng góp ý kiến và bỏ qua ạ…
Từ lúc lên cấp ba, cái tên Lê Hoàng Minh cứ suốt ngày bám đuôi tôi, mười ngày thì hết chín ngày mè nheo, đau hết cả đầu ấy. Nhưng chỉ cần một buổi vắng của cậu ấy người tôi như lửa đốt, chỉ muốn học sớm để về nhà. Cảm giác nó khó tả cực, cái bóng mang tên Lê Hoàng Minh dường như đã bám chặt vào người tôi rồi, không vứt bỏ được. "Này Lê Hoàng Minh! Hãy mau trình tội trẫm sẽ rộng lượng tha thứ." Cậu ta giương mắt nhìn tôi, trên khuôn mặt còn có vài nét cau có, nhưng nhìn lại vẫn cứ đáng iu sao ấy."Ngọc Châu cô nương, người xem thần bệnh đến nông nỗi này là vì ai??" Chuyện cũng không có gì to tác, chỉ là hôm qua trời mưa một trận đúng to, nhưng xui cái tôi ra ngoài lại không mang theo ô, nên cậu ấy đã dầm mưa chạy nhanh đến đón tôi. "Trẫm cũng đâu ép ngươi tới đón..."Cre bìa: Pinterest#Lehoangminh #Huynhngocchau…
vốn cô có một cuộc sống êm đềm bên một tình yêu đẹp với người yêu mình.nhưng cuộc đời có những ngã rẽ bất ngờ để cô phải lựa chọn,phải trải qua những cay đắng, tủi hờn😐…