[Obikaka] Ánh trăng trên lưỡi kiếm
Ánh trăng lạnh như lưỡi gươm soi xuống thế giới đầy những vết nứt. Ranh giới giữa nhân gian và yêu giới chẳng còn là những đường phân minh trên bản đồ cổ, mà là máu và lời thề khắc trên xương người. Ở nơi tận cùng phương Bắc, một samurai cô độc lê bước qua tuyết trắng. Anh đeo mặt nạ che nửa gương mặt, như để giấu một điều gì còn đáng sợ hơn mọi thứ yêu quái từng biết.Tên anh là Obito. Người từng được gọi là "Hỏa Kiếm Tàn Hồn". Kẻ đã thiêu rụi cả một vùng đất trong đêm đại chiến, và từ đó, không còn ai dám gọi anh bằng tên.Obito từng có một người bạn. Kakashi - thiên tài trẻ nhất của học viện kiếm thuật, người luôn đứng dưới ánh trăng, đọc những cuốn sách không ai hiểu, và chiến đấu như thể đang nhảy múa cùng cái chết. Nhưng rồi chiến tranh đến. Kakashi mất tích trong một trận chiến bí ẩn nơi biên giới. Người ta đồn rằng anh đã phản bội, bị yêu quái nguyền rủa, hoặc tệ hơn - đã trở thành một trong bọn chúng.Nhiều năm sau, trong một đêm đẫm máu nơi cổng Hắc Thủy - nơi samurai trấn giữ không cho yêu quái vượt qua, Obito bị thương nặng. Đang cận kề cái chết, anh được một yêu quái cứu sống. Kẻ ấy mang hình dáng của Kakashi - mái tóc bạc rối, chiếc mặt nạ nửa mặt, và đôi mắt u ám như chứa cả màn đêm.Nhưng hắn không còn là người.Kakashi bây giờ là một yêu quái cấp cao - "Nguyệt Linh", sinh vật bị phong ấn bằng linh hồn của một người đã chết để ngăn hắn hủy diệt thế giới. Vấn đề là, Kakashi - hay cái bóng của anh - vẫn còn đó. Đọc sách. Ngắm trăng. Và trong khoảnh khắc, nhìn Obito…