Một nhóm sinh viên chân ướt chân ráo buổi đầu nhập học ở một trường đại học. Ngôi trường đầy rẫy những tin đồn, những câu chuyện kỳ lạ không có lời giải đáp.- Tại sao ? Tại sao? Bây giờ cậu mới xuất hiện hả ?- Tớ xin lỗi. Bây giờ tớ đã ở đây rồi. Mọi chuyện đã ổn rồi. - Tớ yêu cậu.- Tớ cũng vậy…
Dù cho những đám mây mỏng trên nền trời hay là đám đông xô bồ ngoài kia, em chỉ nhìn thấy một mình anh, trong giấc mơ không màu ấy.Anh là "Flouxetine" của nó...…
• Tên : [ ATSH ] Chóng Phai • Texfic+văn xuôi • Đứa con đầu tiên của sốp mong mn ủng hộ• Không có thật dựa trên trí tưởng tượng của tác giả• motip truyện : học đường, showbiz, ngọt+ngược•chuyện sẽ ra chap thất thường tại đôi lúc con tác giả lười , khuyên thật là mấy bẹn iu không nên chờ đợi gì vào con lười này đâu 🤗 truyện có thể hơn 1-2 tuần hoặc tháng không ra chap mới hehe…
Féerie ( tiếng Pháp ) : Một phép màu lặng lẽ giữa đời thườngPhép màu không chỉ nằm ở những câu thần chú, mà còn ở những cuộc gặp gỡ bất ngờ và những câu chuyện in dấu trong đời…
⚠️🔞WARNING: NC 18+, tâm lý biến thái, nặng đô, dirty talk, thô tụcLƯU Ý: tất cả chỉ là sự tưởng tượng của tác giả, vui lòng không leak ra chính chủ, không coppy đem đi nơi khác---Có một cánh cửa không ai được mở.Có một tầng hầm không ghi trên bản đồ.Có một tình yêu... không được phép tồn tại.Và một mối liên kết méo mó giữa kẻ bị giam và người giam giữ.Càng vùng vẫy, lại càng chìm sâuCàng đau đớn, lại càng thèm khátTình yêu - hay sự huỷ hoại?---…
Trường trung học Phan Đăng Lưu có hai truyền thuyết sống. Một kẻ là "Bạo Quân" Nguyễn Thái Sơn, mạnh mẽ, ngang tàng, một câu nói có thể khiến cả đám đàn em răm rắp nghe theo. Một người là "Thiếu Gia Lạnh Lùng" Trần Phong Hào điềm tĩnh, sắc bén, không bao giờ tham gia ẩu đả nhưng lại chưa từng thua một trận nào.Hai con người, hai phong cách, tưởng như chẳng liên quan, nhưng lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một người cai trị bằng sức mạnh, một kẻ giữ vững vị thế bằng sự nhạy bén và trí tuệ.Bất cứ ai trong trường cũng biết: "Thái Sơn và Phong Hào - nước sông không phạm nước giếng." Nhưng khi một biến cố xảy ra, đẩy cả hai vào thế đối đầu trực diện, mọi nguyên tắc bị phá vỡ.Thái Sơn cười lạnh:"Cậu nghĩ cậu có thể chơi trò cao thượng với tôi sao?"Phong Hào bình thản nhếch môi:"Tôi không chơi, nhưng tôi cũng không bao giờ thua."Giữa những âm mưu, những trận chiến ngầm và cả những khoảnh khắc rung động lặng lẽ, liệu kết cục của cuộc đối đầu này là thắng thua rõ ràng, hay sẽ có một sự thay đổi không ai ngờ tới?…
❌LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG của TÁC GIẢLàm cho vui nên viết tới đâu đăng tới đó nên khi đọc mn có thể thấy lủng củng và thiếu cách diễn đạt. Mn thông cảm nhé 🤎💙💙CẢM ƠN MỌI NGƯỜI vì đã đọc fic của tui 🫰…