Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày mình lại có thể dũng cảm đến thế, vứt bỏ anh, chạy trốn đi thật xa. Khi hai người lướt qua nhau cô đã cố gắng giả vờ như xa lạ, nhưng chẳng thể, khi anh gọi: -Jihyo ơi, lòng cô như mềm nhũn lại. Anh cũng chẳng nghĩ mình sẽ yêu thương người phụ nữ này đến thế, cô trốn anh đi thật xa, anh lục tung khắp chân trời góc bể. Khi gặp lại cô trên đường, muôn ngàn chữ, muôn ngàn nhớ mong chỉ có thể bật ra thành hai tiếng:-Jihyo ơi!…
Mùa đông rét mướt trong từng cơn gió, làm run rẩy những cành khô đã trụi hết lá. Người ta bảo mùa đông cũng biết khóc, nước mắt của nó là những bông tuyết rơi. Nhưng mùa đông ở đây không có tuyết. Muốn khóc mà không khóc được thì càng đau đớn hơn.Chỉ mong mùa đông này qua thật nhanh. Kang Gary của em, tạm biệt.Em không cho mình nói câu vĩnh biệt, vì vĩnh biệt là mãi mãi. …
🔹️Mình làm vì đam mê thôi mọi người ạ 🔹️Hoan nghênh mọi người đến thưởng thức giọng hát của muôn loài (hổ, chim cánh cụt, mực,...)🔹️Chúc mọi người nghe nhạc vui vẻ…
Tình yêu... hai chữ đáng trân trọng đối với vô số người, khiến cho họ ngày đêm theo đuổi, đời đời nâng niu. Nhưng đôi lúc trong cuộc sống vì hai chữ hận thù mà người ta để vuột mất tình yêu trong khoảnh khắc, rồi vĩnh viễn hối tiếc về sau.…
Anh yêu cô mặc dù cô là một cô gái mù chẳng có điểm gì nổi bật nhưng vẫn yêu cô. Nhưng rồi anh sa vào cạm bẫy và..... - Kang Gary cậu có biết một người mù như Ji Hyo nó sống bằng gì không? Trực giác đó.... Anh nghe vậy như sét đánh ngang tai anh khuỵ xuống cảm nhận nước mắt ấm nóng chảy ra từ khoé mi - anh sai rồi, sai thật rồi Ji Hyo à! Xin em...xin em hãy tĩnh lại nhìn anh...anh không thể mất em....Anh yêu em JI HYO.....!!!! Kì tích có xảy ra? Có đưa họ về bên nhau hay lại chia cắt họ mãi mãi…
"Tìm em nơi thượng nguồn suối chảy"KANG GARY&SONG JIHYO💥chỉ là fanfic,viết để ôn lại kỷ niệm với couple 💥Chẳng biết nói gì nữa 🤷 Cảm ơn vì đã ghé đến những đứa con tinh thần của tôi.…
" Còn có một thứ tình yêu, dịu dàng như nhiệt độ cơ thể người, trong sạch như dòng nước mát. Vì chính mình đã thành thói quen, thế nên có ấm áp hơn nữa cũng đều không cảm nhận được sự tồn tại của nó..." Song Ji Hyo - Kang Gary Họ lớn lên bên nhau, cùng nhau trải qua những tháng ngày thơ ấu. Anh nuông chiều, che chở cho cô, vì cô không tiếc làm bất cứ thứ gì. cô dựa dẫm, nương tựa vào anh, vì hạnh phúc của anh mà cô dẫm đạp lên hạnh phúc của mình. Tình yêu của họ lớn dần nhưng họ lại luôn tâm niệm rằng chỉ cần mình buông tay, chỉ cần người kia hạnh phúc là đã đủ lắm rồi! Nhưng họ lại không biết rằng, họ sinh ra đã định là của nhau, ràng buộc nhau. Nếu thiếu mất nữa kia họ sẽ không hạnh phúc Liệu tình yêu có đưa họ trở về bên nhau Nguồn: Chờ em lớn được không Cốt truyện không hợp với phong cách của Ju nên sẽ có một ít thay đổi nhé!…
Các câu chuyện dưới đây đều do tôi viết ra, không sao chép của bất kì ai. Tôi hâm mộ họ và tôi viét ra những suy nghĩ của mình dành riêng cho họ. Truyện của tôi thiên về suy luận những bí ẩn trong chương trình Running Man của Monday Couple.Tôi mong mọi người đón nhận nó. Nó như tấm lòng của một fan hâm mộ gửi đến thần tượng của riêng mình. Xin cám ơn…
Lại là một tác phẩm khác của Mèo Yoichi Spartace forever!!!! Văn phong vốn không hay, nhưng tình yêu đối với nhà mình là không bao giờ thay đổi Luôn có một niềm tin vững mạnh hơn bao giờ hết…