hanseok | em muốn anh ôm em
"Em muốn anh ôm em trong lòng anh cơ..."…
"Em muốn anh ôm em trong lòng anh cơ..."…
tâm tư vụn vặt về bé cat và các anh, em người yêu.wrote these drabbles while listening to my favourite songs
"lạc vào đồng cỏ xanh~""thiên thần vai có cánh~""cây lá thì có cành~""em thì phải có anh~"mong mọi người đọc truyện vui vẻ~~Jjang~~~😙😙…
Những câu nói mang tính chất diss cực mạnh và để đời của những đứa trẻ thở ra muối…
Xin chào! Đây là X1 CONFESSION!!📌 NOTE : CONFESSION SẼ ĐƯỢC CẬP NHẬT VÀO THỨ 7 MỖI TUẦN…
Xin lỗi!!! Đáng lẽ ra Kin sẽ đăng nó cùng ngày với "Thông Tin Về Undertale AU 2~" nhưng do máy tính bị mất dữ liệu, Kin điên cuồng dịch truyện. Kin chân thành xin lỗi!!!…
thức thần| tiểu sử| Âm Dương Sư…
Jinhyuk: nó chỉ xấc xược bố láo khi người nói là tao, nếu như vậy là nó ghét tao lắm sao? Nhưng dù có thế nào đây nữa tao vẫn thương nó lắm!…
Phải chăng cảm giác này là yêu?......Em yêu anh mất rồi.....…
đời yohan may mắn nhất chính là gặp wooseok_by: vintersolsken…
Link phần 1: https://www.wattpad.com/story/194707512-producex101-school-life-when-we-are-young Vui lòng không mang truyện phần 1 và phần hai đi lung tung khi chưa có sự cho phép của mình!!!…
Chịp chung chịp chung!!!!!Đây là phần hai của truyện "the youth, that spring time"Vui lòng không lấy chất xám văn chương của phần 1 lẫn phần 2 khi chưa có sự cho phép của tớ.…
Đây chỉ là những mẩu chuyện nho nhỏ của tớ về Yohan. Mong mọi người ủng hộ…
" Tớ muốn tuổi 17 này không phải hối tiếc!!" Thích lãng mạng có lãng mạn, thanh xuân vườn trường cẩu huyết và đặt biệt là yêu thương các zai produceX thì bơi vào đây!!…
yêu thầm người cũ thì thế nào?…
Những tình cảm không được đền đáp....Những vết thương không được vá lại....Nhưng câu chuyện, sai lầm không làm lại được... Tổn thương ....…
khi tớ có người yêu là Yohan…
Về những ngày trái tim Kim Yohan chỉ hướng về phía mặt trời Han SeungWoo mà chẳng hề hay biết mặt trời ấy chỉ soi rọi mỗi Kim Yohan.…
Cậu ta bảo hắn ta thở đi.....hắn ta liền lập tức, chụp mạnh lấy tay cậu ta, nâng cả người lên, rồi dùng bình sinh của mình, nghiến răng, theo như lời cậu ta mà cố gắng đem không khí chạy từ phổi trào lên khoang mũi của mìnhCậu ta đeo găng tay cao su sát trùng màu trắng, không ngừng dùng hai bàn tay của mình ép chặt vết thương trên ngực hắn ta, máu cứ trào ra, và hắn ta thì nằm ở đó mà thoi thópCậu ta lại bảo hắn ta thở đi, rồi cậu ta làm gì đó chẳng biết, hắn thấy lờ mờ gương mặt cậu ta lấm tấm mồ hôi, cậu ta cũng sợ hãi và hốt hoảng không? Hình như không, cũng e là có, găng tay từ trắng ngà bị vết thương của hắn nhuộm cho đỏ au, cậu ta không hề nao núng, đỡ cả tạ người của hắn dậy, nặng trịch tựa vào lòng cậu ta, rồi cậu ta quấn một dải băng, siết một hơi, hắn gần như đánh mất bản thân mà nhảy dựng, suýt chút nữa bóp cổ cậu taHắn lịm đi, rồi tỉnh lại trong một căn phòng có mùi thuốc sát trùng nồng đậm, choáng váng đầu óc, thở không ra hơi, cậu ta không ở đó nữa…
Hôm nay em vẫn không trú ngụ trên cây hoa anh đào đó nữa sao?…