一次哭是因为你不在。Lần đầu tiên em khóc là vì anh chẳng ở bên第一次笑是因为遇到你。Lần đầu tiên em cười là vì gặp được anh第一次笑着流泪是因为不能拥有你!Còn lần đầu tiên em cười ra nước mắt lại là vì chẳng thể có được anh! mọi tình huống trong truyện đều là fic mà thôicân nhắc khi đọc On2eus ( chính ) Guke ( phụ )…
"Xin chào quý thính giả, đây là số đầu tiên chúng tôi phát sóng. Radio số 305 hân hạnh được đồng hành cùng bạn với hành trình phía trước."justforjeonglee.warning: ooc,giả tưởng, không có thật, không áp dụng lên đời thực tuyển thủ. Cảm ơn…
Bắt đầu sang năm ba đại học, trường tôi rục rịch cho sinh viên đi học quân sự. Trong khoảng thời gian này, bạn tôi đã để ý được một anh chàng cùng khoa, và để có thể đạt được ước nguyện của mình, nàng ta dựng tôi dậy lúc 2 giờ sáng mỗi đêm để tra "in4" của chàng.Đi quân sự ban ngày đã mệt, giờ đêm đêm còn bị bắt phải hành quân trên facebook, tất nhiên là tôi không chịu.Tôi phải vùng dậy. Tôi nghĩ thế. Vậy là trong một khoảnh khắc của một đêm nào đó, tôi mắt nhắm mắt mở soạn vài dòng nhắn nhủ gửi lên confession của trường với biết bao tâm tư, hi vọng. Soạn xong, tôi "nhắm mắt xuôi tay", an tâm đi ngủ tiếp mà chẳng mảy may biết rằng từ hành động này mà mai sau đời tôi đầy biến động. "Tôi nghiêm túc yêu cầu đồng chí chiều nay gọi các bạn nữ là bé tự đưa in4 ra đây, chứ tôi không chịu nổi cảnh bị dựng dậy lúc 2 giờ sáng để tìm in4 đồng chí nữa. Yêu cầu đồng chí hoàn thành yêu cầu càng sớm càng tốt, sự đóng góp, hợp tác nhanh chóng của đồng chí sẽ giúp tôi có những giấc ngủ an lành. Chúc đồng chí ngủ ngon, thân ái." ***Tác phẩm chỉ được đăng duy nhất tại wattpad, vui lòng không đem đi bất cứ đâu.…
Đây là truyện đầu của mik mong mn sẽ thiktruyện nói về 2 cậu niên là bạn cùng lớp với nhau ở trường cấp 3....còn j vào chuyện sẽ rõ hihiđây là truyện giả tưởng hoàn toàn k thực mn cân nhắc trước khi đọc vì có cả H :)))…
Tên Việt: Gả cho giáo bá bệnh trạng dưỡng phụTên Hán Việt: Giá cấp giáo bá đích bệnh thái dưỡng phụTác giả: Thư Thư ThưEditor: UniirrSố chương: Chưa hoàn thànhGiới thiệu:Trọng sinh về năm mười bảy tuổi, nhìn thấy ánh nắng chiếu vào phòng học, đời này Khương Hân chỉ nghĩ -- học tập thật tốt, nỗ lực thi đại học, học đại học thật tốt.Trọng sinh lại một đời, cô sẽ không đào tim đào phổi cho bạn tốt Diệp Mạn, không trở thành vật hi sinh để Diệp Mạn và bạn trai tra nam của cô ta yêu đương.Để bị khi dễ, bịa đặt, bắt nạt, liệt nửa người, huỷ hoại cả đời của mình.-Rốt cuộc yêu là gì?Loại trước: Yêu là vì người trong lòng mà trả giá hy sinh vô điều kiện, một lòng muốn đối phương được hạnh phúc vui vẻ!Loại sau: Yêu là bá chiếm, phá hủy, để đoạt được đối phương, không từ thủ đoạn, không tiếc làm đối phương thương tâm.Khi chưa gặp được Khương Hân, Trình Nghệ Đông vẫn luôn cho rằng tình yêu của mình là loại trước.Gặp được Khương Hân, hắn phát hiện chính mình là loại sau.Phá hủy toàn thế giới cũng muốn có được cô, không chiếm được liền hủy diệt.Đem cô thành bảo bối, làm cô vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình hắn, chỉ cười với hắn.① Tổng tài bá đạo có bệnh trạng về tình yêu × Tiểu bạch hoa trọng sinh② nữ chính trọng sinh vẫn yếu đuối, sẽ không thay đổi thành mạnh mẽ③ Nam chính chỉ có bệnh trạng về tình yêu, chiếm hữu dục cường, mặt khác bình thường.Cập nhật truyện vào thứ sáu hàng tuần.…
"Tao cứ tưởng chết là hết rồi chứ!?"Lưu ý:Đừng hoảng loạn nếu bạn thấy xưng hô lộn xộn, vì tâm trạng lúc đó của nhân vật nó cũng lộn xộn y như vậy đấy=)))…
100 ngày xếp 1000 con hạc để đổi lấy duy nhất một điều ước, phác thái uyên chỉ mong rằng tôn huệ châu cả đời này được hạnh phúc, bình an.tất cả gif trong fic đều được lấy từ pinterest.written by dystychi.…
Tác giả: Hồi Nam TướcThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Cuộc sống đô thị, Ngôi thứ nhất, Niên thượng, Bẻ thẳng thành cong, Thụ theo đuổi công, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, 1×1, HECouple: Nhạn Không Sơn x Dư Miên (Niên thượng vừa lạnh lùng vừa gợi đòn công x Đầu óc không tốt mưa đạn hình người thụ)Số chương: 60------------------------------------------Văn án: Năm mười tuổi tôi bị ngã từ trên cây xuống, không cẩn thận ngã hỏng đầu, sau khi tỉnh lại thì thế giới đã không còn như cũ.Vui buồn hờn giận của người khác hiện lên trong mắt tôi là màu sắc và con số -- Màu hồng là yêu thương, màu đỏ là tức giận, màu xanh biếc là xấu hổ, màu lam là ưu thương, màu vàng là dục vọng...Vào kì nghỉ hè sau khi kết thúc kì thi đại học, tôi đã gặp được Nhạn Không Sơn lớn hơn mình chín tuổi.Vừa đẹp trai lại vừa huyền bí, còn mang theo một khí chất u buồn, Nhạn Không Sơn chính là hình mẫu lý tưởng của phái nữ trên đảo.Cũng là của tôi.Tôi muốn anh mang sắc hồng vì tôi, thế nhưng đột nhiên có một ngày anh sắc màu của anh lại chuyển vàng.Nhạn Không Sơn với đỉnh đầu màu vàng, khuôn mặt khi quay về hướng tôi đã không còn chút rung động nào.Tình yêu giống như soda chanh vậy, chua chua ngọt ngọt càng uống càng hăng say.Bạn vĩnh viễn không biết rằng cách một lớp da thịt, trái tim trong lồng ngực đối phương sẽ vì bạn mà rộn rã đến mức nào đâu.------------------------------------------Link: https://tieuyeutinhnghich.wordpress.com/ml-dao-thanh-mai/(*) Đăng lại vì mục đích lưu trữ cho bản thân và phi thương mại…
Nguồn: Sắc Hiệp Viện(Sachiepvien.net)Tác giả: Na Ngã Khả Bất Khốn LiễuEdit: meVăn án:Đối với Cố Dĩ Nguy,ngoại tình không chỉ có 1 lần mà chỉ có nhiều lần.Một cái tra nam gặp được người mình yêu quá sớm, kiềm chế nhiều năm, cuối cùng bản tính ngoại tình bộc phát.Tra nam ngoại tình, không tam quan ,không thượng vị , không hạn cuối…
Thể loại : đam mỹGiang Tử Liên để mô tả cậu thanh niên này thì chỉ cần hai từ " hoàn hảo " là được vì xét về toàn diện thì cái gì của cậu đều hoàn hảo và với ước mơ diễn xuất của mình trong một lần vô tình thì Tử Liên được một chàng tổng giám đốc của một công ty lớn là Bạch Dạ Nam nhìn trúng khi cậu đang casting phim mà Bạch Dạ Nam đang tài trợ nhưng liệu Bạch Dạ Nam làm cách gì để tiếp cận cậu trai trẻ Tử Liên sống nội tâm và thẳng như cây cột này đây?Nếu bạn tò mò thì hãy đọc nhé tiếp nhé hehe.…
✨ MÔ TẢ TRUYỆN :> Họ từng là hai cái tên sóng gió trong cùng một khung hình.Họ từng yêu, từng xa, từng nhìn nhau qua ánh đèn sân khấu mà không thể chạm.Nhưng rồi, thời gian không chia tách họ - mà lặng lẽ đưa họ về chung một mái hiên.Không đám cưới. Không lời xác nhận. Không danh nghĩa.Chỉ là hai người, mỗi sáng pha hai tách trà, sống cùng nhau cho đến khi một người không còn thở nữa.Đây không phải là truyện tình.Đây là một đời người.Một đời... họ đã yêu âm thầm, bền bỉ - như thể sinh ra là để sống bên nhau.✧ Một hành trình tình yêu được kể theo dòng thời gian từ 2024 đến 2079.✧ Một fanfiction dành riêng cho những ai tin: có tình yêu không cần gọi tên, nhưng luôn biết đường quay về. ❗ LƯU Ý CHO NGƯỜI ĐỌC:Đây là fanfiction hư cấu, giả tưởng và quan sát tinh tế từ tương tác thật của nhân vật.Câu chuyện đi theo từng mốc thời gian năm, phản ánh diễn biến cảm xúc, sự nghiệp và lựa chọn sống của cả hai.Không theo motif "happy ending" cổ tích, mà là dạng love-as-living - tình yêu tồn tại như không khí: thấy rõ nhưng không thể chạm tay.Có thể khiến bạn:☁️ Nhẹ lòng🥀 Nhói tim🍵 Và sau cùng, mỉm cười - như thể bạn vừa được chứng kiến một đời người yêu nhau mà chẳng cần phải gọi là "người yêu".…
Mỗi chương ở đây chính là một câu chuyện riêng nói về tình cảm gia đình, tình yêu đôi lứa.. Chúng là những bộ truyện mà Sầu đã viết rất lâu nhưng khi ấy bị bí ý tưởng nên tạm drop. Và hiện tại những đứa con tinh thần này đều đã có đủ mọi bộ phận, có linh hồn và những hồi ức để tới nhân gian.Truyện sẽ được cập nhật chương mới vào buổi tối T7 hàng tuần. Và Sầu cũng rất hi vọng có thể nhận được những ý kiến đóng góp cũng như sự ủng hộ của mọi người để hoàn thiện bản thân hơn. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!…
Đây là một câu chuyện có thật mình vô tình biết được khi đọc một status của một cô giáo dạy văn cũ. Là những dòng chữ, lời tâm sự của người phụ nữ đứng trước cuộc hôn nhân tan vỡ. Phút trải lòng mà khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải ngẫm nghĩ, không khỏi nghẹn ngào, đời đâu như mơ- biết thế nhưng một người phụ nữ bình thường là cô vẫn mơ về một cuộc sống hạnh phúc bởi đơn giản không ai đánh thuế ước mơ....yêu thương là cho đi mà không cần nhận lại..đúng.. nhưng sẽ còn gì thú vị nếu một ngày kẻ cho đi yêu thương tay trắng.....…
Năm 14 tuổi, giữa những buổi chiều tan học đầy nắng và gió, hai cô gái lặng lẽ bước vào thế giới của nhau qua những lần cùng đạp xe về nhà, ánh mắt vô tình bắt gặp, và những câu nói tưởng chỉ là đùa vui. Không ai nói lời yêu, cũng chẳng ai kịp giữ lấy. Mối quan hệ mơ hồ ấy trôi qua như một cơn gió nhẹ - đủ để nhớ, nhưng chẳng thể gọi tên."Có những người đi ngang đời nhau, để lại dư vị như nắng cuối ngày - ấm, nhưng không thể giữ lại được."Một câu chuyện nhỏ về rung động đầu đời - ngọt ngào, dịu dàng và day dứt... mãi về sau.…
Chuyến xe rời bến lúc chiều muộn. Dương Nhược Ân ngồi cạnh cửa sổ, tay ôm balo, mắt dõi theo những mái nhà đang dần trôi về phía sau. Vân Xuyên chẳng rộng lớn gì, đi vài con phố là đã tới cuối đường. Vậy mà giữa những ngõ nhỏ của thị trấn ấy, có cả một đoạn tuổi trẻ không thể quay về.Hôm nay, Nhược Ân mười tám tuổi. Cũng là lần đầu tiên cô rời khỏi nơi mình đã sống gần như cả thanh xuân. Không có ai tiễn. Bạch Hiểu Vũ cũng không xuất hiện. Nhưng cô không trách.Xe lăn bánh, chậm rãi rời xa ngôi làng nhỏ bé ấy. Sau lưng Nhược Ân, Lạc Giang như lùi lại từng chút một..…