Một tiệm trà nhỏ thanh lặng ẩn mình nơi góc phố, kỳ lạ thay là nơi chữa lành cho những anh hùng sau mỗi trận chiến để bảo vệ khu phố, cả về tâm hồn lẫn thể xác.......Ê mà hình như tiệm này có ma thì phải.----------------------------------Lưu ý: OOC, lệch nguyên tác, AllViet.…
Yêu càng nhiều, hận càng đậm sâu.[COMPLETE]Note: Xin lỗi các bạn readers vì sai sót trong cách dùng từ ở chap cuối, mình đã sơ suất trong việc kiểm tra lại văn phong trước khi up lên, gây khó chịu cho các bạn. Và là một ARMY, mình tôn trọng và yêu thương BTS chứ không hề cố ý làm hại đến hình ảnh các anh. Mình sẽ rút kinh nghiệm lần sau, cảm ơn các bạn đã theo dõi fic của mình ạ 💜…
ngẫu hứng hình ảnh cop mạng, không rõ nguồnđọc được đọc không đọc đi ra giùmChưa coi phim cũng không coi truyện, viết cho zui thôi không đem thực tế so sánh. Cám ơn…
Trình viết văn của tôi cực kì tệ nên đừng ném đá ạ...Mình ngẫu hứng nên viết thôi chứ chả có nghĩ ngợi j nhiều đâu👻Nó hỏng có lin wuan j đến truyện gốc hớt nên đừng có nói này nói kia nhà mấy nn^^…
Onker = Oner x Faker, OTP của tôi trong đội tuyển T1Ở đây tôi đăng ngẫu hứng những câu chuyện nhỏ mà tôi tự delulu về quá trình yêu đương của hai em bé, và đôi khi sẽ có những câu chuyện rộng hơn về gia đình T1. Ở đây tôi sỉ lẻ các loại plot, tôi mua ý tưởng của bạn, và tôi bán lại ý tưởng của mình 🌝 hay nói cách khác, bạn có thể cho tôi nguồn cảm hứng, tôi sẽ chắp bút viết nên câu chuyện của OTP, hoặc bạn có thể mua lại plot truyện của tôi, và trả phí bằng một bộ truyện ngon hơn nữa 🫶Mong bạn và tôi, cùng OTP và gia đình nhỏ T1, đều có những phút giây vui vẻ như những câu chuyện tôi viết.…
" Hứa Hạnh Ngân, vừa sinh ra bị bỏ rơi ở cổng chùa. 5 tuổi, được mái ấm tình thương to nhất huyện xin nuôi. 16 tuổi thi đỗ vào trường chuyên tốt nhất cả nước.Thế nào? Ngầu quá đúng không?Nhưng chuyện ngầu nhất đời tôi, chính là thích Hồ Anh Tuấn."♪♪♪Tôi tỉnh giấc khi đồng hồ điểm 10 giờ sáng. Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào phòng dịu nhẹ, có lẽ ai đó đã hạ rèm xuống, nên tôi mới ngủ muộn như vậy.Bên ngoài, cơm đã nấu sẵn.Tôi không nhớ đêm qua tôi bò vào phòng bằng cách nào. kiểu người như Hồ Anh Tuấn chắc sẽ không bế công chúa tôi rồi. Chắc đêm qua anh đã túm tóc, hoặc xách cổ tôi lôi vào phòng.Cơm canh này, chắc là anh ăn không hợp khẩu vị nên mới bỏ lại để tôi đớp hết.Mặc kệ là bằng cách nào, tôi đói sắp chết rồi.Lạ ghê, toàn là món tôi thích. Nấu cũng rất vừa miệng. Tôi bị dị ứng cà rốt. Vừa hay anh mua củ cải muối trộn cơm không có cọng cà rốt nào.Tôi vui vẻ ăn hết bát cơm, uống hết cả cốc trà sữa anh để trên bàn.Lúc vứt rác vào thùng, tôi chợt nhìn có vài sợi gì đó óng ánh mỡ màu cam cam ở phía đáy....Là sợi cà rốt à???Lời của tác giả: Một câu truyện làm bạn sâu răng lunnnnnnnn (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧…
Tên gốc: 【上美藕饼/封神藕饼】阴差阳错Tác giả: 苦茶籽籽籽 (Khổ trà hạt hạt hạt)Thượng mỹ Na Tra tự vận xuyên qua đến phong thần thế giới ngẫu nhiên gặp được lọng che Tinh Quân chuyện xưa.Chú: Thượng mỹ tra phi âm phủ, là thật thiếu niên anh hùng, âm phủ có khác một thân ( ta tự nhận là ).Chú: Chỉ bổ 87 bản 《 Na Tra nháo hải 》 cùng 《 Phong Thần Diễn Nghĩa 》 Na Tra nháo hải trước sau đoạn ngắn, đối với phong thần qua đi Na Tra tính cách khả năng đắn đo không phải thực đúng chỗ, sẽ chậm rãi bổ, thỉnh thứ lỗi.…
(!) mọi tình tiết trong fic đều là hư cấu. phải chăng thanh xuân chẳng nên gặp người quá tuyệt vời, để sau này sẽ không day dứt nhớ thương?"tôi với cậu từng ngoan cố chống lại cả thế giới, ấy vậy mà độ xuân thì của cậu và tôi chỉ có thể nhiệt huyết tới vậy thôi sao?" _______#zin.…
Là một trong những nhân vật thụ chính trong truyện, Lê Quang Hùng thành công tránh được những tình tiết máu chó và có một cuộc sống bình yên trong ngôi trường quý tộc tư thục.Nhưng có một số việc trốn được một lần, chứ không trốn được cả đời.Khi kẻ công lược bị Trần Đăng Dương chơi đến xoay mòng mòng, gã giận dữ kể ra hết cốt truyện nhằm lôi tất cả các nhân vật trong truyện chết chung. Lúc này kẻ xấu mới chợt nhận ra rằng trong cái ngôi trường bình thường này có một con cún nhỏ thuộc về hắn.Yếu đuối, xinh đẹp nhưng quá xảo quyệt, có thể trốn ngay dưới mắt hắn tận ba bốn năm liền - Lê Quang Hùng.Hồi ký của ác ma: Không biết tại sao em ấy cứ khóc miết, mình có làm gì đâu, mới có nhìn thấy em ấy, bắt được em ấy, cầm tù em ấy... Sau đó ăn sạch vào bụng thôi mà.…