Mình và bạn kia cùng tạo ra ý tưởng này vì lười nên mình để bạn kia viết một mình. Nhưng không hiểu sao nick bạn đó không vào được nữa nên mình sẽ thay thế bạn ấy viết tiếp từ chap 2 trở điSơ lược : Mỗi người mỗi ngã không cùng ở bên nhau nhưng họ luôn cùng nhau đi trên con đường chống lại thế lực tà ác của bọn EL-DEMON để cứu thế giới HL và tìm ra sự thật về mọi thứ của chính họ…
"Hợp tác nhé""Biết điều chút đi bạn ưi""Nhà ai nấy ở""Phòng ai nấy ngủ""Chuyện ai nấy lo""Lo chung cũng được"Chắc không ai thèm đọc cái demo ngoài này đâu nên không cần viết nhiều. #Mun.…
Takegimi-Makami là 1 học sinh cấp 2, có một cuộc sống tuyệt vời ở tuổi 14. Nhưng tưởng chừng cuộc sống cấp 2 sẽ đầy màu hồng thì chỉ trong một ngày mọi thứ của cậu đã bị cướp đi bởi 1 đám cháy. Liệu hành trình phía trước của cậu sẽ ra sao khi không còn gì cả?Mịe đọc đê rồi biết cứ ngồi giới thiệu mệt vãi:))…
"Lúc ấy,tớ chỉ muốn thời gian ngừng lại,Nguyễn Đăng Khoa sao ông có thể dễ thương như vậy,"Cậu đọc một cách lưu loát,rõ từng câu từng chữ."Mày viết đây hả?"Cậu hỏi "Không,không có viết đâu,t-""Rõ ràng đây là chữ của mày,sao cứ phải chối?"Cái con người này!Đúng là chẳng giữ mặt mũi cho mình mà!!!"Nguyệt Ánh,mày đừng có gọi tôi như vậy nữa"Lúc nghe xong câu ấy,tim cô như chệch nhịp."Có ai đi nói bạn trai mình là dễ thương đâu!?""Hửm?!"Hương bạc hà chợt thoáng qua chóp mũi,thì ra cậu từ nãy đến giờ mặt nặng mày nhẹ với cô là vì hai chữ này sao?Thật là dễ thuơ-Ah không là chín chắn trưởng thành mới đúng"Không phải vậy,với Nguyệt Ánh tao ấy Nguyễn Đăng Khoa là ngầu nhất trên đời,hơn cả mấy anh bên Hàn luôn!""Thật không.".Không thích kẹo ngọt lại muốn cô phải dung chiêu này."Nguyễn Đăng Khoa anh không tin em à???"Có chút ấm ức rồi đó,hmm.Nghe cô đổi cách xưng hô,khoé môi Đăng Khoa có chút cong lên,liền thích ứng ngay(khoái rồi chứ gì??)Cậu thấy vậy,liền nắm chặt lấy tay cô ôm từ phía sau,thì thầm"Anh tin em""Vâng,anh tin tôi quá?!"><"Ơ, anh yêu em mà,con chó của anh"có chút giật mình vì môi của anh ta chạm tới cổ cô ấy rồi."Thằng... điên này!"…
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, lãng mạn, ngôn tình, hiện đại, 1 v 1, HE.Bìa : Pinterest.Ngày đăng: 19/04/2024.(*) Tạm thời tác giả bí ý tưởng, có thể là viết lại hoặc là ngừng viết, mong các bạn thông cảm.…
Gần cuối học kỳ I lớp 8, Phương Linh gặp bọn họ.Những con người thoạt nhìn tưởng bình thường, nhưng hóa ra lại chẳng hề bình thường.Minh Hoàng, đứa con trai luôn cười nhàn nhã, miệng ngọt như rót mật. Người ta bảo nó đào hoa, chẳng thật lòng với ai. Phương Linh cũng từng nghĩ vậy... cho đến khi cô nhận ra, có một ánh mắt lúc nào cũng dõi theo mình. Kiên nhẫn, trầm lặng, chẳng bao giờ nói ra, nhưng cũng chưa từng rời đi.Diệu An, mạnh mẽ, lạnh lùng, như thể chẳng gì có thể làm nó gục ngã. Nhưng giữa những tiếng cười đùa, đôi khi ánh mắt nó chợt trống rỗng. Như thể nó đã quen với việc một mình chống chọi với những suy nghĩ chẳng ai hiểu.Gia Bảo, lúc nào cũng vô tư như thể đời chẳng có gì đáng bận tâm. Nhưng nó luôn là đứa đầu tiên nhận ra khi ai đó có chuyện. Không hỏi, không khuyên, chỉ lặng lẽ đặt trước mặt người ta loại nước họ thích, như một cách thầm lặng bảo rằng: "Có tao đây rồi."Bảo Vy, đứa con gái hay cười nhất nhóm. Ai cũng nghĩ nó chẳng biết buồn, nhưng đôi khi, giữa những khoảnh khắc không ai để ý, nó lặng người, ánh mắt xa xăm.Thanh Tùng, lạnh lùng, ít nói, lúc nào cũng mang vẻ cáu kỉnh. Nhưng ai thân rồi mới biết, nó là đứa đáng tin cậy nhất. Không nhiều lời, nhưng nếu có chuyện, nó sẽ là người đầu tiên xuất hiện.Người ta bảo nhóm này chỉ là một lũ rảnh rỗi kết bè kết phái. Phương Linh cũng từng nghĩ vậy.Cho đến khi nó nhận ra...Bọn họ không hoàn hảo, nhưng vô tình khớp với nhau theo một cách kỳ lạ.Giữa những mớ hỗn độn của tuổi trẻ, giữa những lần cười đùa vô tư và…
It's been two years since the last book and Ellie and Leo are more in love than ever. With a family, booming practice, and a new house, things couldn't be better for the couple...but of course that won't stop Donna from making her own trouble. In the final installment of the HIS series, see worlds collide, trust be tried, and for everything you think you knew about this to be proven wrong.…
- Văn án/ Nội dung:"Gạo thích hoa nào nhất? Con gái thường thích hoa hồng nhỉ?" Minh Anh hỏi tôiTôi lắc đầu, vốn dĩ trước đây đã nghe nhiều câu chuyện tình yêu về nó nhưng từ lúc biết đến tulip và cả ý nghĩa của nó tôi đã thay đổi hoàn toàn. Màn đêm buông xuống, cô bạn thân Minh Anh dẫn tôi đến trước một bức tượng lớn có hình trái tim rồi vội chạy đi. Tôi khá ngại vì chả thấy có ai đến, từ một hai người giờ cả đám đông vây lại.Từ trong đó, một cậu thiếu niên bước ra, tay cầm một bó hoa tulip đủ màu vàng, trắng, xanh, đỏ rất đẹp. Mái tóc bồng che hết nửa khuôn mặt, cậu ấy từ từ bước đến phía tôi. "Mọi vật trên đời đều có ý nghĩa không thể thay đổi, cũng như hoa hồng tượng trưng cho tình yêu và sắc đẹp, tulip thay cho lời bày tỏ tình yêu. Hôm nay tớ mượn tulip vàng gửi những điều tốt đẹp đến cho cậu, mượn tulip trắng muốn nói xin lỗi cậu vì đôi lúc làm cậu khóc từ những trò đùa, mượn tulip xanh muốn đem lại sự yên bình cho cuộc đời của cậu sau này, mượn tulip đỏ nói yêu cậu mãi mãi... Trong này không có tulip tím, vì tớ không muốn chuyện tình này không trọn vẹn. Tớ chỉ muốn nói TỚ THÍCH CẬU!"Giữa tiếng hò reo của mọi người, tôi nhận lấy bó hoa và ôm cổ Nhật Minh thật chặc, tôi sợ buông ra sẽ lạc mất cậu ấy ngay. Cậu ấy từ tốn cuối người, phủ lên môi tôi một nụ hôn ngon ngào.…
họ yêu nhau, họ là cờ đỏ, họ khác người. Nếu họ yêu thì tình yêu của họ là nồng cháy, mãnh liệt. Còn nếu họ không yêu nhau, họ vẫn cứ tiếp tục trêu hoa ghẹo nguyệt, ngày ngày buông ra vài ba câu nói tỏ ý câu dẫn đối phương. Nếu vô tình mắc vào họ chắc chắn sẽ là thảm họa.Còn chưa kể...để chọc tức nhau, họ làm đủ điều, mấy trò biến thái còn làm ra được.…
Chúng ta đã từng trò chuyện rất nhiều. Chúng ta vui vẻ. Chúng ta nói nhiều về tương lai. Chúng ta chia sẻ những điểm tương đồng. Chúng ta cãi nhau. Chúng ta làm lành. Chúng ta lại cãi nhau. Chúng ta lại làm lành. Chúng ta nói nhiều hơn về những điểm bất đồng. Chúng ta lôi những chuyện từ quá khứ ra để phán xét. Chúng ta cảm thấy không còn thấy vui vẻ. Rồi chúng ta im lặng...#mymod #mynote…