Tác giả: Noãn HàThể loại: Trọng sinh, tận thế , chủng điền văn , gần thủy lâu đài, mỹ nhân dị năng mạnh mẽ công vs nhân thê trạch nam chủng điền tiểu tay thiện nghệ thụ.Edit: DiemChi6( Bạch Ái )TRUYỆN EDIT CHƯA XIN PHÉP TÁC GIẢ. Tại vì mình thích tác phẩm này nên mình edit cho bản thân, nên nếu có đọc mong không mang đi lung tung, và đây là lần đầu mình edit nếu bạn không thích thì đừng đọc. không yêu cũng xin đừng nói lời cay đắng.…
hành trình tìm đến tình yêu đích thực của cô gái Purvi và Shreya, liệu cả hai có phải là chân ái của nhau ? hay chỉ là người lạ mà biết hết tất cả về nhau ?…
"Người Ăn Cơm" Thời Ngụy TấnTên gốc: 魏晋干饭人Tác giả: Úc Vũ TrúcThể loại: Xuyên Không, Điền văn, Cổ Đại,...Editor: Jenna (J)Convert: wikidichVăn án:Đây là một cuốn sách xây dựng lấy bối cảnh thời Ngụy Tấn Nam-Bắc Triều, kể về câu chuyện cùng đối tượng xem mắt cố gắng xây dựng sự nghiệp trong thời buổi loạn lạc. Tên gọi khác "Ta ở loạn thế làm xây dựng cơ bản".Triệu Hàm Chương sau khi xem mắt trên đường về trường thì xảy ra tại nạn. Khi mở mắt ra thì đã xuyên đến thời Nam Bắc Triều đang buổi loạn lạc, ở thời đại mà trật tự xã hội sụp đổ, mọi đạo đức lễ nghi đều là cho chó ăn. Nhưng vẫn có người không cam chịu khuất phục số phận, luôn khao khát tự do, lạc quan nỗ lực tiến về phía trước.…
Có những suy nghĩ bỗng chợt chói lên trong đầu óc, tuy không trọn vẹn nhưng nó đủ để mình tạo ra được những tác phẩm tuyệt vời. Và tại đây nơi tụ họp của những ý tưởng chợt lóe, tạo thành những cảm hứng muôn màu. Các đoản có thể tạo nên ý tưởng nào đó cho sự sáng tạo của bạn, đừng lo lắng là mình đạo nhái, cứ việc đi theo con đường trong đầu óc của mình. #diemtrinh…
"Anh đến cùng ngày nắng vàng, khi đi anh lỡ đem những tia nắng ấy đi mất." [Trích đoạn]Trong ánh nắng vàng xế chiều, tôi thấy một bóng người cao lớn che khuất những vạt nắng chỗ tôi. Người vừa đến, một giọng nói lạnh lùng chợt cất lên, lọt vào tai tôi:"Có làm sao không? Đã nhỏ con như vậy rồi lại còn muốn làm khó bản thân nữa?" Giọng Hưng lạnh lùng, một chút tức giận chẳng biết do đâu mà có. Hưng bước lên trước mặt tôi, ngồi khụy một chân xuống, quay lưng về phía tôi, muốn để tôi lên lưng cậu cõng."Thôi không cần đâu, tao tự đi được." Tôi nhẹ giọng, bả vai có hơi run run, giọng khàn đặc như muốn khóc òa ngay tại chỗ."Chậc, tao không đôi co với trẻ con, lên đây đi." Hưng tặc lưỡi một cái, ngoảnh đầu lại nhìn tôi, có đôi chút mất kiên nhẫn.Tôi không thể làm gì khác ngoài việc leo lên lưng để Hưng cõng về phía phòng y tế.Bóng tôi và Hưng hắt xuống từng mảng gạch nơi sân trường, từng bước chân Hưng dẫm lên lá đều nghe bên tai tiếng xào sạc, xào sạc. Từ góc nhìn của tôi, Hưng trông thật cuốn hút bởi góc nghiên từ bên trên xuống của cậu. Đầu cậu hơi lấm tấm mồ hôi nhưng lại có một mùi hương bạc hà quen thuộc vẫn được cậu duy trì từ những năm cấp 2 đến tận bây giờ. Vẫn vương vấn chút đường nét đẹp trai "không tầm thường" của cậu, người này, sao có thể hoàn hảo vậy chứ? Hoàn hảo đến mức như muốn thiêu đốt trái tim người đối diện. Trong phút chốc, sân trường bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, như thể cả thế giới chỉ có mình tôi và Hưng vậy.----Ngày viết: 8/4/2024Book cover…
• Tác phẩm : | KHR - All27 | 99 Bước Về Người. • Thể Loại : Fanfic, yaoi, KHR • Couple : All27 _ Văn Án _ Sẽ chẳng có con đường nào hoàn hảo.Có lẽ hắn nên hiểu điều đó rõ hơn khi đôi bàn tay này nhuốm cái kia máu tươi tanh tưởi của kẻ thù.Vây trong khiếp sợ của họ nâu quang mang đó vẫn một mảng yên lặng. Không một lời giải thích, không một lời kêu ca. Hắn vẫn đứng đấy chứng kiến khoảng thời khắc tan vỡ đi tất cả.Năm tháng cùng nhau đổi lấy là nỗi thấy vọng đôi bên dành cho nhau.Còn có cơ hội sao?Hay chỉ là lặng lẽ lướt qua nhau?Hắn mệt rồi, từng ấy năm gắng sức đã quá đủ với hắn rồi. Hắn không muốn bước tiếp về phía cơ hội đấy nữa.Vậy nên hắn chỉ đứng yên một bước ở đây, còn lại là những bước chân khác là cơ hội họ tự đi tìm lấy.Như vậy vẫn luôn là đáp án tốt nhất.…