ANH TRAI HÀNG XÓM Author: 甜冰茶Weibo: https://weibo.com/u/6904317129Thể loại: fanfic, trúc mã trúc mã trúc, HETình trạng bản gốc: Hoàn 6 chươngTình trạng dịch: Đang lếch..."Trúc mã trúc mã, anh đợi em lớn, em lại dám yêu sớm cho anh xem."-BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý TỪ TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG TỰ TIỆN MANG ĐI CHỖ KHÁC TRƯỚC KHI CÓ SỰ ĐỒNG Ý TỪ NGƯỜI DỊCH-…
Tiêu đề truyện được lấy trong một phần của truyện "Giấc Mơ Sao Băng". Đúng vậy... Nghe tên truyện tôi có cảm giác thật lãng mạn, tràn đầy hy vọng về tình yêu biết bao nhưng câu chuyện đâu phải vậy. Trong tình yêu, cuộc sống, có bao giờ hay khi nào cũng thăng hoa, êm đẹp. Cũng có lúc buồn, lúc vui chứ. Để biết thêm câu chuyện như thế nào, các bạn hãy đón đọc nhé.…
Những câu chuyện trích ra từ những giấc mơ...🌸5 phần là giấc mơ, 5 phần là tưởng tượng.🌸Đây là nơi để chia sẻ giấc mơ của riêng bạn. Bạn có thể liên hệ tôi khi bạn cần. Mọi câu chuyện của bạn đều có thể chia sẻ ở đây. Dù là thật hay chỉ là những giấc mơ...Tôi không biết tại sao nhưng tôi muốn viết các nhân vật là namxnam hơn nên ai không đọc được có thể CLICK BACK nhé🌱Bây giờ, cùng đi tới những giấc mơ nàooo🌱…
●─ Tên truyện : Chiều Em Đau Cả Trái Tim.●─ Tác giả : Túy Hậu Ngư Ca.●─ Editor : Quỳnh Cửu. ●─ Độ dài : 62 chương.●─ Thể loại : Thanh xuân vườn trường, Song trọng sinh (không cùng thời điểm), Thiên chi kiêu tử, Song hướng thầm mến, Thanh mai trúc mã, Ngọt sủng.●─ Tình trạng bản gốc : Đã hoàn thành [Full].●─ Tình trạng bản chuyển ver : Đang tiến hành [On-going].●─ Nguồn : Quynhcuu_1609.…
Năm tôi yêu anh nhất, anh dứt áo ra đi rời bỏ không lời từ biệt. Ngay cả những cuộc gọi hay tin nhắn đều không có hồi âm, vốn cảm thấy bản thân sẽ không tài nào vượt qua được nỗi đau bị bỏ rơi cho đến khi những kí ức về anh từ nhạt dần. Nhiều năm không gặp, tôi đã sớm trở thành nữ minh tinh hằng đầu, vô số người yêu mến còn anh thì dính vào tin đồn sử dụng chất cấm mà bị cấm sóng tôi mới biết đã từng có một người sẵn sàng đội mưa cả đêm chỉ vì nghe tôi bị tai nạn. Sống lại một đời, nhất định sẽ không bao giờ khiến bản thân phải hối tiếc lần nữa.…
Tác giả: 武登科(Vũ Đăng Khoa)Thể loại: nhật ký giấc mơDisclaimer: - truyện có một số yếu tố kì bí, kinh dị tâm lý cũng như máu me, các bạn vui lòng lưu ý nhé!- wattpad và AO3 của tôi: @MtQuiVt- sự ủng hộ của các bạn sẽ giúp tôi có động lực ra phần kế tiếp! Văn án:Tôi không ngờ rằng sẽ có ngày mình sẽ phải chịu cảnh cô độc ở trường giờ tan học vì phụ huynh đã muộn giờ đón. Nhưng tôi không biết nữa, tại sao lũ bạn học của tôi lại trông đáng ch€t đến như vậy nhỉ?…
Tên tác phẩm: Cá mắm thế thân mộng ban ngày 《咸鱼替身的白日梦》Tác giả: Cố Thanh Từ 顾青词Số chương: 83 chương + 1 phiên ngoạiNguồn: Tấn GiangRaw: Kho tàng đam mỹ fanficTình trạng : Bản gốc: HoànEdit: Đang tiến hành.EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ NÊN VUI LÒNG KHÔNG MANG KHỎI ĐÂY…
Lúc Lạc Sướng Đình tìm theo dấu vết đuổi đến chỉ thấy hơn mười xác chết cùng Bách Lý Nghinh Phong khi ấy mới hơn mười tuổi ngồi bệch dưới đất, người nhiễm đầy máu tươi, đôi mắt trợn to, hai đồng tử đã hoàn toàn chuyển sang màu tím, khoé mắt huyết lệ tuôn dài, mái tóc buông xuống dần chuyển thành màu trắng xoá như tuyết, thoạt nhìn như ma quỷ đến từ địa ngục. Lạc Sướng Đình quỳ sụp xuống đất...P/s: truyện này là một fan cổ đại viết mình chỉ xin và úp, có ghi rõ tên tác giả nhé Mn ủng hộ nhìu nhìu nha.…
Cậu, một chàng hướng ngoại, sôi nổi, nhiệt huyết, chơi thể thao giỏi, được nhiều cô gái theoTôi, một cô nàng sống nội tâm, mọt sách , hằng ngày chỉ biết học.Tính cách trái ngược nhưng không ngờ chúng tôi là thanh mai trúc mã của nhau.---------------------------------------------------------------Tác giả: E.MNữ chính: Trần Thi TịnhNam chính: Hàn Mặc PhongVui lòng không edit hoặc chuyển ver!!!…
Truyện edit vì Trương Lăng Hách đóng phim "Tứ Hải Trọng Minh" đươc chuyển thể từ bộ "Ta có ba trúc mã là Long Ngạo Thiên", mình không phải editor chuyên nghiệp, có thể đọc thì vào đọc, không thì có thể đổi sang đọc convert hoặc bản edit ở nơi khác.Trình edit đủ đọc hiểu, lâu lâu bị lậm QT một tí vì đọc truyện convert hơi nhiều. Vì đây là mình edit lại từ QT và bản convert nên không thể chắc chắn đúng 100%. Edit vì yêu thích vầ truyện chưa có bản edit, không đọc cũng xin đừng nói lời cay đắng ạ.…
(12 chòm sao) Vào Những Ngày MưaTuổi học trò , 1 tình yêu trong ság Nam:BD.XN.MK.ST.TB.TYNữ: NM.CG.SN.BB.Sog.KMTất cả 16t BD-CG: anh, em XN-NM:bn thân khác giới hồi cấp1Các sao nữ/nam qen bik nhou nhưg chưa thân(trừ vài ng)Couple côg bố sau :3…
nhân vật chính: tác giả 17 tuổi.tên là tiểu mai. học tại trường skyline đà nẵng. nhan sắc tầm tầm bậc trung. tính hoà đồng vui vẻ, nhưng đôi lúc nó mà nổi giận thì khó ai có thể lường trước đc điều gì xảy ra. gia cảnh cũng khá giả. bố là bác sĩ có tiếng, mẹ là doanh nhân. nó có người chị và một đứa em gái. bạn thân: lyly. 17 tuổi, béo béo, nói nói nhiều, vui vẻ, và Trâm cũng 17 tuổi.là cô bạn già trước tuổi. Nó hay tâm sự với bạn này lắm, và thỉnh thoảng hơi tưng tửng. ___________anh: con trai chủ tịch tập đoàn Thiện Đình xuyên quốc gia . tính cách hách dịch khó ưa. thông minh mọi mặt hơn cả nó. độ đẹp trai thì khỏi phải nói. mỗi lần nghe đến tên Kennguyen là lũ hám trai đều gục ngã, đương nhiên trừ nó rồi :-S vinh: bạn của cậu ta, chỉ số thông minh cũng ko kém cậu ta chút nào. gia cảnh cũng ko tồi, ba làm bên giám đốc bên tập đoàn nhà kennguyen. hai đứa này chơi vs nhau từ nhỏ nên ms thân vs nhau lâu lắm rồi.…
-Tựa như một giấc mơ,người đến rồi đi,nhanh như một cơn gió,cơn gió xuân mát mẻ tình cờ bước qua đời tôi,làm tôi cảm nắng,khiến tôi lo lắng và thậm chí...tôi rất ghét những người con gái lại gần cậu,phải chăng?..đó là ghen?Tôi sợ,tôi lại một lần nữa lạc mất cậu giữa cái thế giới rộng lớn này?Cậu có thể..đừng bao giờ rời xa tôi, được không..?…
Tôi và Cố Diệp Huy chướng mắt nhau từ hồi còn bé xíu.Ba tuổi, hắn giật bím tóc tôi, tôi thì bứt tóc hắn.Năm tuổi, hắn cướp đồ chơi của tôi, tôi nọc hắn ra đánh. Hai đứa tôi đánh nhau ngay giữa lớp, khiến giáo viên cả trường phải chạy tới can.Mười tuổi, hắn in dấu giày lên bàn lên sách vở của tôi, tôi xé vở bài tập của hắn. Thế là năm đó hai đứa cùng phải đứng đọc kiểm điểm trước toàn trường.Mười lăm tuổi, hắn trắng trợn tuyên truyền sự tích tôi tè dầm cho cả lớp biết, tôi lan tin hắn rớt xuống vũng bùn pha nước tiểu cho cả trường nghe.Mười tám tuổi tốt nghiệp, hắn tặng tôi một bức hoành phi viết "Phàm phu tục tử, vô dụng", tôi tặng hắn một bức tranh chữ ghi "Vô sỉ hạ lưu, không xong".Bây giờ bọn tôi đã 26 tuổi, nhưng thấy mặt nhau là phải cà khịa, không khịa là thấy bứt rứt.Cho đến một ngày, tôi phát hiện hắn bất bình thường.Nhật ký của hắn viết toàn tên tôi.Cảnh tượng quỷ dị này khiến tôi sốc nặng.Ê mà khoan, sao tôi lại đọc được nhật ký của thằng ranh này nhỉ?Càng nói càng khó mà tưởng tượng nổi.Sáng nay tỉnh dậy, tôi phát hiện mình biến thành thằng ôn con kia rồi.Hế! Mày chớt với bà nhá!Tôi lập tức nhảy lên bệ cửa sổ, đe dọa: "Oắt con, giờ chị đang giữ thân thể chú, có tin chị nhảy xuống liền không?"Hắn thành thạo rút con d ao làm bếp ra, cười khẩy: "A ngon! Vậy để anh chặt cái tay này trước!"Tôi trừng mắt, nghiến răng: "Vậy đêm nay chị đây luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, phải tự thiến!"Hắn nhếch mép: "Được! Vậy anh tìm thằng nào xấu trai hôi hám nhất công ty cô, anh…
Tôi khẽ xoa nhẹ mái tóc mềm mượt của Lâm đang gối đầu trên đùi tôi, nhẹ nhàng hỏi" tự nhiên tao cảm thấy có người yêu mà như chăm thêm một đứa trẻ vậy". Cậu trai nghe xong liền cười một tràn, xoay người ôm lấy tôi." Đứa trẻ của riêng mày thôi, đừng bày ra vẻ mặt uất ức vậy chứ.''Ờ, cũng đúng ha. Khoan khoan" mày nói câu này với mấy em rồi hả Lâm?". Lúc này, Lâm ngồi thẳng dậy, nó chống cằm rồi nghiêm túc nhìn tôi.-" Mới nói câu này với một con dở thôi".Ôi đm thằng ngứa đòn này. Đang định quay sang đánh nó thì một bàn tay ôm ẻo tôi, ôm vào lòng. Lâm hôn nhẹ lên chóp mũi tôi rồi nói:-" Những lời này chỉ mày mới được nghe thôi, bông cúc nhỏ."…
Lâm gia và Bạch gia vốn là 2 gia đình thân thiết từ lâu. Họ đã từng hứa với nhau rằng sau này chắc chắn sẽ trở thành thông gia với nhau kể từ khi hai đứa trẻ Lâm Vân Tuyết và Bạch Tiêu Phong còn chưa ra đời.Năm Tuyết nhi 2 tuổi thì gia đình họ Bạch phải chuyển ra nước ngoài sinh sống và từ đây mối lương duyên của họ bị chia cắt...Nhưng trời không phụ duyên họ, 17 năm sau,họ gặp lại nhau tại ngôi trường danh tiếng nhất cả nước Trường Đại Học Thanh Hoa! Những câu chuyện tình ngọt ngào của họ bắt đầu từ đây....…
Vì sao chúng ta lại dành cả quãng đời còn lại để hoài niệm về những tháng ngày ngắn ngủi của tuổi thơ? Vì đó là quãng thời gian chúng ta vô tư đến nỗi hồn nhiên cho rằng tuổi thơ trôi đi quá chậm, mãi không biến chúng ta trở thành người lớn để được làm những điều mà mình hằng ao ước chăng? Hay vì đó là nơi ta có thể gặp lại những con người mà trưởng thành rồi không còn cơ hội để gặp lại nữa? Có lẽ chúng ta có thật nhiều lý do để hoài niệm về nó, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, dấu ấn của tuổi thơ đi qua bao nhiêu ngày vẫn để lại cho chúng ta dư vị của sự nuối tiếc nhỉ?…
Ai có thể tiên đoán được điều gì sẽ xảy ra với tương lai, số phận của bản thân mình?Ai có thể biết được kiếp trước mình là kẻ nào? Kiếp sau mình sẽ ra sao?Chẳng ai có thể!Chỉ là...Trong hư vô mịt mờ của tạo hóa, có những điều tưởng chừng như không thể lại có thể xảy ra. Một chân trời mới được khai mở. Một định mệnh mới được bắt đầu. Một cuộc đời mới được tạo dựng.Mộng ngàn năm tình này có đổi?Đường xuống cửu tuyền ai dẫn lối người đi?Cùng theo bước chân của chàng sinh viên hội họa Diệp Nguyên xuyên qua hư không đến một vùng đất mới.…