lão Nương
Tình yêu mãnh liệt giữa yêu hồ và pháp sư trừ yêu...tình yêu xuyên thời đại...500 năm...ta chờ chàngKiếp trước yêu chàng...kiếp sau vẫn muốn yêu chàng...dù cho ta quên đi chàng, chàng cũng chẳng nhớ chút kí ức nào về ta...…
Tình cảm thời niên thiếu.…
Thể loại: 12 CS, tiểu thuyết thiếu niênTiến độ: đang viếtLịch ra chap: 2 chap/ tuầnTác giả: Bơ Bio: Vì bây h ai cũng thích đọc chuyện ngon tềnh, nên mình sẽ kết hợp chòm sao và ngôn tình lại nhé ;) Vì mình lười biếng nên lịch ra chap chua chac chắn nên chho mình quỵt vài chap hehhh Ủng hộ truyện mình nha~…
Mối tình thời tuổi trẻ là thứ khiến ta hạnh phúc nhất. Là thứ xa xăm phiêu du bồng bột, cũng giống như những bông hoa cúc vàng vậy…
"Thầy, chúng ta yêu nhau đi"1 buổi sáng nọ, khi hắn đang dọn đồ trong phòng, cô học trò nhỏ đẩy cửa bc vào, hùng hồn tuyên bố. Hắn lười biếng liếc mắt, khóe môi khẽ cong lên"Tôi ko phải thầy của em""Thầy ko biết à, 1 ngày là thầy, cả đời là thầy" cô học trò vẫn ngoan cốHắn khẽ nhíu mày " ai bảo em thế?""Con bạn em" cô tươi cười đáp rồi chạy tới ôm tay hắn "em yêu thầy, làm bạn trai em đi""Tôi ko thích" hắn dùng ngón tay đẩy trán cô, xua xua tay "về đi, ở đây ko có chỗ cho em tỏ tình đâu" Cô nguýt dài 1 cái, rồi lon ton đi ra cửa, ngoảnh đầu lại, nở nụ cười gian xảo, dõng dạc nói"Mai em lại tìm thầy. Chừng nào thày kết hôn em mới từ bỏ"Hắn thở dài, khẽ bật cười trêu chọc" mai tôi kết hôn đấy…
Hừ,, anh nghỉ cánh cửa này làm khó được tôi sao, anh phải nghĩ thử trước đây tôi làm nghề gì, muốn nhốt ông hả không dễ đâu.…
hiện tại roi đang đu 4 cp nha nhiều có thêm cp sẽ tự có fic mới ok vô nek 🙆…
Tổng Văn Án…
"BỌN EM KHÔNG PHẢI NGƯỜI YÊU!!!"Ờ, tao suýt tin.…
-"Tao luôn tin tình yêu là do định mệnh. Định mệnh đã khiến hai con người lạ gặp nhau, quen biết nhau và yêu nhau giữa biển người mênh mông. Nhưng có phải tao không là gì của mày đúng chứ?"…
"Như một đoá hoa xinh đẹp, em khoác trên mình bộ cánh tinh khôi. Nở với tôi một nụ cười mỉm thuần khiết, đầy xao xuyến.""Tôi như muốn quấn quýt lấy em, sẻ chia cho em nghe những lời yêu ngọt ngào để em cảm thấy bản thân là cô gái hạnh phúc nhất trên thế gian. Tôi muốn đôi ta như đôi chim uyên kia, hót lảnh lót cho cuộc tình chớm nở này!....."."Như một đoá hoa héo tàn, kiệt quệ trước bão tố. Em lê lết tấm thân mình gắng sức trên đôi chân chạy trốn. Đáng thương cho thân thể em la liệt trên nền đất lạnh lẽo thấm nhuần màu máu.....""Em muốn chạy trốn!""Chạy trốn khỏi tôi!""Bão tố của đời em........."…
Bởi vì hoàng đế quảng tuyển tú nữ, làm cho không nghĩ vào cung nữ nhân cấp tìm trượng phu,Khả giống hắn như vậy thưởng thủ, lại nhiều lần suýt nữa bị nhân bắt đi làm có sẵn cô gia ,Nàng vẫn là lần đầu nhìn đến, đáng tiếc, đừng nói nàng đối loại này quang có hời hợt thư sinh không có hứng thú,Bằng phụ thân hiển hách chiến công, nàng này nữ tướng quân nhưng là bị thiên tử đặc biệt cho phép không cần vào cung tham tuyển,Cho nên người nào muốn cứ việc giáp đi xứng, không có nhu cầu cấp bách nàng sẽ không cùng người đoạt,Chính là nàng có giúp người thành đạt, cố tình có nhân ý định tha nàng xuống nước,Không chỉ có thừa dịp loạn cùng nàng đến cái miệng đối miệng thân mật tiếp xúc, cãi lại khẩu thanh thanh kêu nàng nương tử,Tạm thời khi hắn là chó cùng rứt giậu mới không cùng hắn so đo, không nghĩ tới thằng nhãi này nhưng lại lấy oán trả ơn,Mà chống đỡ hắn bội tình bạc nghĩa đắc tội danh đem nàng bẩm báo trước mặt hoàng thượng,Mà thẳng đến đối chất nhau, nàng mới biết được, nguyên lai hắn vẫn là hoàng tử một quả,Vì thế, ở người ta phụ tử rõ ràng thông đồng một mạch dưới,Làm người thần hạ nàng chỉ phải tự nhận xui xẻo gả cho hắn lấy kì phụ trách,Bất quá nếu nghĩ đến hắn là hoàng tử, nàng liền không làm gì được hắn, kia có thể to lắm sai đặc sai,Đầu tiên phạt hắn mỗi ngày ngủ thư phòng, nếu dám hành động thiếu suy nghĩ, hừ hừ, quân pháp hầu hạ!…
"ngủ quên trên vai anh" là tác phẩm thuộc project 回答爱情summary: tưởng rằng đã rời xa, nhưng định mệnh vẫn để họ gặp lại. một ánh mắt, một câu chào, rồi một đêm quấn quýt như chưa từng có những tháng ngày xa cách. nhưng khi bình minh ló dạng, họ sẽ chọn bước tiếp hay lại quay lưng rời đi lần nữa?couple: lee minhyeong - lee sanghyeokchúc độc giả ngon miệng!…
Sống trong 1 thế giới lộng lẫy xa hoa đầy cạm bẫy,hắn, Vương Tuấn Khải, cũng như bao công tử nhà giàu khác, ăn chơi đàn đúm, kết giao bừa bãi, chơi gái tùy tiện, đối với hắn phụ nữ chỉ là công cụ phát tiết, khi hắn chơi chán rồi thì vứt bỏ không liếc mắt. Cậu, Vương Nguyên, được mẹ sinh ta bất đắc dĩ trong một gia đình nghèo nàn, sống trong sự thiếu thốn tình thương của cha. Từ khi lên 3,cậu đã nhận thức được cuộc sống của cậu, cậu biết mẹ sinh ra cậu là 1 gánh nặng nhưng mẹ vẫn yêu thương, chiều chuộng cậu,mẹ luôn nói cha cậu đã mất lâu rồi nhưng cậu biết chính người đàn ông đó đã ruồng bỏ cậu và mẹ cậu.Bởi vậy cậu luôn căm hận bản thân và người cha vô trách nhiệm của mình.Cuộc sống của 2 người như 2 đường thẳng song song,cứ ngỡ sẽ không bao giờ cắt nhau, cho dù có cắt nhau thì cũng sẽ rời xa mãi mãi, khôg bao giờ có thể trùng lên nhau.Nhưng định mệnh, số phận đã khiến họ chạm mặt nhau, liệu biến cố gì có thể xảy ra giữa hắn và cậu ? Liệu họ có đến được với nhau hay không? Hay chỉ có thể lướt qua rồi rời xa mãi mãi ?THỂ LOẠI: Thanh xuân vườn trường, ngược, lạnh lùng mỹ cường thụ × băng lãnh,bá đạo, thê nô công , công sủng thụ,ngược trước ngọt sau, longfic , sau một thời gian dài mới có H.(dù sao cũng phải có xôi thịt chứ mị không nỡ để độc giả ăn chay hết đâu :)))Pairing: Khải - Nguyên LẦN ĐẦU VIẾT FIC NÊN MỌI NGƯỜI CỨ NÉM GẠCH ĐÁ THOẢI MÁI, MỊ NHẬN HẾT VỀ XÂY NHÀ (NÓI ZẬY CHỚ NÉM NHẸ TAY THUI CHỚ CHẢY MÁU ĐẦU MỊ CHẾT :))))…
Isagi Yoichi sinh ra tại Đức , cậu sống tại một khu ổ chuột luôn bị người cha bạo hành . Khi ấy , ở nơi đó cậu gặp được một người cậu coi là chỗ dựa dành thứ cảm xúc nhỏ nhoi còn lại của mình ...._au , boylove , có liên quan tới bóng đá…