Mưa tháng Tư tới và đi một cách vội vã. Tiềm thức của Minji, cũng như bao con người yêu thích sự lãng mạn, đã bị những cơn mưa cuốn trôi đi. Nhưng từ lúc nào không biết, cơn mưa ấy đã mang tới cho cô một bông hoa vừa chớm nở rộ.Bản tiếng Anh được dịch bởi mình và đăng trên Ao3: https://archiveofourown.org/works/61895857…
Author: karry_luhan_love (Phưn)Thể loại: truyện ngắn, lãng mạn, SENội dung Anh và cô quen nhau từ khi cô chỉ là cô nhóc 17 còn anh là một chàng trai 20. Tình yêu của họ thật đẹp. Nhưng vào ngày kỉ niệm 8 năm yêu nhau của hai người. Cô có một món quà đặc biệt rất đặc biệt dành tặng anh. Rồi cô vào bệnh viện để xạ trị vì cô bị ung thư giai đoạn cuối không thể sống được ít lâu. Vào một ngày nọ, cô đã rời xa nơi mà cô được sinh ra và lớn lên. Cô cũng đã rời xa anh mãi mãi.…
Văn án: " Ê ! Cô gái đằng kia nhìn xinh gái thật?"" Hình như cô ấy là nhân viên mới ! Không biết có bạn trai chưa nhờ?""Có rồi ! Cô ấy là bạn gái của tôi!" Từ đâu không biết có chàng trai xen ngang vào câu chuyện của đám nhân viên kia .Sau đó chàng trai đó liền đuổi mấy tên ấy đi và lại gần bắt chuyện với Phương Anh."Ê cô gái xinh đẹp ơi ! Chúng ta hẹn hò đi?"" Hả !? Anh còn không biết tên tôi mà đòi hẹn hò ?" Cô khó chịu 😠 và hỏi anh ta. "Tên thì khi nào kết hôn biết vẫn chưa muộn! Cho em 10 s trả lời tôi!"" Không ! Biến đi tên dở hơi!"Sau đó cô bực tức và bỏ đi. Chàng trai bị bỏ lại ngơ ngác nhìn người con gái ấy dần đi xa .Rồi khoé miệng nở một nụ cười nham hiểm " Cứ chờ đi sớm muộn gì em cũng là người phụ nữ của tôi." Tác giả:Hà Nghi và một số người khác…
Em bị truy nã, trong mắt người khác em là kẻ sát nhân Nhưng trong mắt tôi em là cuộc sống Vương Tuấn Khải tôi yêu em anh chàng tội phạm Dịch Dương Thiên Tỉ.___________________________________________________Fic này cho Yori bù cho phần 2 của Fic : " Định mệnh cho ta yêu nhau hay sao " nhaAuthor : Song Bảo Kaixi.FULL^^…
Đây là một câu chuyện nói về một cặp đôi hai người họ là hàng xóm với nhau từ nhỏ học chung lớp với nhau. Và một ngày kia cậu đã phát hiện ra hình như là mình đã thích cô ấy mất rồi và nhiều lần muốn nói cho cô biết nhưng lại ngại. Và....."Hãy xem truyện để biết diễn biến như thế nào nha😊😊😊"…
---> "Cậu ta là một quả bom sống. Tôi chỉ là một cô gái bình thường. Nhưng định mệnh lại bắt chúng tôi va vào nhau."Bakugou Katsuki - cái tên mà chỉ cần nghe thôi đã thấy áp lực.Cậu ta nóng nảy, khó gần, lúc nào cũng gào lên với thế giới như thể nó mắc nợ mình.Một người như thế, tôi từng nghĩ, chắc chắn sẽ không bao giờ có điểm gì đáng yêu.Tôi là Uraraka Ochako - một cô gái đơn giản, đến U.A. với ước mơ trở thành anh hùng để giúp đỡ gia đình. Tôi luôn nghĩ mình sẽ đi một con đường yên ổn, kết bạn, học tập, rồi tốt nghiệp.Nhưng rồi... tôi va vào cậu ta. Không phải theo nghĩa đen, mà theo cách kỳ lạ nhất mà số phận có thể sắp đặt.Ban đầu là tranh cãi. Sau đó là những trận huấn luyện căng thẳng. Rồi đến những khoảnh khắc... mà tôi không thể ngừng nghĩ về ánh mắt đó, ánh mắt của một người mang trong mình nỗi cô đơn mà không ai thấy.Dần dần, tôi nhận ra rằng, sau lớp vỏ ngoài khắc nghiệt kia là một trái tim biết quan tâm, dù cách thể hiện có phần... bốc cháy.---Tôi bắt đầu thích cậu ấy.Không phải vì cậu ấy là một anh hùng mạnh mẽ.Mà vì trong cậu ấy, tôi thấy chính mình - cũng đầy khuyết điểm, nhưng không ngừng cố gắng.Đây là câu chuyện của tôi và Bakugou Katsuki.Về những lần cãi nhau đến muốn nổ tung.Về những khoảnh khắc tưởng chừng như trái tim không chịu nổi nhịp đập.Và về tình yêu... sinh ra từ hỗn loạn, như chính con người cậu ta vậy.…
~~~~~Couple 1~~~~~ - Tên biến thái kia, tránh xa tôi ra! - Cậu nói ai biến thái hả sư tử Hà đông..... - Cậu....cậu dám nói như vậy, có tin tôi giúp bệnh viện kiếm thêm thu nhập nhờ cậu không? - Cậu nỡ sao? - Tôi Ran Mori đã nghĩ thì sẽ làm. - Vậy được để xem cậu có thể làm gì khi tôi....*nói nhỏ* - Khi cậu sao? *Ghé sát tai nghe* "Chụt" - Cậu...cậu làm cái trò gì vậy?....*đỏ mặt* - Ran, Kudo Shinichi thề sẽ luôn bên em để em...trút giận ~~~~~~Couple 2~~~~~~ - Nè bạch tuộc cháy đen, tôi muốn ăn Takoyaki. - Muốn ăn thì tự ăn, nói tôi làm gì? Đúng là đồ ngốc - Cậu....cậu không biết tại sao tôi thích ăn Takoyaki à? - Không rảnh mà biết - Vì nhìn vào đó tôi nhớ tới cậu... - Sao...? - Hattori Heiji tôi...tôi thích Takoyaki và....tôi thích cậu...*đỏ mặt cúi xuống* - Chỉ có vậy thôi mà cũng áp a ấp úng, tôi cũng vậy thôi. Đồ ngốc ạ! *cúi xuống hôn lên trán* ~~~~~Couple 3~~~~~~ - Anh Makoto, khăn nè. - Anh Makoto, nước nè - Anh Makoto aaa~~~~~ ...... - Sonoko em không cần làm như vậy đâu, anh tự lo được. Em... em không mệt sao?*đỏ mặt* - Chỉ cần là anh là được, em muốn chăm sóc anh đến hết cuộc đời*khoác tay* - Em...em nói thật chứ? *nói lấp bắp* - Anh không tin? Được.*nhón gót lên* "Chụt" - Đó là lời khẳng định ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Thời lượng ra chap: 3 tuần/chap Kí tên: 3R.T♎…
' liệu chúng ta có đến được với nhau'' liệu tình yêu có thể làm xoa dịu đc mọi thứ 'Đây là fic đầu tay của mình, nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua cho ạ Vì là fic đầu tay nên mọi người có muốn mang nó đi thì hãy hỏi ý kiến mình với nhé.Cảm ơn mọi người nhìu ạ!…
Truyện là trí tưởng tượng không liên quan đời thực. Bối cảnh ở HQ - không liên quan chính trị. "Nếu thấy khó khăn quá hãy về bên anh, anh hứa sẽ bảo vệ em".…
"Tôi phải đi làm nhiệm vụ dài ngày ở Charleville-Mézières theo lệnh của boss. Phải xa cậu một thời gian rồi, tôi sẽ nhớ lắm~~""Thế à? Khi nào ngươi mới về mà làm quá vậy?""Khoảng giữa tháng mười hai thì phải... Có lẽ vậy, ông già kia bảo thế. Nhưng chắc chắn tôi sẽ về trước Giáng sinh thôi nên tôi sẽ kịp đón một kì nghỉ với giá treo mũ nha!""Tởm quá. Làm gì tùy ngươi đi."Ảnh bìa: @yuruzu86 (Twitter)…
Cây Phượng-là một trong những biểu tượng tượng trưng cho tuổi học trò. Nhưng đối với tôi cây phượng không chỉ là một điều đơn giản như vậy. Mà nó là cả một kí ức khi tôi có anh. Khi tôi có người luôn quan tâm, chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn đều là cây phượng đã lưu lại kỉ niệm đó giúp tôi. Liệu tình yêu tôi dành cho anh có bằng được như cây phượng khi không? Có trụ được khi trời nổi giông bão vẫn quật cường đứng đó không?Câu trả lời sẽ được bật bí trong câu truyện. Mong mọi người đón đọc.…
"Đôi khi cuộc sống hiện đại làm người ta quên mất những yêu thương xưa cũ. Bận rộn, bon chen làm người ta tốt lên theo cách này nhưng xấu đi theo một cách khác. Giữa dòng đời nhộn nhịp, tôi vẫn giữ cho mình những nỗi niềm suy tư riêng, như một miền tâm hồn không thể mờ đi theo những bước chân trưởng thành. Và tôi nghĩ tuổi trẻ đều nên như thế, ít nhất là để thế giới rộng lớn này còn có những góc dành riêng cho cảm xúc."…
"Anh nhìn bọn trẻ, nhìn chúng nói cười, nhìn chúng vui vẻ mà ganh tị thay. Ganh tị rằng mình không thể nào vui vẻ như thế được nữa, ganh tị rằng mình không thể nào cười một cách tự nhiên và sảng khoái như thế nữa. Bây giờ, cuộc đời anh chỉ còn lại sự cô đơn và tuyệt vọng pha lẫn với nước mắt. Anh đã chìm xuống đáy biển của mớ cảm xúc hỗn độn, trơ trọi này suốt một phần quãng đời của mình và chẳng thể nào ngóc đầu lên được nữa..."…
Ngỡ rằng chuyện tình thật đẹp nhưng cuối cùng cô ấy chỉ toàn nhận được sự đau thương. Ngỡ rằng anh ấy là người con trai khác biệt và tốt đẹp nhất mà cuộc đời đã tặng cho cô.. Hoá ra sự thật lại chẳng như cô ngỡ ! Có lẽ mọi thứ chỉ đẹp vào lúc mới bắt đầu. Chuyện của chính tôi ➡️ Nếu có thể hãy đề lại cmt để tôi thấy được sự xuất hiện của bạn tại đây❤️ tôi sẽ cập nhật những câu chuyện tình có thật của mình và của những người cạnh tôi thường xuyên 📌 follow!!…
Một tình yêu không được đáp trả!Một nỗi buồn không có sự kết thúc!Valentine...For you...Not for me...Không bưng bê sao chép khi chưa có sự đồng ý của Nơ! Nơ Children…
Thật khó để bạn có thể hiểu một người. Có thể lúc đầu, họ cho bạn cảm giác mình đã hiểu họ rồi nhưng khi nhìn họ tiếp xúc với người khác bạn lại cảm thấy lạ lẫm biết bao. Hầu hết mọi người đều thích thể hiện con người tốt nhất của mình mọi lúc mọi nơi. Nhưng 1 số khác lại không như vậy. Có thể bề ngoài họ có vẻ lạnh lùng, nhưng bên trong họ lại vô cùng ấm áp. Có thể trước mặt bạn, họ là một người bạn tốt, nhưng sau lưng bạn là một người trái ngược hoàn toàn.…
Có những câu chuyện tình yêu, không cần kết thúc trọn vẹn vẫn khiến người ta nhớ mãi.Không cần lời thề hẹn vang trời, chỉ một ánh nhìn, một lời dặn trước lúc chia ly, cũng đủ khiến cả một đời hoá thành thủy chung." THU " không chỉ là một câu chuyện tình. Nó là hồi ức về một thời hoa niên đẹp đẽ, khi hai đứa trẻ lớn lên cùng nhau bên giếng nước, sân nhà, rồi phải nói lời chia tay trong buổi chiều gió nổi.Là từng lá thư run rẩy trong tay người lính giữa ranh giới sống còn. Là mái đầu xanh ngóng trông nhau từ hai chiến tuyến. Là một chiếc lược gỗ giản đơn, nhưng khắc trọn tên - và tình - của một người nay chẳng còn.Câu chuyện này không có một cái kết viên mãn. Nhưng đôi khi, chính những điều không trọn vẹn, mới khiến ta day dứt nhất.Vì tình yêu thật sự, không chỉ cần sống cùng nhau, mà là dám nhớ nhau đến tận cuối đời - dẫu chỉ còn một mình.…