Cực ngắn nhưng cũng cực kinh dịCó nhiều chuỵên mình sưu tầm chứ không phải hoàn toàn mình viết nhé!Nhiều chuỵên nghe đồn có thật nên cảnh báo trước. p/s: -Truyện cấm trẻ dưới 12 nhưng nếu bạn muốn.... đó là quyền của bạn- Có chuỵên cần phải động não mới nghĩ ra được nha ^^ không hiểu cứ hỏiNào chúng ta cùng bắt đầu…
Mời các Reader đọc thử nếu hay hãy vote và cmt. Fl Tỏi để có nhiều truyện mới nữa nhé.----------------Tại sao?Tại sao?Hắn ta lại chọn tôi.Xin người hãy giải thoát cho con.…
Từ khi gặp anh em mới biết thế nào là ánh sáng của cuộc sống, anh giúp em mạnh mẽ hơn, để rồi ngày càng ỷ lại vào anh , ngày càng hãm sâu vào sự cưng chiều của anh... em cứ ngỡ chúng ta là một đôi nhưng sau tất cả đó chỉ là do em ảo tưởng…
"Sao anh ghét Mark Lee thế ? Người ta cũng có làm gì anh đâu ?"À gan quá nhở, Park Jisung nhát như thỏ đế bình thường viết báo còn thấy thương hộ nghệ sĩ mà nay dám mở mồm ra trách cứ cậu xỉa xói bẩn tính hả ?"Mày không thấy đáng ghét à ?" Lee Donghyuck nhai viên đá rồm rộp trong miệng đanh đá dẩu môi hỏi vặn lại cậu."Em không. Anh ác thật đấy, anh biết thừa em là fan Mark Lee nên cố tình bắt em viết mấy bài báo về ảnh đúng không ?""Đúng, chuyên nghiệp lên, đã là nhà báo thì phải công tư phân minh" Lee Donghyuck nghiện dạy đời tay cầm cây bút bi tắc mực chỉ trỏ loạn xạ lên màn hình máy tính."Nhưng anh cũng có công tư phân minh đâu, rõ ràng anh ghét Mark Lee bỏ xừ nên lúc nào cũng đòi phụ trách"Lee Donghyuck trợn mắt doạ nạt "Là Mark Lee đáng ghét, chứ không phải do anh ghét người ta, chấp nhận là idol mình đáng ghét đi"…
cuộc đời gã vốn là một chuỗi bi hài kịch. cứ ngỡ bản thân gặp em như tia sáng duy nhất soi sáng đời gã,cuối cùng gã cũng chỉ là tên hề trong vở kịch mà em dựng nên-----------WRN: bạo lực,ngôn từ thô tục,OOC…