[Longfic][JunSeob][PG-13] Chung phòng
…
Au: Miiu-Pairing: ChamSeob -Category: ngọt và hơi ngược-Rating: Mọi lứa tuổi =)))-PS: Các nhân vật thuộc về nhau. Au viết vì mục đích phi lợi nhuận. Đây là sản phẩm do au tự nghĩ ra trong lúc ngẫu hứng. Hãy ghé thăm và đọc thử nhé =)))…
Đoạn tuyệt khúc tình ca trường tồn vĩnh cửu ấy, anh nhận ra, tình yêu vốn chỉ là một canh bạc lúc nhất thời mê loạn, đánh cược một ván, sau mới biết mình đã thua đến không thể ngóc đầu dậy....Đây là câu chuyện nói về góc khuất phía sau ánh hào quang của những con người trẻ tuổi.Chàng nhạc sĩ xuất sắc nhất Hàn Quốc đứng trên đỉnh cao của danh vọng, trong một đêm lại dính vào vụ bê bối trầm trọng đem danh tiếng bản thân vùi dập tới đáy vực.Chàng luật sư vàng của giới luật pháp Hàn Quốc, kiêu ngạo mà lãnh đạm, hoàn hảo nhưng đầy gai góc. Một người con trai đối với cuộc đời chỉ nhìn bằng nửa con mắt ấy, cư nhiên lại đắm chìm trong thanh âm tình yêu mà chàng nhạc sĩ vô tình mang đến cách đây hơn bảy năm.Đây là một câu truyện tình trầm luân không hồi kết nhuốm màu thời gian.…
Author: Gà ConPairing: JunSeobRating: K+Disclaimer: JunSeob là của nhau, trong fic của Gà là do Gà quyết định nha :)))Summary: Số 10 đã nói lên tất cả :)))Note: Đừng mang đi đâu khi chưa hỏi tuôi nha. Hì hì.…
Khi tình yêu chỉ có thể trở thành thương tổn thì buông tay là hơn...…
Thực nhưng lại là ảo... Những tưởng rằng ảo hóa ra lại là thật…
"Nếu bạn nghĩ tất cả đã kết thúc, thì hãy nhìn về con đường phía trước, nó sẽ lại mở ra một tương lai rộng lớn, chính là cánh cửa của thời gian. Mọi thứ lại bắt đầu."…
" Em vẫn ở đây, em lầm lũi Em chờ gặp anh trong những giấc mơ anh theo đuổi. Em nhờ gió ôm anh vào những đêm lạnh Em nhờ mây thức cùng anh vào những đêm giông bão Màu trắng tinh khiết , tượng trưng cho tình yêu em đó Em vẫn yêu anh mặc dù khúc ca giờ đây đã nhuốm màu đỏ Một linh hồn theo anh mãi mãi Một linh hồn nhớ mãi tình anh... "…
Nếu có thể, em sẽ rút cạn dòng máu trong huyết quản để không phải là em trai của anh.Hoa tình yêu của anh và em là hoa hồng vàng không phải là hoa hồng đỏ, chúng thật đáng nguyền rủa.…
Thanh xuân này có cậu bỗng trở nên đẹp hơn rất nhiều 🍀🔥 Design by: @nguyentoteam…
Đã có lần, em hỏi anh, vì sao anh yêu em? Em nhớ, anh chỉ cười và véo yêu má em, anh nói rằng yêu em vì muốn được bẹo má em thế này mãi mãi~Từ đó, em biết rằng anh yêu nhất chính là gò má hồng phúng phính của em, anh nhỉ?Tình yêu của em và anh thật đẹp, kể cả khi chúng ta đều là trẻ mồ côi...Cho đến một ngày, có một gia đình giàu có nhận nuôi anh, nhưng em quả quyết rằng anh vẫn sẽ đợi em, tình cảm của chúng ta sẽ không bao giờ thay đổi :)Đêm đó, em khóc rất nhiều, vì phải rời xa anh~ Anh đã tặng cho em một sợi dây chuyền hình cỏ bốn lá, nói rằng đó là kỉ vật giữa hai ta...…
Sau 5 năm hẹn hò, cậu nhận ra bản thân đã lạc vào con đường của người đó, mãi mãi không thể dừng lại.Khi cậu cố gắng bước tiếp, cố gắng để cả hai có thể toàn vẹn về sau, thì người ấy lại đột ngột nói lời chia tay.Cậu giống như một đứa trẻ lạc mẹ, hoàn toàn không hiểu tại sao lại như vậy.Chỉ biết gật đầu chấp nhận lời chia tay vô lý ấy. Nhịn đau mà giấu đi cơ thể tàn tạ của mình.Kết thúc chưa hẳn là hết. Đôi khi sau cơn bão này lại là một cơn bão khác đang chờ đợi cậu....…
Thời gian dài rồi tôi không viết bất kì oneshot nào, cho nên khi trở lại nó vẫn tệ như mọi người thường thấy. Câu chuyện đằng sau đây là một câu chuyện buồn theo cách mà mọi người hay cảm nhận. Còn đối với riêng tôi, đây thực sự là một kết thúc đẹp, thực sự quá đẹp cho sự hy sinh vĩ đại trong tình yêu. Vẫn chỉ là một bức tranh cũ rít trong hàng trăm bức tranh các bạn từng xem, mô típ không có gì mới, lời lẽ sơ sài, chẳng hoa mỹ. Tuy vậy, tôi đã viết bằng tất cả trái tim tôi, viết bằng tất cả những gì tôi cảm nhận được, hy vọng mọi người hãy lưu tâm đến nó : )…