-Hanako-san, Hanako-san, cậu có ở đó không? Họ nói rằng trên tầng 3, buồng thứ 3 của nhà vệ sinh nữ ở tòa nhà cũ, bạn sẽ tìm thấy Hanako-san"Tôi sẽ gặp Hanako-san, để có thể nói chuyện với người ấy!""Hóa ra, cậu lại chính là người ấy...""Tôi muốn... Tôi muốn kết bạn với Hanako-kun, được không?"…
Hyuntak không phải kiểu người nghĩ nhiều trước khi nói, hoặc trước khi tung một cú đấm. Và từ trước tới giờ, điều đó vẫn hoàn toàn ổn.Nhưng mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi Seongje - kẻ tưởng chừng đã biến mất, bỗng nhiên xuất hiện trở lại. Không phải với nắm đấm, không phải với đám đàn em, mà là với một nụ cười chết tiệt. Cái nụ cười mang theo thứ ma lực kỳ lạ, như một ngón tay vô hình khẽ chạm vào đúng cái điểm yếu nhất của Hyuntak, rồi lại vờ như mình chẳng hề cố ý.Những lời đe doạ nhưng không còn mang ý tứ đe dọa. Những tiếng cười của hắn, và cả cái cách hắn chạm vào Hyuntak như thể đó là điều hiển nhiên.Hyuntak có phản ứng. Quá nhanh, quá vội vã, đầy bối rối, cậu mắc kẹt giữa lằn ranh của việc phải khơi màu một trận chiến và sống im lặng để bảo vệ bạn bè. Nhưng sâu thẳm bên trong cậu, có một thứ cảm xúc gì đó còn tệ hơn đang len lỏi.Hyuntak không hiểu. Không muốn hiểu. Thế nhưng, cậu vẫn cứ như thế. Vẫn cứ để mọi chuyện xảy ra. Vẫn cứ để Seongje đến đủ gần, đủ để khắc lên cậu một dấu ấn khó phai mờ.Còn Seongje? Hắn muốn đào sâu hơn. Bóc trần tất cả. Và rồi, nhìn nó cứ thế bùng cháy.Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/66070903/chapters/170264317…
Đây là lần đầu tiên mình làm chuyện và đây cũng là một câu chuyện đầu tiên mình làm đọc nhanh ủng hộ mình nha Các bạn nhớ chú ý là những câu chuyện mình làm là ngoại truyện hết đó nha…
Tác giả: Thảo Môi Ngận Điềm Tóm tắt:【 lại mềm lại nhu da bạch mạo mỹ chịu x mỗi cái thế giới chiếm hữu dục rất mạnh cố chấp bệnh kiều công, song khiết, ngọt văn 1v1. 】Cố Nguyên sau khi chết trói định một hệ thống, đi các thế giới hoàn thành nhiệm vụ.Nhưng là, này đó nam nhân thoạt nhìn đều không quá thích hợp.Bị hắn khi dễ người hầu sau lại trở thành một tay che trời thương nghiệp đại kiêu, bắt được hắn tinh xảo xinh đẹp chân lỏa, ngữ khí nguy hiểm: "Thiếu gia, về sau không cần lại chạy, lại chạy liền đánh gãy chân của ngươi."Lại điên lại tàn nhẫn Thái Tử gia đem hắn lâu nhập trong lòng ngực, môi mỏng áp lại đây, thanh âm khàn khàn: "Tiểu ngốc tử, ngươi là của ta. Cho ta thân, cho ta ôm, còn phải cho ta sinh hài tử."Cấm dục học thần nhân trước cao lãnh, tan học sau lại đem hắn nhốt ở trong phòng học, đôi mắt là tràn đầy chiếm hữu dục: "Nguyên Nguyên, không nghe lời là phải bị trừng phạt."Cố nguyên muốn chạy, lại như thế nào cũng chạy không được, bị khi dễ đôi mắt hồng hồng, nước mắt lưng tròng, mềm mại xin tha: "Ngươi...... Ngươi buông tha ta được không?"Nam nhân đi tới, khom lưng đem mềm mụp thiếu niên bế lên tới, như là ác long khoanh lại hắn bảo vật, cúi đầu câu môi: "Ngoan."* Bọn họ là giam cầm hắn ác ma, đối hắn chủ mưu đã lâu…
"Em có yêu anh sao Road ?""Rồi anh sẽ tìm được một người tốt hơn em thôi. Tạm biệt nhé người em cứ ngỡ là mình đã yêu suốt 4 năm qua nhưng không phải".…
Có một chàng trai với một sắc đẹp vạn người mê yêu thầm một cậu trai tên là Uzumaki Naruto. Nhưng câu luôn cố gắng che giấu tình cảm đó! Và đến lúc cậu 13 tuổi, cậu đã rời khỏi làng và Naruto-người cậu thích thầm, đã đến ngắn cậu. Nhưng cậu đã thắng và rồi nuối tiếc bỏ đi, để lại người con trai ấy nằm dưới mưa.-À thì... tác phẩm đầu tay nên có gì sai sót thì thống cảm giúp, Ui sẽ cố gắng ra chuyện nhanh nhất có thể.Ai thích tình yêu nhẹ nhàng thì mại zôRoài đó đọc đi!!!…
Tựa gốc: Độc giác hí (独角戏)Tạm dịch: Kịch một vaiTác giả: Nhất Chích Tây Qua Đại Hựu Viên (一只西瓜大又圆)Biên tập: Chuồn Chuồn (Pyn)Nguồn: http://qtdammy.blogspot.com/Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đoản văn, ôn nhu thâm tình công X thẳng nam thụ, thầm mến cố sự, thanh thủy văn ′? ω? 'Vai chính: Tống Trường Nhạc, Giang LâmKhông làm vì mục đích thương mại. Bản quyền thuộc về tác giả.Thỉnh không mang ra khỏi nơi đây.…
Tên fic: Hương sen vươn tóc người.Thế loại: fanfic, ngọt ngược đan xen, sinh tử văn.Nhắc nhở: Truyện lệch nguyên tác, tính cách nhân vật thuộc thiếp lập của tớ nên sẽ OOC.Thần tiên trong truyện rất hỗn loạn, có vài vị thần do tự bịa ra và tớ cũng không biết là họ có thật không.Na Tra: Trưởng thành lạnh lùng với người ngoài, trẻ con nhõng nhẽo với Ngao Bính, thích kiểm soát, điên.Ngao Bính: Tính tình nhút nhát, hướng nội, mê cái đẹp, ham ăn, dịu dàng.Ngao Bính trong truyện đã bị xoá ký ức, y chỉ nhớ mình là tam thái tử của Đông hải, không nhớ vì sao mình được Phong Thần và vì sao lại bị liệt nửa thân dưới. Y không nhớ Na Tra là ai nhưng khi gặp hắn, y lại sợ hãi bởi hắn dù hắn chẳng làm gì y. Sau này có lại đoạn ký ức bị mất thì vẫn sợ Na Tra.Hai đứa có yêu nhau nhưng cứ thích làm nhau đau lòng. Ngao Bính không phải thành viên trong "hẹn người hồi" nên Na Tra làm y đau, Bính cũng sẽ làm Na đau, vờn qua vờn lại, không ai chịu nhường ai.Giới thiệu truyện: Nghiệt duyên.Ngao Bính: "Chân nhân nói đúng, sự gặp gỡ giữa ta và hắn chính là nghiệt duyên. Và ta muốn chấm dứt nghiệt duyên này."...Na Tra: "Bính Bính, đừng hòng thoát khỏi ta."Ngao Bính: "Tra Tra, để ta chết đi." Đây chỉ là một câu chuyện ngọt ngào về việc tam thái tử họ Lý nào đó theo đuổi vợ yêu là tam thái tử long tộc thôi, hehe.…