(Chanbaek,Hunhan) Yêu
Yêu...một chữ đơn giản nhưng có ý nghĩa rất lớnYêu là định mệnhYêu cũng ngọt ngào,hài hướcNhưng cũng đắng cay,đau lòng...…
Yêu...một chữ đơn giản nhưng có ý nghĩa rất lớnYêu là định mệnhYêu cũng ngọt ngào,hài hướcNhưng cũng đắng cay,đau lòng...…
''Bé cưng , hoa đẹp là để thưởng thức , anh sẽ khiến cưng nở rộ từ 'trong ra ngoài', đừng sợ '' Kim Taehyung siết nhẹ vòng eo nuột nà của bé yêu , cười ranh mãnh .Jungkook ngẩn ngơ trước nụ cười của Kim Taehyung , không thể phủ nhận hắn đẹp đến nỗi cậu phải xao xuyến , rung rinh trái tim biết bao nhiêu lần nhưng em nhanh chóng tỉnh táo mà gắt giọng với hắn ''Kim Taehyung , đừng có dở trò lưu manh với tao, thử sờ vào xem tao có giết mày không?''…
20 tuổi bị thất lạc cha mẹ từ nhỏ ,được 1 gia đình khá giả nhận nuôi nhưng đằng sau vỏ bọc yêu thương cô là lấy cô ra để thay thế cho cô chị gái hơn cô 1 tuổi ,vì cứu công ty của ba nuôi mà phải bị ép buộc lấy 1 lão già 60 làm chồng...Liệu cuộc sống của cô sẽ như thế nào ?…
Phần 3-4 Tác giả: Nhược Tuyết Tam ThiênNguồn: TruyenfullMình chỉ là người edit truyện thôi. Mong mn đừng ném đá 🙌🙌…
Kể về 1 chàng trai thích 1 con gái và quyết tỏ tình và ....…
Tác giả:Nhật MinhThể loại:Ngôn TìnhNguồn:vietwriter.comTrạng thái:Đang raThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Sủng, HE- Bảo Bảo, anh vừa bị mất đồ vật rất quan trọng, không biết...em có vô tình...lấy nhầm không?Cô gái ngay lập tức phủ nhận, giọng điệu chắc nịch:- Thứ gì? Anh có gì đáng giá để em lấy.Chàng trai nghe xong Khánh Tường nói, khuôn mặt trở nên đen sì, thầm nghĩ, "Núi vàng ngay trước mặt mà em dám bảo không có gì đáng lấy à?"…
Thời gian rãnh nên Cover tí để có chuyện để đọcChuyện: [Shortfic]Ghét Người Nào Trời Trao Của Đó[Yulsic]Tác Giả: blue_eyes1327Chuyện cover chưa được sự cho phép của tác giảNguồn: Wattpadhttps://my.w.tt/zuA9fCVOc6…
bắt đầu chương 602…
Thể loại: Mạt thế, hiện đại, dị năng, huyền huyễn.*Trích đoạn 1:Giật mình tỉnh lại, ngó tứ phía. Đây là đèn điện!?Cánh tay trắng mịn không nết nhăn này? Diệp Tuyên Dã, một bộ dạng sửng sốt đến câm lặng.Người ngoài cửa thấy vậy, có chút bất đắc dĩ đẩy đi vào, kéo áo cô, thanh âm trong trẻo."Mẹ..người dậy đi nào. Sáng rồi, người không được ngủ nướng đâu đó. Hôm qua mẹ đã hứa với con cái gì!?"Như một quản gia tí hon, cậu cứ liến thoắng một hồi thật lâu không hề phát hiện ra mẹ mình có gì bất thường, hệt như đây là một lẽ dĩ nhiên!Tuyên Dã khóe môi kéo kéo, tay nhịn không được véo má của cậu nhóc, dẫn đến một trận ríu rít, đùa bỡn."Mẹ...người không được chà đạp người ta..!" Cậu chu môi, mắt chớp đầy vẻ ủy khuất không thôi."Hả?" Lúc này, cô mới để ý đến cách xưng hô của cậu nhóc. Oa, vì cái gì mới xuyên qua liền thành mẹ rồi.*Trích đoạn 2:"Thân ái, con muốn đi nơi nào?" Cô nắm bàn tay nhỏ bé của cậu, nhìn dòng người tới lui."Mẹ, ngươi sẽ không đem ta đi lạc đi" Cậu nhóc nào đó ngây thơ chớp mắt vô tội nói.Tuyên Dã 囧.*Trích đoạn 3:"Mẹ, baba con là ai?" Cậu nhóc đáng yêu nào đó mở to mắt mong đợi."A, làm sao mà ta biết!" Cô mới xuyên đến, không có trí nhớ của nguyên chủ. Vậy ta ở đâu chui ra vậy a? >__<~~"Ngươi hỏi làm chi!?""Ăn bám a!" Cậu nhóc nào đó thản nhiên phun ra một câu.*Trích đoạn 4:Trong cuộc hành trình tìm baba, gặp được nhiều người đàn ông cao giá, nên mới cuộc đối thoại như sau diễn ra."Mẹ, chú kia thực xinh đẹp. Đó là baba con sao!?""Không phả…