(AllMiu) Short
Oneshot…
Oneshot…
Tác giả: Lãn Ly HônSố chương : 119 chương. - đã hoàn-Thể loại: Ngôn tình, Xuyên không, NP, Nữ tôn, Sắc 1 chút.mình đăng truyện lên đây để phục vụ đọc offline của mình. Thật ra mình cũng thấy trên wattpad cũng có truyện này nhưng từ ngữ viết tắt nhiều gây khó chịu nên mình đọc và sửa rồi đăng lên cho mọi người cùng đọc ^^ .Nếu như bạn có hứng thú thì ngần ngại gì nữa mà không nhảy hố nào!!Và cuối cùng , vì có thể mình sửa chưa triệt để nên bạn nào có thấy sót chỗ nào thì cmt ngay đoạn đó để mình biết và sửa nhé !!…
trần thảo linh để ý em han sara mới chuyển đến-…
cái này là nỗi nhục của thiên hạ pls đừng đọc nó nữa :(…
Nói về Tae một thiếu gia bất hạnh của Kim gia :)))Đọc rồi biết nó bất hạnh ra sao 🙂…
học sinh cá biệt x học sinh ưu túboy gia trưởng x boy cục súc…
comeback, tui lấn qua bên Thái, tính viết đôi khác nhưng cái ke này của ủ bum cháyy quá 😭…
Hôn nhân, tuổi trẻ, sự bồng bột, năm tháng, tất cả đều khiến chúng ta trưởng thành.…
Cuộc sống bình thường của thanh niên thế hệ mới Ngao Thuỵ Bằng, làm người có ích, theo đuổi ước mơ... ...và niên hạ sói con mà anh ấy nuôi từ bé. - Anh thì hay rồi Ngao Thuỵ Bằng. Người ta miết mải đi kiếm bạn trai. Anh nuôi hẳn một bạn trai trong nhà. !!! Cảnh báo: Chậm nhiệt, Trúc mã x Trúc mã cùng nhau lớn lên ----------- Tác giả: Lục Nguyệt Bán Tiên Nhi -Edit: klaw cho mèo ăn x Em Lệ sửa chính tả cho chị bằng cả trái tym~- Chuyển ver: Phong Thiên Thanh - Thể loại: trúc mã trúc mã, song phương thầm mến, OOC, niên hạ, thanh xuân vườn trường, bình đạm, sói con cool boy nhà bên x dương quang thiếu niên anh trai nhà bên, dưỡng thành,...[ Bản CV phi thương mại, vui lòng không mang ra khỏi Wattpad ]…
oneshot để sìn harusahi, kết có hai kết lận nha ._.…
-xinh xập xình sập sàn, em lung linh lấp lánh như màn bạc-xinh xập xình sập sàn, từ tờ mờ sáng đến khi hết nhạc...quen qua game mà thân dữ vậy?…
Không trách tình cảm đôi ta, chỉ trách thân phận khác biệtDù trót lỡ nặng lòng, cũng đành thôi, vì gia đình thấp cao…
một đám lấc cấc và 2 chị bảo mẫu…
Đây là phiên ngoại của Đời cô Ngân nhưng nhân vật chính của phần này chính là Mai Mai.Những tưởng mọi thứ đã đâu vào đó, cuộc sống yên bình nhưng không do sự xuất hiện của những nhân vật mới đã làm cho cuộc sống và cuộc đời của Mai Mai có nhiều biến đổi…
trời sinh voi, trời sinh cỏem là cà rốt, anh là con thỏoải hương màu xanh, hoa hồng màu đỏi say meow, you say awww.…
textfic em xinh vui vui nhóoo…
Tác giả: Khói lửa nhân gian không bằng ngườiEditor: Càn Vũ tiên sinhThể loại: huyền huyễn, kiếp trước kiếp này, HEKhông có bản tóm tắt, rất nhiều những câu chuyện cũ đều bắt đầu từ rất lâu trước đây, câu chuyện này cũng giống như vậy.…
Cuộc chiến chưa thể kết thúc .....…
15 năm thanh xuân của tôi dành hết cho cậu , 15 năm thanh xuân của cậu cũng dành cho tôi , tôi chưa từng tiếc nuối vì đã yêu cậu , chỉ tiếc chúng ta đã quá tin tưởng vào tình yêu , mà không hiểu được thứ thật sự cần thiết là gì…
• Tác giả: Tilyha• Lưu ý! Truyện là sản phẩm tưởng tượng của người viết, vui lòng không gán ghép lên người thật, mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu• Văn án: "Thành kiến, thị phi, tất cả khiến cho con người ta cảm thấy nghẹt thở. Lời nói, ác ý bào mòn vẻ dương quang thiếu niên ấy. Phản kháng, đối đầu, cuối cùng cũng phải quỳ xuống xin tha. Nhưng mà...Ai cầu xin ai? Ai buông tha cho ai?""Lạnh, lạnh thấu xương. Sợ, sợ hãi phải đối mặt. Sức cùng lực kiệt, mềm nhũn, mờ nhạt dần...mất hút.""Thiện là gì? Ác là gì? Ai đúng? Ai sai? Thế giới trong đôi mắt mỹ lệ phù phiếm thế nhưng sự thật vốn tàn nhẫn hơn nhiều. Giống như những câu chuyện cổ tích gối đầu giường vậy. Nếu như chiếc giày vừa chân tại sao lại rơi ra? Hoàng tử thật lòng yêu Lọ Lem vậy thì lý do người quên đi dáng vẻ, quên đi cả gương mặt xinh đẹp của cô ấy là gì đây? Dùng danh nghĩa yêu thương để bao biện cho những hành vi vô nhân tính, biến thái của mình, thử hỏi thứ tình cảm đó xuất phát từ trong trái tim hay là từ sự mù quáng đến mức làm mất tôn nghiêm, liêm sỉ của bản thân? Đôi mắt rực lửa ấy như thiêu rụi một tâm hồn đã bị tước đoạt, không thể cứu rỗi nó khỏi bờ vực sụp đổ, chỉ nhẫn tâm khiến nó lụi tàn rồi để một làn gió mang đi một cách bình lặng...Mất hết rồi!".…