Jihye là một bà mẹ đơn thân, cũng là thư kí riêng của Jeon tổng. Họ dần dà hiểu nhau hơn sau một thời gian làm việc, nhưng vì nhiều lí do khác nhau mà hai người đã không bày tỏ được cảm xúc của mình. Thế nhưng tình cảm của cả hai ngày một lớn dần, cho đến khi không thể giấu diếm được nữa. Liệu rằng hai người có thể kiểm soát được trái tim của mình không?…
Giữa hàng tỷ người trên thế giới, có thể gặp nhau đã là duyên số, được ở cạnh nhau đó chính là duyên phận. Chúng ta nên trân trọng duyên phận ấy... Hai con người, hai tính cách, hai hoàn cảnh...nhưng họ có chung đam mê, họ đến vs nhau với nhưng tình cảm trong sáng nhất, tươi đẹp nhất... Tương lai sẽ thế nào không ai biết, nhưng ít nhất ở hiện tại họ đã có nhau, thế là đủ. Han "Peanut" Wang Ho vs Lee "Faker" Sanghyeok, họ chính là thanh xuân tươi đẹp mà chúng ta cùng theo đuổi.…
Aishiteru có nghĩa là tớ thích cậu.Đây là 1 câu tỏ tình của người nhật.Aishiteru trong truyện là tên 1 quán bánh ngọt thu hút được sự chú ý của Vân. Từ đó cứ mỗi chủ nhật cô bạn sẽ đến quán.Bởi có 1 sự trùng hợp lặp đi lặp lại trên 1 vị khách quen thuộc khiến Phong phải chú ý đến. Từ đó cậu làm đủ mọi cách để làm quen được cô gái…
"Cậu hãy yên tâm, Hứa Vỹ tôi sẽ không bao giờ ép buộc cậu phải ở bên tôi, dù là ý nghĩ hay hành động, chỉ cần cậu không từ chối việc tôi bên cạnh cậu, tôi sẽ không cho phép bản thân mình có thêm bất kì ý niệm nào khác kể cả chiếm hữu cậu."…
Đây là tác phẩm mình thấy hay nên copy để dành đọc được lấy từ nguồn " Truyện của tôi"Do tác phẩm này được viết theo lối đan xen giữa quá khứ và hiện tại. Để dễ đọc tớ có chỉnh sửa lại đôi chúc ở quá khứ tớ sẽ tô đen và in nghiêng đoạn đó cho dễ theo dõi, với tớ có chỉnh vài đoạn cách ngắt dòng cho dễ hiễu. Mong rằng các bạn bỏ qua (^_^)Mục gia là gia đình giàu có duy chỉ có một người con trai là Mục Nhiên giàu có, tài giỏi, đẹp trai, lại lạnh lùng.Phương Thành, cha mẹ mất sớm, lông bông, học hành thảm hại, hay đua xe, gây chuyện đánh người.Nhưng từ ánh nhìn đầu tiên, Phương Thành đã rung động. Hắn thành một gã theo dõi cuồng, luôn vụng trộm đứng ở góc rình coi người ấy. Dần dần hắn phát hiện mình đã thích người ấy, tìm cách tiếp cận, trở thành bạn, đối xử thật tố với người ấy... Nhưng kết quả đáp lại chỉ là một câu nói của người ấy: không hề là bằng hữu. Sau Mục Nhiên bị đám bạn của Phương Thành bắt cóc, tuy không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra và hắn cũng đã nhận ra tình cảm thật của mình nhưng cha hắn đã ép hắn phải đi du học Pháp... Khi đến nói chuyện với Phương Thành lần cuốc trước khi đi thì xảy ra chyện hiểu lầm.10 năm sau...Mục Nhiên trở về, và rồi biết được Phương Thành xảy ra tai nạn và đang điều trị ở một bệnh viện tâm thần xa xôi...…