3,744 Truyện
Thơ với chả thẩn

Thơ với chả thẩn

127 28 46

Ổ thơ, hứng gì viết đó, dân chuyên có thấy xin nhẹ tay 👉🏼👈🏼💦…

Cổ Đồng Hạ Sơn - 古董下山

Cổ Đồng Hạ Sơn - 古董下山

14 0 2

Tác giả : 缘何故- Duyên Hà Cố ( Dịch thô sơ thì có nghĩa là Duyên cớ là tại sao ? :> ) Editor : ThyBẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. Reup nhớ ghi nguồn.BẢN DỊCH KHÔNG CHÍNH XÁC 100% VÌ MÌNH CHỈ DỰA VÀO TỪ ĐIỂN VÀ VỐN TIẾNG TRUNG NĂM HAI ĐỂ DỊCH THÔI NÊN CÓ SAI SÓT THÌ MỌI NGƯỜI CỨ CMT ĐỂ MÌNH SỬA NHA. YÊU TẤT CẢ MỌI NGƯỜI.Văn án : Thế kỷ 21 vĩ đại, tươi sáng và tiên tiến.Một lão cổ lỗ sỉ ngốc ngốc trên núi không biết đã trôi qua bao nhiêu năm rồi.Vì để trọng chấn tông môn, mượn một thân xác, giấu ngân lượng và tiền bạc xuống núi vào thành phố.Sau đó hắn phát hiện, cái chuyện trọng chấn tông môn này, địa điểm, xây nhà, trang trí, nhân lực, an ninh xã hội ......... Từng việc từng việc, ngày nay muốn lập nghiệp cũng thật khó khăn. Tiền cũng không dễ kiếm, việc cũng không dễ tìm, lúc đói chỉ có thể dựa vào việc ăn cô hồn dã quỷ để duy trì được sự sống.--------Đại nhi tử Vệ gia ba không thương mẹ không yêu mất tích mấy tháng lại quay trở về rồi.Đột nhiên tính tình thay đổi lớn, vui giận thất thường, giá trị vũ lực vượt tiêu chuẩn, nhìn ai không vừa mắt liền đánh, phô thiên cái địa.Cháu trai cũng khác rồi, chơi đùa cũng không thèm, suốt ngày làm mưa làm gió đi mê tín dị đoan. Như vậy sao được ? -------- Câu chuyện làm giàu của một đại sư, nhân vật chính phô thiên cái địa vạn người mê, nồi niêu xoong chảo cô hồn dã quỷ sơn hào hải vị cái gì đều ăn, phi thường xa hoa lãng phí không cần mặt mũi. Câu chuyện xưa tất cả chỉ là hư cấu, kiến thức chuyên ngành đều là nói linh tinh, bệnh thầ…

Nghịch Thần Ấn

Nghịch Thần Ấn

7 0 5

Tiểu Lục - một thiếu niên thôn dã sinh ra giữa núi rừng mù sương, cả đời chỉ mong sống yên ổn bên phụ mẫu và tiểu muội muội. Hắn chưa từng mơ đến tiên đạo, cũng chẳng màng công danh. Nhưng chỉ một bước chân lạc lối vào khe đá kỳ lạ, vận mệnh hắn đã rẽ sang một hướng không thể quay đầu.Một ấn ký đỏ như máu - Huyết Ấn - khắc sâu vào linh hồn hắn, đánh thức dị lực cổ xưa, những giọng nói xa xăm, những bí mật bị phong ấn ngàn năm. Từ một thiếu niên yếu ớt, hắn bị cuốn vào thế giới tu luyện đầy hiểm ác, nơi sinh tử chỉ cách nhau một hơi thở, nơi lòng người còn khó lường hơn trời cao.Không chỉ tu luyện, Tiểu Lục còn mang năng lực đặc biệt: cộng hưởng và phát huy sức mạnh của các loài dị thú cổ xưa. Trên hành trình truy tìm sự thật, hắn sẽ lần lượt thu phục, hiến tế, hoặc ký kết huyết khế với những dị vật kỳ dị trong thiên địa, khai mở từng tầng sức mạnh của Huyết Ấn.Không phải hắn lựa chọn. Nhưng tất cả như đã được khắc sẵn trong máu thịt, tựa hồ một lời gọi mơ hồ từ kiếp trước, chỉ chờ thời điểm thức tỉnh.Là trùng hợp, hay là thiên mệnh?Là hắn đang chống lại số phận... hay đang dần bước về con người thật sự của mình?Nếu tất cả đã được định sẵn, thì hắn tồn tại để làm gì?Nếu không, thì vì sao mỗi bước hắn đi, lại như có vô số ánh mắt từ bóng tối dõi theo?Tiểu Lục không cam tâm.Nếu thiên đạo muốn hắn gục ngã, hắn sẽ nghịch thiên mà đi.Dù phải vẽ lại mệnh số bằng máu, bằng linh hồn... hoặc bằng chính sinh mệnh của mình.…

(BETA) [Đồng nhân] [Visual Prison] Vampire's Princess: Bloody Moon - By T.K.

(BETA) [Đồng nhân] [Visual Prison] Vampire's Princess: Bloody Moon - By T.K.

82 5 2

[Thế kỷ không xác định...] Chạy, Estia hốt hoảng, vội vàng đuổi theo những con người quan trọng với mình. Nhanh hơn, nhanh hơn nữa! Đôi chân cô mỏi nhừ, lồng ngực cô phập phồng theo nhịp thở gấp gáp, đôi đồng tử như chứa đựng cả bầu trời hoàng hôn dần bị bao phủ bởi màu sắc tuyệt đẹp của Huyết Nguyệt. Giống như chú chim nhỏ vùng vẫy nơi biển máu đỏ tươi, để rồi hoàn toàn bị nhấn chìm vào... Ah~ Nó mới tuyệt đẹp làm sao! Để cho nổi sợ xâm thực, Estia bàng hoàng, đồng tử mỗi lúc càng mở to hơn. Tại sao mọi thứ lại trở thành như thế này? Phải chăng đây là số phận an bài của kẻ bị nguyền rủa? Estia đã sắp đuổi kịp, một chút nữa thôi là bắt được hạnh phúc... Như tiềng gầm của mãnh thú, âm thanh của gió mạnh, như thể đang thét gào vì giận dữ, điên cuồng vồ lấy Estia. Nó xé toát mặt đất vững chắc, hất cô ra xa. Đập mạnh vào thân cây, Estia đau đớn, ho ra từng ngụm là máu tươi. Cô ngậm chặc miệng lại để ngăn cho những âm thanh yếu đuối không thể nào phát ra. "Emma, Jant, Ranna... Các cậu đừng... Đừng đi mà, đừng... Bỏ tớ lại một mình..." Đêm hôm ấy, chỉ còn lại một mình, sự tồn tại của cô độc...••• "Cô chủ, chu kỳ của Huyết Nguyệt lại sắp sửa đến, người có dự định..." Chàng quản gia vẫn đứng yên tư thế, tay đặt trước ngực, thoạt nhìn có vẻ như suy nghĩ, chờ đợi mệnh lệnh nhưng Estia có thể đoán được rằng anh đang ngập ngừng. Dù sao, đây cũng là một câu hỏi hay. "Có chăng là trường hợp hay thời gian cố tình đi nhanh, mang "ngươi" đến với ta?"…