|guktae| eighteen
khoảnh khắc tuổi mười tám.…
khoảnh khắc tuổi mười tám.…
Taehyung có một lý do. Một mục đích. Một thứ mà thiên đường không thể giải quyết - nhưng nơi sâu nhất địa ngục có thể cho anh câu trả lời.Khi cánh sen một lần nữa nở rộ...…
Ở cuối thành phố, có một xóm trọ nhỏ.…
Nhà chiêm tinh xinh đẹp và cái đuôi thỏ của anh ta!…
Một Rêveuse lãng mãn. Ấp ủ một tình yêu.…
"Cậu có nguyện ý làm người yêu tớ không?"Chuyện tình gà bông của Jeon trẻ trâu và Kim cũng vậy 😁Mong mọi người hãy đón nhận và yêu thích Hold hands🫶 mãi iu 💗…
một số au ngắn mà mình tìm được khi lướt twitter về otp mình hehe…
∘Cậu bán cafe, Hắn giết người.∘Ngày em đến ánh mây xanh thêm Ngày em đi nắng vương cuối thềm.***Warning: Fic có yếu tố máu me, lời nói thô tục, chửi thề. Xin lưu ý trước khi đọc.…
Nơi đây là một nhà tù nằm lẻ loi trên hòn đảo ngoài biển, không để lọt một khả năng bỏ trốn nào.Bãi cát nhám ráp đau chân, tôi loạng choạng, ngay lập tức bị dùi cui điện quất mạnh.Tôi không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một giây trước còn tham gia tiệc ở đại học Anh quốc mà bỗng nhiên bị bắt, bị nhốt giam với một đống tội danh vu khống rồi bị vứt lên hòn đảo này.Mặt biển kéo dài mênh mông đến tận đường chân trời, tôi ngơ ngẩn chảy nước mắt, không biết làm sao mới có thể rời khỏi nơi này, quay về quê hương mình.…
"Tới lúc đó... chúng mình cùng bắt đầu lại, được không anh?"…
Bộ truyện này đã được chuyển ver TaeKook ở một số account khác, còn ở đây là KookTae. Mình vốn dĩ đắn đo về việc ai là ai, nhưng cuối cùng mình để Jungkook làm anh hoạ sĩ. Với mình, Jungkook là người rất yêu thương và chìu chuộng Taehyung, là người không ngại thể hiện tình cảm và những việc nặng nhọc cũng sẽ làm thay anh. Về sau, anh hoạ sĩ trong câu chuyện này cũng là người hết lần này đến lần khác nhận sự hy sinh về phía mình. Truyện này sẽ không thể đọc vui vẻ được rồi, nhưng vẫn mong các bạn thích truyện. Và đừng buồn nhiều khi đọc nó, rồi đâu sẽ lại vào đấy cả thôi. Bản gốc: Hành Tinh Đi Lạc by downpour0721 (aka Mưa). Truyện chuyển ver đã có sự đồng ý của Mưa.…
thích mì thích cá, đâu bằng thích anh.(っ˘ڡ˘ς)♨…
tình yêu của em à, hãy nhìn em đi, một lần thôi cũng được ― lowercase.…
Sẽ ra sao nếu phải sống trong thế giới mãi không thể ôm lấy người mình yêu?!…
Một chút xàm...…
mủn vụn linh tinh ngày mưa rơi trên mái đầu.…
Họ bảo anh yêu một cách điên rồ bất chấp sự nghiệp, bất chấp tiếng tăm, bất chấp cả mạng sống. Họ không hiểu, mạng sống này của anh, địa vị mà anh dùng mồ hôi nước mắt trèo lên được đến tận bây giờ, đều là vì em mà nỗ lực.Nếu như có điều gì thực sự điên rồ nhất trong bảy kiếp mà anh đã trải qua, chính là năm đó nỡ buông tay em, để chúng ta qua một ngàn năm mới có thể gặp lại. Jungkook, ý nguyện như cũ, cùng anh chấp thủ đáo địa lão thiên hoang.…
NamJin,Hopeminga,Kooktae…