Mùa thu năm 2029, có 39 học viên bắt đầu chuyến tàu thanh xuân mang tên cấp 3, đem hi vọng cùng sự nhiệt huyết trào dâng thổi bừng lên ngọn lửa đam mê. Mở ra con đường mới, cuộc sống học đường mới.Mùa thu năm 2032, có 39 học viên đóng gói tuổi trẻ của mình gửi lại nơi ký ức. Đợi một ngày gió nổi trời trong, hoa bay rực rỡ sẽ cùng nhau trở về, cùng nhau họa lại bức tranh thanh xuân đầy nhiệt huyết năm đó."Nguyện cho các cậu bốn mùa luân chuyển có nắng mai chiếu rọi. Một đời bình an!"…
‼️sử dụng ngôn từ cực kỳ tục tĩu (hãy chắc rằng đã được cảnh báo)story in class 11ctitle: 12cs | flip flopauthor: _sernekwarning:- chắn chắn và đương nhiên trong truyện sẽ có nhiều từ ngữ "người lớn", "thô tục" nếu ai không đọc được thì kick nhé.- trong truyện sẽ rất nhiều chỗ mình không viết hoa - đây là một câu truyện do mình tự nghĩ nên các tên địa điểm, hay bối cảnh,... đều không hề có thật.- đa số hình ảnh sẽ được siêu tầm trên pinterest và instagram, facebook,...* truyện này của mình viết ra để giải toả nỗi lòng cho bớt căng thẳng của bản thân mình và nếu chuyện của mình làm các cậu vui thì mình cũng hạnh phúc lắm luôn (● ˃̶͈̀ロ˂̶͈́)੭ꠥ⁾⁾*chúng ta hoàn hảo khi có nhau…
Ma cà rồng luôn được biết đến như những kẻ quý tộc máu lạnh bị các đấng bên trên trừng phạt bởi những tội lỗi mà chúng gây ra. Chúng phải chịu đựng sự ghẻ lạnh, xa lánh của những người xung quanh và thậm chí từ chính những người thân của chúng nữa.Nhưng vì vẫn thương xót cho sự cô đơn của chúng, ngài đã ban một Eva có thể cảm hóa được chúng, cho chúng sự ấm áp mà bấy lâu chúng ao ước. Tuy nhiên nàng lại là một phàm nhân, có thể chết và trải qua kiếp luân hồi. Vì vậy chúng thà săn lùng nàng đưa về bên mình còn hơn là lại phải chịu sự cô đơn lạnh lẽo một lần nữa.....Nhưng hết lần này đến lần khác, các đấng bề trên đều cho bọn chúng trải qua những thử thách để tiến tới người mà chúng luôn mong ước- Eva.Nhân vật chính là Enhypen và Hanbin, truyện chỉ dựa trên trí tưởng tượng của mình cũng như cách hành văn vẫn còn hơi lủng củng do non tay nên mọi người cứ thẳng thắn nhận xét cho mình tiến bộ nhé. Thôi không dài dòng nữa, mời mọi người thưởng thức câu truyện nhé.…
< Một đen đá không đường và một người yêu thương không đá iemm><3Thể loại : cuộc sống thường nhật, ngày thườngNgày bắt đầu : 13-10-2024Ngày kết thúc : ???Lịch ra chap : ngẫu hứng, có ý tưởng thì có chap 🛸Đã chốt cp sẵn, nhận góp ý nhẹ nhàngKết HE hoặc OE tùy tâm trạng của Ká lúc đó, nhẹ nhàng tình cảm. Tuyến tình cảm khá nhanh, đọc chủ yếu để giải trí và quắn quéoXôi thịt nhẹ nhàng lướt qua, không quá thô tục. Vẫn là châm ngôn bình yên yêu đời thường thấy.Dự kiến đây là đứa cuối, vì năm sau thi chuyển cấp.Có lẽ 2026 sẽ có 1 đứa nữa…
Cà phê rất đắng. Cậu và tớ, non nớt, khờ dại và ngây ngô. Những lần chạm tay cùng đôi má đỏ, tớ mãi hoài nhớ nụ cười của cậu cùng sự say mê của tớ. Hoa phượng đỏ thắm, cùng màu áo trắng tinh khôi, vẫn là cậu đẹp nhất trong mắt tớ. Cà phê rất đắng, và tình yêu cũng thế.…
Đồng hồ cổ từng nhịp tích tắc, kim bạc chậm rãi xoay qua, năm tháng của chúng ta, những nuối tiếc ấy...Liệu có thể quay lại?Thật ra tôi biết mỗi người đều có một khoảnh khắc nuối tiếc khi còn trẻ. Chúng ta vô tư, đơn thuần nhưng cũng non dại. Trước những lựa chọn, những tình cảm thanh xuân, trước cả ước mơ và tương lai phía trước đều từng do dự, e ngại tiến bước. Ai mà chưa từng trải qua cơ chứ?Tôi cũng vậy...Có những nuối tiếc không thể vãn hồi được nữa, chỉ còn cách thông qua trí tưởng tượng của chính mình, hiện thực hóa mong muốn nhỏ bé ấy bằng câu từ.Tôi hối hận rồi, rất nhiều...Mong bạn nếu đọc được câu chuyện này sẽ không như thế.Hãy trân trọng tháng ngày ngắn ngủi còn lại của mùa xuân cuộc đời. Đừng than thở mệt mỏi, đừng ngại nắng ngại mưa, đừng tính toán thiệt hơn. Có những phép tính khi hoàn thành rồi sẽ nhận ra kết quả chẳng còn ý nghĩa gì nữa bởi vì ý nghĩa đó chỉ dành cho một thời điểm thích hợp mà thôi.Cầu mong bạn sẽ sớm nhận ra thời điểm đó để nắm chắc lấy nó, đừng như cánh hoa phượng vuột khỏi tay không thể bắt lại được nữa...…
Hello mọi người, đây là bé fic mới của mình . Bé fic này chỉ đơn thuần là tưởng tượng, không có thật . Vì thế lời văn sẽ còn hơi sượng do còn non tay, mong mọi người ủng hộ 💚💙 .…
Chúng ta sẽ gặp rất nhiều người cũng sẽ tạm biệt rất nhiều người đều là vì duyên nợ. Mà nếu đã là duyên thì không thể tránh, nợ thì phải trả. Vậy thì tôi sẽ tình nguyện dành cả cuộc đời này để trả nợ cho em…