|Jsolnicky| Người hâm mộ bí mật
Sau mỗi đêm diễn, Trần Phong Hào luôn nhận được một bông hoa hồng đỏ từ một người hâm mộ bí mật.…
Sau mỗi đêm diễn, Trần Phong Hào luôn nhận được một bông hoa hồng đỏ từ một người hâm mộ bí mật.…
"anh sao vậy? nói em nghe, phong hào"one shot. ❗️tất cả chỉ là giả tưởng, không áp dụng lên người thật• out of characters, focus on jsolnicky• lowercase, do not reup…
Câu chuyện của ba…
chây son níc ky và lâu quàng.…
mọi tình tiết đều là hư cấu, đọc chill chill cho vui.em làm thợ xỏ khuyên, anh làm chuột bạch cho emk khuyến khích làm theo dây son, bị bump ák =))…
biển và cát, anh và em, liệu ta có thể... hòa làm một không?beta: khongphaikiqi…
những mảnh nhỏ…
Đừng vứt bỏ đứa trẻ trong lòng - vứt thì có được gì ko? Mày chỉ càng chết thêm trong vỏ bọc người lớn của mày thôi…
Chuyện rằng, có một Nguyễn Thái Sơn đơn phương thầm anh crush lạnh lùng của mình.…
The morning after we fought.…
"Tay bưng dĩa muối chấm gừngGừng cay muối mặn xin đừng quên nhau.Bánh này bánh nghĩa bánh tìnhTấm lòng son sắc giữa mình với taBánh này xin được cắt raSáng như trăng sáng giữa ta với mình"…
Ờm hjhj xàm á…
chỉ là giả tưởngk mang đi đâu ngoài wtp<3…
Những đêm dài vô tận ở Paris.…
Người chạy trốn thế giới, kẻ ôm khúc tình siWarning: OOC, OE…
Văn ÁnNguyễn Thái Sơn - một người sống vì ước mơ và không ngừng lao mình vào những mục tiêu cao cả. Và bên cạnh anh, luôn là một chàng trai có đôi mắt sáng, dịu dàng như ánh bình minh, Trần Phong Hào. Với anh, cậu chẳng khác nào mặt trời - âm thầm chiếu sáng phía sau, là điểm tựa để anh có thể vững bước tiến về phía trước.Nhưng cuộc đời đôi khi đòi hỏi những hy sinh không ngờ. Hào đã lặng lẽ chọn rời xa, chọn hy sinh giấc mơ của chính mình để Thái Sơn được bay cao, bay xa. Trong trái tim đầy yêu thương nhưng cũng đầy dằn vặt của mình, Hào chỉ mong một điều giản dị: *Thái Sơn có thể mỉm cười và sống trọn vẹn với lý tưởng của mình*.Thái Sơn cuối cùng đạt được những gì mình hằng mong muốn. Đứng giữa ánh hào quang rực rỡ, anh là biểu tượng của thành công, là niềm tự hào của biết bao người. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, giữa biển người tung hô, Sơn đột nhiên thấy trái tim mình trống rỗng. Bởi trong cái lặng im sau tiếng vỗ tay, anh nhận ra rằng *người đã luôn ở đó, soi sáng sau lưng anh* - Phong Hào, không còn ở bên nữa."Mặt Trời Sau Lưng Anh" là một câu chuyện về yêu thương và mất mát, về những lựa chọn đầy đau đớn của tuổi trẻ. Phong Hào đã chọn đứng trong bóng tối để người mình yêu được tỏa sáng, và Thái Sơn đã đánh đổi hạnh phúc của mình cho thành công. Nhưng liệu anh có thể tìm lại ánh sáng đã mãi lụi tàn? Hay bóng hình ấy chỉ còn là một ký ức đẹp mà trái tim anh sẽ giữ mãi mãi?…
lưu ý: oneshots có H+thể loại: giam cầm, chiếm hữu…
"Sơn dậy đi em"_______Thông cảm cho tớ nếu có lỗi nhé.…