Author: CassanDra (1-11 & ngoại chuyện 1) Hanako it's me :)) (12-end& ngoại truyện khác :)) )Pairing: Khải-Nguyên and Tỷ-HoànhCategory: Hiện đại, sad, H.ERating:chưa rõTình trạng: chưa hoànDisclaimer: Không ai thuộc về Au nhưng họ thuộc về nhau và Au viết với mục đích phi lợi nhuậnSummary: Vương Nguyên của năm 13 tuổi yêu Vương Tuấn Khải. Vương Nguyên của năm 17 tuổi vẫn rất yêu Vương Tuấn Khải. Vương Nguyên của năm 21 tuổi vẫn chỉ yêu Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên của nhiều năm về sau vẫn luôn chỉ yêu Vương Tuấn Khải. Liệu có kết thúc nào hoàn mĩ cho cả anh và cậu !!!!!......ờm thực ra ban đầu tr này là của Allan CasanDra ker mà do au ý drop! mà Yly lại cực thích truyện này nên xin lại :))))))))…
Có hiểu tâm lý con người thì ta mới có cách ứng xử tốt hơn và có hiệu quả hơn trong cuộc sống và trong công việc. Vậy làm thế nào để hiểu tâm lý người khác, để được nhiều người yêu mến, kể cả việc giúp ta "chinh phục được những người bạn khác giới mà ta hằng yêu quý...…
Lê Hữu Thông - người gây ra biết bao tội ác.Điều gì đánh thức phần "con" bên trong của cậu ta ? Sợi dây xích kìm hãm con người bị lỏng lẻo, chẳng thứ gì ngăn nổi những hành vi của cậu ta.---Lần đầu sáng tác trên nền tảng wattpad, mong được các độc giả đón nhận nhiệt tình. Tương lai hứa hẹn sẽ có tác phẩm mới ra mắt mọi người.…
Dường như khi nữ nhân yêu thương nam nhân luôn bị xem như công cụ để giúp hắn đạt được mục đích. Để trở thành cánh tay đắc lực cho hắn mà nàng đã phải vào sinh ra tử vượt qua mọi âm mưu.Cũng vì hắn ma ra sức gây dựng mảng lớn non sông, hắn là Nhiếp chính vương, lời nói nhỏ nhẹ nỉ non, cánh tay che trời, thề với nàng sống chết gắn bó, mãi mãi không rời, vậy mà cuối cùng, hắn móc hai mắt của nàng, làm cho nàng chết bởi vạn tiễn xuyên tâm, hoá thành bụi bặm dưới vó ngựa!Thế nhưng vận mệnh xoay chuyển luân hồi, nàng trở thành Thứ nữ phủ Thừa tướng - Mộc Tịch Bắc! Mà nam nhân nàng từng yêu vẫn là Nhiếp chính vương cao cao tại thượng, hắn ngồi mát hưởng thụ cuộc sống mà nàng dốc sức vất vả giành lấy, ngược lại là để chuẩn bị sính lễ trên trời cho nữ nhân khác một hồi kinh thế phồn hoa!Mộc Tịch Bắc cười lạnh, kinh thế phồn hoa? Không, nàng muốn nói cho bọn họ biết, đó chỉ là pháo hoa trong mộng, mà nàng, sẽ phá tan giấc mộng đó từng chút một, nàng không thể nào quên được, nam tử kia cười nhìn nàng kia dịu dàng, tất cả đều trở thành oán hận thâm nhập xương cốt nàng.Trọng sinh một kiếp, nàng hoá thân rắn rết, hiếu thuận ngoan hiền nhưng không nhận lục thân, miệng lưỡi trơn tru nhưng lại trở mặt vô tình, mà nàng như vậy, rồi sẽ có cuộc sống ra sao?[ Thanh Từ ] nói:" Tiểu thư nói tên của ta không tốt, nhưng lại không chịu đổi tên khác cho ta, ta nghĩ tiểu thư nói như vậy, chắc là vì cái tên Thanh Từ tuy rằng hoa mỹ, nhưng rất dễ tan vỡ, nhưng tiểu thư, cho dù Thanh Từ có vỡ thành từng mảnh nhỏ dư…
Nói trước: đây là truyện đam mỹCảnh báo: chỉ ngọt, không H, ......Vấn đề: cũng liên quan đến tâm lý họcNội dung:.... Một cậu nhóc mắc chứng trầm cảm theo di truyền....... VÀ một nhà tâm lý học tài giỏi hơn người........…
Thể loại: Cổ đại, ngược, cung đấu, xuyên không. Tình trạng: Đang sáng tácTác Giả: Kelly hyTrích dẫn:Nàng là đích nữ Dương gia, tài sắc vẹn toàn, năm 15 tuổi được gả cho Ngô vương làm phi. 5 năm ân ái bên nhau, 5 năm tình cảm không rời, vậy mà , hắn lại tự tay kết liễu nàng...Nợ tiền phải trả tiền, nợ máu phải trả bằng máu... Ân ân oán oán đến khi nào mới dứt... Oán lệ đã rơi ắt có ý trời, nàng đi vào con đường hồi sinh, quay lại báo thù. " Dương Liễu Vân, Ngô vương, các ngươi đợi ta, ta nhất định quay lại báo thù"…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…
Tui vã cp này quá rồi mà ít người viết quá nên tự thân vận động luôn.Tui đọc duy nhất có một truyện bách hợp thôi nên không chắc sẽ hay đâu (≧▽≦)Tạm drop…
DƯƠNG LIỄU THANH THANH LÂN THUỶ TĨNHVŨ LẠC MỸ TỬU HỮU NHÂN DUYÊN Đây là 2 câu thơ mà mình dành tặng cho các bạn độc giả. Liễu xanh kề cận bên giếng nước, lấy mưa làm rượu kết nhân duyên. À haha mặc dù truyện này không phải thuộc thể loại cổ trang. Và bản chất của nó cũng không có một thể loại cố định. Đây cũng không phải là một bộ truyện sẽ phải tuân theo những quy tắc pháp văn thông thường. Quy mô mà mình muốn tạo ra là một vũ trụ viễn tưởng, cốt cách linh hoạt chuyển động mà liên kết vững chắc lẫn nhau, tập trung vào việc truyền tải kiến thức có giá trị thực tiễn từ khoa học đến lấy cái nền tảng của khoa học để tạo ra mà chứng minh cho cái viễn tưởng đến cả cái thần học, chiến thuật quân sự, chiến lược chiến tranh, nghệ thuật binh pháp, y học, kinh tế học, chính trị học, tình cảm và bị kịch... mọi góc khuất, mọi khía cạnh xã hội đều sẽ được mình khai thác, bởi vì đây không đơn thuần là một bộ truyện... Và 2 câu thơ phía trên, thể hiện mối quan hệ giữa mình và độc giả, mọi góp ý của các bạn là điều đáng quý nhất đối với mình. Xin cảm ơn.Họa sĩ truyện : Xuân Nghi…
4 năm sau tai nạn đó, Lý Hiệu và Mai Mai đều đã thay đổi. Những đau khổ, bất hạnh tưởng chừng đã kết thúc nhưng không, nó vẫn còn đó và ngày càng chồng chất.Và tận cùng của đau khổ đã khiến cho cô trở lại còn người của trước đây, quyết đón, mạnh mẽ, cô quyết tâm phải làm cho những người đã tổn thương cô phải trả giá.Những nhân vật mới với những mối quan hệ mới sẽ mở ra những câu chuyện mới, đầy drama và kịch tính.…
Nguồn convert: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=88572Share cho những bạn tìm đọc raw, tiện đọc từng chương.( ''^'' )- VĂN ÁNThập thế đợi quân anTác giả: Thiên lí hành caDương thế bên trong có một câu là nói như vậy, hoa Mẫu Đơn hạ chết, thành quỷ cũng phong lưu. Vừa mới ta gọi là Mẫu Đơn, vẫn là cái tác hồn âm sai. Ta đi câu một vị quận chúa hồn phách khi, kia quý quận chúa khất cái vừa mới tự tử mà đi. Sau đó, ta liền gặp được thất trăm năm phía trước đem ta vật hi sinh nam tra thần. ------- Ta dùng mười thế, đổi ngươi cả đời mạnh khỏe. Nữ âm sai cùng thượng thần thái tử chuyện xưa. HENội dung nhãn: gương vỡ lại lành kiếp trước kiếp này tình có chú ý thần quái thần tiên ma quái Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Mẫu Đơn ┃ phối hợp diễn: Tiểu Hắc ( Cố Thương ), Thương Âm ( Trọng Lam ), phần đông tiên gia cùng quỷ ┃ cái khác: ngàn dặm đi ca, Vong Xuyên, cầu Nại Hà…
Tên Truyện: Ánh Sáng Lấp Lánh Tựa Cầu VồngTác Giả: SakoTình Trạng: Hoàn thànhTrích Đoạn: " Đúng tôi điên rồi, tôi điên trong chính thế giới tôi tưởng tượng và vẽ ra, và trong thế giới đó tôi là kẻ điên yêu em "" Dương Hoàn, tôi trả cậu tự do rồi, cậu trả trái tim cho tôi đi có được không "Tương lai tốt đẹp cô và anh cùng nhau vẽ ra sẽ chẳng bao giờ xuất hiện nữaNgày hôm ấy, là một buổi đêm tuyệt đẹp, có một người chớp mắt đã quay về cuộc sống bình thường, nhưng có một người thậm chí còn không tìm thấy đường về Thế giới của anh rộng lớn thật đấy nhưng dù cho em có nhỏ bé đến đâu em cũng chẳng thể bước vào được nữa…